![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
Nhớ về giọt nắng mùa thu
NGÀY VÍA THẦN TÀI Thần tài gần kẻ giàu sang Lắm người mua bạc sắm vàng vì ông Còn nhiều thân phận long đong Chạy ăn từng bữa vẫn không no lòng Kính xin ông mở rộng lòng Nhân gian khắp chốn ân đong cho đều!
NGƯỜI ĐÀN ÔNG ĐỐT THUỐC TRƯỚC BIỂN "Kệ mẹ nó tới đâu thì tới"* Không phải tiếng chửi đời,hay bới móc nhân gian Người đàn ông rít vội để điếu thuốc nhanh tàn Cho làn khói hòa tan vào biển trời gió lộng Đôi mắt kính sương mù với tấm lòng mở rộng Có sá gì đâu chút thất vọng thoáng qua Mặc biển đời nhiều bão tố phong ba Ta vẫn là ta trong bình yên tự tại
ÁO ĐỎ ĐẦU NĂM Ít khi mang áo đỏ Vợ yêu cầu vì muốn đỏ cả năm Thôi thì vì bạn trăm năm Mặc màu áo mới đủ tầm yêu thương Kiếp sinh vướng nợ văn chương Trái tim tung cánh mười phương chưa tròn Xuân về vui với vợ con Để chữ chung thủy sắt son chẳng nhòa
BÍ ĐỎ Mại vô bí ngô của em Trái to thân đỏ lại thêm ruột vàng Sáng chiều chờ khách tham quan Hãy mua đừng để cho nàng đợi lâu Ruột bí vàng ,tình đằm sâu Anh ơi chớ để bí sầu nhớ mong Không phải xanh vỏ đỏ lòng Ruột vàng là tấm lòng vàng của em
MỘT NGÀY CỦA HƯU CAM HẢI Không đủ thời gian "tham quan" Thôi đành tranh thủ "thăm qua"một lần Vào rừng cổ tích bâng khuâng Nghe màu huyền thoại vẫn gần đâu đây Nghe từng ngọn cỏ cành cây Thì thầm kể chuyện những ngày còn thơ... Ở lâu sợ không đủ giờ Tranh thủ ra biển để chờ cáp treo Vinpearl sóng nước cùng theo Trên không gió cũng đi theo hành trình Vui quá hội hưu của mình Lên rừng xuống biển đậm tình quê hương Cầu trời mãi mãi yêu thương Đá mềm chân cứng dặm trường nhàn du
MŨI CHỈ ĐƯỜNG KIM Khéo tay mũi chỉ đường kim Vá giùm anh một trái tim rách rồi Từ ngày trăng vỡ làm đôi Chim xa núi Nhạn bồi hồi Đà giang Từ ngày thơ úa cánh tàn Thông reo trong tiếng thở than nghẹn lời Từ khi em bỏ cuộc chơi Theo chồng xứ lạ để đời buồn hiu Thơ chưa buông hết những điều... Chạm vào kỉ niệm liêu xiêu thành lời Nhận đi một chút người ơi Trái tim lành lại để đời tươi hơn
NHÌN... Nhìn trời,trời bỗng xanh thêm Nhìn mây,trắng nõn bông mềm nhẹ trôi Xa xa im ắng chân đồi Xanh xanh màu lá mây hồi về non Nhìn em nét ngọc vẫn còn Thắm tươi màu áo để tròn dáng xuân Biết người có thấy bâng khuâng Thời gian lại trở gót chân âm thầm
GIÁO XỨ TUY HÒA Không tới được tháp Nhạn Nghe đọc thơ Nguyên Tiêu Ta lãng du thành phố Đêm Tuy Hòa mến yêu Dừng chân trước thánh đường Lung linh trong ánh điện Nhớ bóng ai thuở nào Bỗng nghe lòng xao xuyến
SAU CÁNH CỬA VÀNG Khi tuổi đã bóng xế chiều hôm Ta thử một lần sống ảo Sau cánh cửa vàng em hiện lên thắm tươi màu ảo Để quên đi những giông bão của cuộc đời Người anh yêu tươi mãi những nụ cười Vọng âm tiếng gõ cửa vẫn còn một thời son con gái Cánh thơ phiêu du với biết bao tình ái Vẫn dành cho em mãi mãi mối tình xuân
XIN ĐỪNG HỎI "Hỏi đá xanh rêu bao nhiêu tuổi đời" (Trịnh Công Sơn) Đừng hỏi đá bao tuổi đời như thế Màu rêu xanh trước gió bể dập dồn Như sóng vỗ mấy lần sao biết kể Em vẫn còn dù bóng ngã hoàng hôn Nửa màu trắng hòa trong lòng sóng trắng Nửa kia hồng nổi bật giữa rêu xanh Ta thoáng nghĩ lòng người đang yên lặng Giữa bao la tìm một khoảng an lành
KHÔNG CẦN BIẾT,VÀ CHỈ BIẾT... Không cần biết trời xuân hay mây hạ Nắng rực hồng hay bóng ngã hoàng hôn Không cần biết còn quen hay đã lạ Ánh nhìn xưa làm rã cả tâm hồn Không cần biết môi đào giờ bớt thắm Nếp thời gian điểm vầng trán ưu tư Mấy trùng dương gợi nhớ thương sâu thẳm Thơ em còn đọng lại những âm dư Ta chỉ biết một thời vương sót lại Những câu thơ cháy rực những yêu đương Em cho ta trọn tháng ngày thân ái Mối tình xưa hoa đầy ắp thiên đường Ta chỉ biết trong loạn ly đất khách Thơ vẫn còn tuôn mạch những dòng thương Em tinh khiết như sen kia vẫn sạch Giữa cuộc đời luôn lan nhẹ mùi hương
LẦN THỨ HAI GẶP EM Lần thứ hai gặp em trong quán nhậu Vẫn đôi mắt buồn và khiếm khuyết một chân Gia tài của em là vài que kẹo nuôi thân Chưa thoát được kiếp phong trần nghèo khổ Bài thơ viết về em năm nào Đã được xếp vào hạng sao trong trái tim người đọc* Nhưng ở ngoài cuộc đời thực Sao thấy lòng đau nhức bởi đời em... Người con gái bán kẹo lặng lẽ trong đêm Trước đôi mắt lạnh lùng của người đời dư giả Đi một chân trên đường đời vạn ngả Cuộc mưu sinh đời chưa trả công bằng
VIẾNG ĐÀI TƯỞNG NIỆM GẠC MA Một chiều mùa xuân ta đến đây Bâng khuâng xúc cảm ngập tràn đầy Tượng đài bất tử bao dũng sĩ Hồn thiêng hòa nhập với trời mây Máu những người con mãi vẫn còn Cờ hồng thắm rực những màu son Khắc vào hậu thế thiên hùng sử Nghĩa dũng quên mình với nước non
BIỂN VÀ ĐẤT LIỀN Anh đã từng làm thơ về biển Có sóng bạc đầu thương nhớ một người xa Có yên lành lẫn bão tố phong ba Có bản tình ca trong cánh chim thiên viễn Nhưng em ơi! Dù cho yêu biển Anh vẫn dành tình yêu nỗi nhớ đến đất liền Vẫn vững chân để cuộc sống bình yên Gọi câu thơ quay về với bến bờ hiện thực
TUẦN LỄ ÁO DÀI Vẫn là tuần lễ áo dài Dáng ai tha thướt để ai nặng lòng... Vầng trăng theo những đường cong Gợi bao tâm sự nhớ mong ,đợi chờ... Em còn lắm mộng nhiều mơ Mỗi màu nhuộm một câu thơ trong lành Cây xanh che bóng trời xanh Để cho màu áo dịu lành chẳng phai
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: