Nhớ về giọt nắng mùa thu
TUẦN LỄ ÁO DÀI CỦA HƯU CAM HẢI Không còn dạy nhưng HCH vẫn hưởng ứng tuần lễ áo dài Họ chọn một quán Cà Phê để cùng nhau tâm sự Ôn kỉ niệm của một thời thanh nữ... Kể nhau nghe chuyện vặt vãnh hàng ngày.... Chiếc áo dài trong tủ bấy lâu nay Đem ra mặc trong ngày vui phụ nữ Ly Cà phê thơm biết bao tâm sự Một nét thơ về trong tà áo bâng khuâng
CỐ LÊN "EM" NHÉ ! Gánh thời gian đổ nặng xuống lưng em Anh còn thẳng sao em đang còng xuống Hãy cố lên để công mình không uổng Lời thề xưa đến đầu bạc răng long Dù bây giờ em quá tuổi thanh xuân Vẫn gợi trong anh nỗi bâng khuâng một thời trai trẻ Vợ yêu ơi hãy nghe anh thầm khẽ Mặc thời gian hãy đứng thẳng lên em
KIMONO Chưa đến xứ sở mặt trời mọc Để ngắm hoa anh đào Thôi đành thỏa chút ước ao Vân Hòa thơ mộng ngọt ngào Phú Yên Trời cao nguyên Mùa này hoa đẹp lắm Chiếc Kimono tươi thắm giữa trời xanh
THÊM MỘT BÀI THƠ VỀ BIỂN Em lại gợi cho anh Một tứ thơ về biển Khoảng trời xanh yên lành Chứa bâng khuâng xao xuyến Sóng bạc đầu vì ai Vỗ mãi vào bờ đá Nước muôn đời không phai Nghìn nhớ thương biển cả
KIM LONG (Kính tặng chị Nguyễn Bông) Tôi về nỗi nhớ hôm nay Men bia tràn ngập dâng đầy ý thơ Say rồi không biết tỉnh mơ Tay nâng uống trọn để chờ cố nhân May thay câu chữ trọn vần Để tinh khiết mộng ,để lòng đắm say Lòng thương nhớ buổi chia tay Xe lăn bánh chậm cho đầy yêu thương
NỤ HÔN CỦA MỘT MIỀN THƯƠNG DĨ VÃNG Ngày xưa hôn mắt hôn môi... Bây giờ hôn cả xa xôi nghìn trùng Chúng mình bội phản thủy chung Anh về sám hối lối cùng phân ly Em đừng đóng kịch làm gì Nước mắt kia có vơi gì nỗi đau Thôi đành thông cảm cho nhau Ém trong hoài nhớ một câu ân tình
TRĂNG MỒNG MƯỜI ( Cho Nguyệt một vầng trăng hoài niệm) Về em không đợi trăng rằm Bởi tha thiết nhớ nốt trầm thời gian Tôi yêu lặng lẽ trái ngang Em người ta của ngập tràn mến yêu Tôi chàng thi sĩ cô liêu Chỉ xin em bóng trăng xiêu cõi lòng
NÓI VỚI CON GÁI TRƯỚC BIỂN Hai mẹ con mình từng chụp hình với nhau nhiều cảnh Nhưng con gái ơi lấp lánh biển ít khi Mẹ và ba con qua một thuở xuân thì Vẫn ít cùng nhau trong lời thề cùng biển Ba con vẫn chí nam nhi hiển hiện Giữa lớp sóng đời qua từng chiếc vé xen Không cạnh tranh ,không xô đẩy bon chen Ba con đã mua cho mẹ chiếc vé bình yên trên nẻo về quê mẹ Tình yêu cứ thế lớn lên Qua cuộc đời hồn nhiên không bao giờ tô vẽ Để hôm nay con yên lòng bên mẹ Sóng vỗ đều theo hạnh phúc thời gian
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2024 21:03:09 bởi nguyenngoat >
TRĂNG CHO NGUYỄN ĐỊNH Không cần nhớ một vầng trăng vành vạnh Anh niêm màu cổ tích gợi nhớ nhung Không cần biết ánh gam màu lấp lánh Chỉ biết rằng trăng gợi mãi bâng khuâng Nhà nghiên cứu yêu vầng trăng huyền sử Nhưng lắng sâu không tự huyễn hoặc mình Tay điểm xuyết đôi mắt buồn thiếu nữ Để muôn đời còn gợi nét băng trinh
MẮT KÍNH GIAO MÙA Em trong mắt kính giao mùa Hạ sang gió nóng đã lùa vào tim Không cần nốt nhạc lặng im Tôi yêu đôi mắt gởi tìm thời gian
CÒN MỘT MIỀN THƯƠNG Thơ em còn một miền thương Gợi nhiều kỉ niệm viễn phương một thời Thơ ta nỗi nhớ kiệm lời Ém trong xúc cảm dòng đời phôi pha Em còn gửi Lạnh phương xa Ở đây có kẻ thứ ba đứng nhìn Mình về tâm sự với mình Riêng ta về với bóng hình ảo hư Câu thơ hòa rượu ngất ngư Men nồng bay cuối phương trời đăm đăm Thi nhân như kiếp con tằm Sợi tơ câu chữ trăm năm cho người
TRẮNG TINH Em làm tinh khiết thơ tôi Gợi bao kỉ niệm bồi hồi năm xưa Thuở em chưa có đón đưa Thuở tôi cảm xúc mới vừa lên ngôi Hải Phòng nơi ấy xa xôi Màu hoa phượng đỏ trong tôi rạng ngời Áo ai rung cánh thơ rơi Dáng ai để lại khoảng trời thăng hoa
CHUYỆN KHÔNG MỚI Chuyện tản mạn chưa bao giờ mới lắm Tình tri giao vẫn nồng thắm ban đầu Mỗi ngày thêm một sợi tóc bạc màu Mỗi tế bào già đi theo năm tháng Chúng tôi vẫn yên vui trong bình thản Gởi cho nhau những ánh mắt thân tình
VẦN THƠ CUỐI THÁNG 3 Không cần hoa gạo tháng 3 Áo em vẫn đỏ mặn mà sắc xuân Mình đi qua những gian truân Mình đi qua những bâng khuâng vơi đầy Cảm ơn em,giữa đời này Cho tôi hạnh phúc tháng ngày bình yên Thơ tôi gửi khắp trăm miền Biết bao cảm xúc không tên bộn bề Trái tim còn vẹn lời thề Tóc không xanh nữa vẫn kề bên nhau
THƠ KHÔNG BIÊN GIỚI Bao nhiêu tuổi vẫn có thơ Vì nguồn cảm xúc bây giờ chẳng vơi Người đi qua tuổi đôi mươi Đem theo trọn vẹn nụ cười ngày xưa Không còn hò hẹn sớm trưa Nhưng còn có kẻ đón đưa ...cuối tuần... Bên nhau giây phút bâng khuâng Về hưu vẫn giữ tuổi xuân trong đời
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: