![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
Nhớ về giọt nắng mùa thu
CHỌN ẢNH (Tặng học trò thầy) Không cần ảnh mới đâu em Xin cho ảnh cũ lời thêm ngọt ngào Xuân sang tươi nở hoa đào Áo em sắc đỏ gợi bao nhiêu tình Tôi còn nguyên nét Thu Trinh Học trò tôi giữ bóng hình mến yêu Đêm nay tuy uống rất nhiều Màu hoa hương sắc bóng kiều chạm trăng
HÌNH VÀ THƠ Có hình là có thơ ngay Không cần phải biết dở hay thế nào Em như những cánh hoa đào Đã qua tuổi ngọc vẫn vào trang thơ Tự bao giờ đến bây giờ Tim như cánh bướm mỏng chờ gió rung Nhìn hình năm tận tháng cùng Bỗng nghe phơi phới mùa xuân đang về
ĐÂU PHẢI... Đâu phải ai cũng đều hạnh phúc Khi xuân về đón trọn những niềm vui Còn bao người đang vất vả ngược xuôi Giữa hồng trần vì miếng cơm manh áo? Đâu phải mai vàng khi xuân tới Sẽ không còn cơn gió lạnh tàn đông Đâu phải lòng người ai cũng đợi Một mùa xuân phơi phới mới nắng hồng Vẫn còn đó những cánh chim bạt gió Lạc trời xa vẫn bay mãi chưa về Vẫn còn đó những mặt người buồn khổ Nhen lửa tàn bên bếp lạnh làng quê Bạn và tôi những người đang may mắn Đón xuân sang bằng hoa thắm rượu nồng Nhưng đâu biết bao gánh đời trĩu nặng Xuân có về,tết có đến cũng bằng không!
MÙA XUÂN VẮNG EM Lại một mùa xuân em không về Cánh chim bạt gió nẻo sơn khê Nỗi niềm xin gửi người viễn xứ Từng hẹn cùng tôi dưới trăng thề Quán Cà Phê xưa vẫn đợi chờ Nhưng còn giọt đắng nhỏ vào thơ Mỏng manh làn khói mang tâm sự Sợi buồn lãng đãng tưởng sương mơ Không biết bây giờ nơi xứ người Nụ hồng năm cũ có còn tươi Chốn xưa hoa thắm đầy nỗi nhớ Chỉ thiếu hình em với nụ cười Thôi đành xin hẹn mùa xuân sau Én về xuân đến mình có nhau Biết là chờ đợi trong hoang tưởng Anh vẫn còn tin sự nhiệm màu
LỜI BÁC TÀI CHO VỢ CUỐI NĂM (Mến tặng cụ Cung cùng vợ) Càng gần tết anh lại càng bận rộn Chở khách ngược xuôi qua nhiều chuyến gần xa Chỉ mong giao thừa mới được ở nhà Cùng các con và cùng em đón tết Hơn 60 mươi xuân anh vẫn chưa mỏi mệt Băng băng dặm trường tay vững chắc Vô- lăng Xuyên màn sương ,qua đồi núi ... khổ vạn lần Đưa khách đến đúng thời gian ... phong cảnh... Có những lúc trong căn phòng hiu quạnh Gọi điện cho em thăm hỏi chuyện nhà Đừng bao giờ nghe lời nói gièm pha Mỗi cây số một đàn bà kế cận... Vợ yêu ơi! Hãy hiểu anh ,đừng giận! Với mưu sinh trong cuộc sống đời thường Những bữa cơm quán ưu tiên với trăm sắc nghìn hương Vẫn nhớ bát canh chua,món cá kho ...bình thường tay vợ nấu Anh có thể quay xe một vòng ba trăm sáu mươi độ Nhưng tình yêu vợ thương con vẫn chỉ một hướng về Gần tết rồi anh rất bận chưa về quê Em hãy cùng con chuẩn bị hoa giùm anh chờ đón tết! r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.02.2024 22:04:34 bởi Ct.Ly >
ANH VẪN CHỜ "Em không về biết người có để dành Chút hương Xuân muộn mằn ... Đem cất giữ,"...(VTG) Lại một mùa xuân Nơi miền thương viễn xứ Em không về Hồn ngập ứ buồn đau Câu thơ xưa Nhờ dải yếm bắc cầu Mười lăm năm Vẫn thắm màu thương nhớ Em không về Dù mai vàng vẫn nở Đào vẫn tươi Như rạng rỡ làn môi Em không về Thời gian chậm dần trôi Tôi độc ẩm Bồi hồi đêm thi vọng Biết bao tâm tư Biết bao mong ngóng Có một người thả thuyền thơ buồn trên Bến lặng một chiều xuân
ĐỎ MÃI NHÉ EM! Đỏ mãi nhé em!Kệ lòng người đen bạc Tuổi xuân qua rộn tiếng hát tuyệt vời Vẫn yêu đời để thắm mãi cuộc chơi Thắp lửa cháy tim hồng nồng cảm xúc! Đỏ mãi nhé em!Kệ dòng đời trong đục Ta cứ vui cho cuộc sống dài hơn Có lúc buồn ,có lúc cũng cô đơn... Dẹp một bên với tràn đầy nhựa sống! Biển còn xanh, trời còn nhiều hoa mộng Chuyện áo cơm,những vụn vặt kiếp người... Hãy cháy bừng ngọn lửa nét son tươi Bởi xuân đến rồi đi theo tuyến tính.
EM VỀ CHI NỮA TRONG MƠ Về làm chi nữa Dù chỉ trong giấc mơ Nhen làm chi ngọn lửa Đã tắt tự bao giờ Đừng đem nỗi nhớ cho thơ Thuyền rời bến vắng đợi chờ hắt hiu Chúng mình có một thời yêu Tưởng đơn giản luôn bên nhau vì lời thề chung thủy Anh đâu biết vì sao em vô tình hay hữu ý Rời xa tình mình lúc trời chuyển sang xuân Hơn 40 năm rồi vẫn cảm thấy bâng khuâng Em lại hiện về nụ tầm xuân con gái Xin giấc mơ đi qua đừng bao giờ trở lại Chỉ một lần dở dang đủ hành hạ đời nhau Mùa xuân về bao hoa thắm rực màu Thêm hương sắc cho tình yêu tuổi trẻ Người đàn ông tóc pha sương thầm khẽ Thời gian ơi! Xóa giùm nhé một tình yêu!
BÊN BẾP LỬA XUÂN NHỚ CON XA XỨ Đâu phải thời hiện đại Ai cũng dùng bếp Gas Nơi một làng quê xa Vẫn còn bao bếp lửa Bếp lửa bao đời cùng than củi Đã sưởi ấm những trái tim hồng Xuân về mẹ mỏi mòn trông Đứa con viễn xứ vẫn không thấy về Xuân này-đã mấy... xuân quê Tóc mẹ mây trắng bay về nhiều thêm Dòng sông vẫn chảy êm đềm Con còn xa xứ-đau thêm lòng già Cội mai ở phía trước nhà Không ai lặt lá, ra hoa ít rồi Mắt già đỏ lệ xa xôi May còn bếp lửa cháy rồi...ấm hơn R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.02.2024 21:17:31 bởi Ct.Ly >
ĐÔI MẮT XUÂN Xuân vội vã đi qua thời xuân sắc Che thời gian trầm mặc mắt kính đen Trong cảm xúc chứa bao điều vụn vặt Tim tôi bừng như ngọn lửa vừa nhen Xuân lại đến rồi đi trong vội vã Chiều thời gian tuyến tính chẳng tuần hoàn Nhìn ảnh mới thương hoa tàn cánh rã Hôn vội vàng chút hương sắc trần gian
HỌP LỚP ĐẦU XUÂN Hơn 20 lần tôi dự họp lớp đầu xuân Cũng 20 lần niềm bâng khuâng khó tả Thầy chủ nhiệm về với chiếc xe máy cà tàng tơi tả Học trò xưa xe hơi đậu chật cả sân trường Nỗi vui mừng pha lẫn niềm thương Có những đứa học trò nghèo ngày xưa và bây giờ vẫn thế Trong tiệc vui thức ăn bày vô kể Có đứa chạm đũa thôi trong ánh mắt ngại ngùng Có những thằng ăn nói lung tung Vung câu chữ khoe giàu.khoe chức... Tôi lặng ngắm trong đáy sâu chân thực Có đứa lầm lũi đi trong lặng lẽ âm thầm
CÂY SỨ GIÀ VÀ EM Cây sứ già cành trơ chưa kịp ra hoa đón tết Chắc hắt hiu buồn không kể hết bởi thời gian? Cũng như em trong khổ cực gian nan Biết hi sinh âm thầm để chồng con hạnh phúc Thôi đành vậy 'sông có khúc người có lúc' Em cháy rực trong tôi tình khúc tuổi xuân thì Quy luật thời gian xuân đến rồi đi Tôi vẫn giữ trái tim dành cho em như một thời trai trẻ
TÔI BÂY GIỜ Tôi bây giờ hầu như chẳng khác xưa Mặt già đi nhưng trái tim còn trẻ Như cánh bướm non trước cơn gió nhẹ Ngọn gió thoảng qua cũng chạm khẽ yêu thương Từng trải nhiều hạnh phúc lẫn đoạn trường May í chí và trái tim kiên định Hơn 60 mươi vẫn nghe theo mệnh lệnh Còn yêu đời để còn biết thứ tha
EM CHƯA RA KHỎI MÙA XUÂN CỦA TÔI Em chưa ra khỏi mùa xuân của tôi Vẫn còn đó những bồi hồi xao xuyến Sóng mắt giữ nguyên ánh nhìn lúng liếng Dù bây giờ phủ một chút hoàng hôn Một đêm xuân phả sương lạnh vào hồn Đưa tay bắt ngập ngừng trong vội vã Em lại đi cùng chuyến tàu hối hả Nhưng chưa đoạn tuyệt mùa xuân với cả trái tim tôi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.02.2024 15:56:35 bởi nguyenngoat >
KHI QUÝ ...BÀ THẢ TIM Muốn dùng tiếng quý cô Nhưng sao thấy gường gượng Thôi dùng tiếng quý bà Sự thật không tưởng tượng Tôi ngược dòng hiện tại Để về với xuân xưa Họ từng là thiếu nữ Từng hò hẹn đón đưa Có mối tình dang dở Có nguyên vẹn câu thề Có biết bao nỗi nhớ Có nghĩa nặng phu thê Rồi từng ngày tháng qua Bao vui buồn ,hạnh phúc Ai trẻ mãi không già Như hoa kia có lúc... Bao năm trên bục giảng Bao năm mùa xuân tươi Rồi tuổi đời bóng xế Sao tươi mãi nụ cười? Năm đi rồi tháng lại Họ gặp gỡ đầu xuân Thả trái tim theo gió Cùng nụ cười bâng khuâng
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: