Nhớ về giọt nắng mùa thu
CẢM ƠN CUỘC SỐNG Cuộc sống này cho tôi nhiều điều để cảm ơn Lòng nhân ái của tình cha,sự bao dung của nghĩa mẹ Ánh mắt vô tư của một cô gái trẻ Trước vần thơ tôi trong khoảnh khắc bóng chiều Bạn bè tôi một thời trẻ thương yêu Có người sớm ra đi có người còn ở lại Đã từng trải với biết bao ngang trái Đã vượt qua bằng bản lĩnh tuyệt vời Tôi vẫn lạc quan bằng đôi mắt nhìn đời Không bận tâm đến phũ phàng dĩ vãng Cảm ơn trời cho tôi một trái tim lãng mạn Biết yêu thương và tha thứ cho người
MỘT THOÁNG MƠ HOANG Tim rung động trước vầng trăng lõa thể Mắt đăm chiêu trước sóng bể hoàng hôn Thác đê mê như dải luạ buộc hồn Thân chao đảo nụ hôn ngàn tình tự Muốn sống lại những đam mê quá khứ Cho ngôn từ ngập ứ sắc thanh xuân Muốn vườn thơ luôn tiếp đầy thiếu nữ Ngàn kiếp sau vẫn mãi thấy bâng khuâng
VÀI VẦN VỀ VỢ VẺ VÀNG Chiều vợ thôi, ta mặc chiếc áo vàng Dù nắng hạ đang tràn và mùa thu chưa đến Dành tình cảm cho người ta yêu mến Vẫn ra thơ với mệnh lệnh trái tim Ngược thời gian trong kí ức về tìm Thuở em còn xuân và ta một thời trai trẻ Chiếc lá mùa thu theo bước chân nhè nhẹ Ta đi bên người khe khẽ chuyện yêu đương Hơn 30 năm cùng chung một nẻo đường Có lúc hồn ta vấn vương bởi bóng hình trong mộng Nhưng trong em vẫn tình thương lớn rộng Dành cho ta,chàng thi sĩ đa tình Chiếc áo vàng tươi nhắc lại chuyện đôi mình Không bi lụy trong dáng hình chiếc lá Có em bên đời ta còn nguyên tất cả Trái tim vàng chất chứa những yêu thương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.04.2024 12:38:10 bởi nguyenngoat >
TÌNH "CHAT" (Viết cho tuổi trẻ thời nay) Chỉ là tình "Chat" thôi em Cớ sao thương nhở thâu đêm suốt ngày Phím thương gõ đã mòn tay Trũng sâu mắt nhớ tỏ bày yêu đương Xem ra chuyện cũng bình thường Mà người đã lỡ tơ vương lâu rồi Cảm ơn người"Chat"cùng tôi Tình trên mạng ảo sao đời thật ghê! Chưa cùng chung một lối về Chưa cùng một ánh trăng thề trúc mai Vẫn đam mê bóng hình ai Biết người đồng cảm để mai hạnh phùng?
ANH ĐÀO VIỄN XỨ Viễn phương hoa đào nở Em còn ở xứ người Nhìn hoa như nét môi tươi Giấu trong suy tưởng nụ cười niêm phong Phương xa còn những nỗi lòng Đăm chiêu đôi mắt chờ mong hòa bình Bao giờ thôi hết chiến chinh Bao giờ nối lại lời tình trong tim?
CHIẾC CẦU GỖ QUÊ TÔI Chiếc cầu gỗ quê tôi Bây giờ không còn nữa Để lại những bồi hồi Tiếng sóng lòng vỗ mãi Cô nữ sinh ngày xưa Theo chồng về xứ lạ Những người bạn bấy giờ Dòng đời chia vạn ngả Con sóng vẫn vỗ đều Nhịp thời gian nối bước Những hình ảnh thân yêu Làm sao tìm lại được
ÍT NHƯNG KHÔNG THIẾU Vẫn ấm tình hưu sáng hôm nay Ít nhưng tình nghĩa vẫn tràn đầy Hồng rạng ánh cười qua mắt kính Niềm vui như nhất chẳng đổi thay Vẫn quán thân quen chủ nhật hồng Vẫn nghe thơ mới lại đơm bông Hạ lại về đây trên môi thắm Ta vẫn cho nhau những ấm nồng
BÊN HÒN TRỐNG MÁI HẠ LONG Không phải như truyền thuyết đâu em Đôi trống mái yêu nhau vì Hạ Long quá đẹp Không gọi rồng về nên tình yêu bất diệt Để muôn đời hóa đá giữa biển khơi* Anh yêu em thoáng rộng tựa biển trời Nhưng vẫn biết cuộc đời luôn giới hạn Biết tình ta luôn đồng hành cũng năm tháng Cay đắng ngọt bùi vẫn luôn ở bên nhau
VẪN NHẬN RA EM Giữa những bóng hồng Ta vẫn nhận ra em Dù mái tóc bây giờ đã ngắn hơn với thời gian thay đổi Đôi mắt kính đọng ít sương buồn đêm tối Nụ cười giờ đây héo hắt chút nắng chiều Em vẫn còn gợi âm hưởng thương yêu Gần nghìn bài thơ thay cho lời tình tự Em lướt qua đời ta một thiên tình sử Trang cuối cùng còn để lại dấu chấm son 15 năm bao gói ghém vuông tròn Ta gửi cho em qua nhịp cầu dải yếm Đã kỉ niệm thì không cần đong đếm Chỉ nhớ một thời trái tim hồng không trang điểm bởi chân yêu
HOÀI NIỆM MƠ HỒ Em trong hoài niệm mơ hồ 45 năm vẫn lô xô sóng tình Ta còn nhớ lại chính mình Vầng trăng thề cũ vô tình đi qua Một thời đã lùi quá xa Sao em về lại phong ba mộng hồn Chiêm bao phảng phất hoa hôn Nghe miền ảo vọng choán hồn thơ say
KHOẢNH KHẮC TRĂNG ĐÊM Từ khi nguyệt chính là em Để cho khoảnh khắc trăng đêm gợi tình Thơ ta qua những hành trình Vẫn không qua nổi bóng hình của em Trời trong,gió khẽ chạm rèm Nhắc mùa trăng cũ ủ thêm lời tình Ta luôn chung thủy với mình Nguồn thơ lai láng sáng tinh nỗi niềm
ANH ĐÃ HIỂU "Bài thơ nợ anh rồi, Chắc không thể viết tiếp... Nẻo đời vốn chật hẹp, Mong anh hiểu lòng em"... VTG Anh đã hiểu lòng em Đôi mắt buồn viễn xứ Qua một thời thiếu nữ Dải yếm lụa xinh mềm Câu thơ điềm đạm thêm Qua bao nhiêu từng trải Lòng anh luôn nhớ mãi Một áng tóc sông mềm Qua biết bao bão giông Qua biết bao mưa nắng Tình người luôn sâu nặng Như nước chẳng cạn lòng Tình không thể đếm đong Thơ lòng chưa nói hết Nhưng em ơi anh biết Chung thủy một tấm lòng
RƯỢU NÀO CŨNG SAY Men thơm Bàu Đá,Hồng Đào* Quảng Nam,Bình Định nơi nào cũng say Tình theo hương rượu vơi đầy Ta theo em trọn tháng ngày thanh xuân Rượu nồng gợi những bâng khuâng Lâng lâng cảm xúc ngập ngừng lời thơ Người đôi phương ấy có chờ Hẹn ngày trở lại diễm mơ hạnh phùng P/s* Bàu Đá: Rượu ngon nổi tiếng của Bình Định Hồng Đào:Rượu ngon nổi tiếng của Quảng Nam
ĐỦNG ĐỈNH...VỘI CHI Bình tâm đủng đỉnh...vội chi... Cà Phê tâm sự những gì cho nhau? Vẳng nghe réo rắt ve sầu Vọng âm kỉ niệm từ đâu hiện về Đã nghe hoa phượng gọi hè Rưng rưng hoài niệm tràn về yêu thương Đã xa hình ảnh thân thương Nhịp tim rung tiếng trống trường xa xăm
ĐÂU PHẢI Đâu phải cứ yêu nhau mới là tri kỉ Nghe chuyện nhau đã gọi tri âm Trong cuộc đời nếu hiểu được chân tâm Biết sẻ san những buồn vui cuộc sống Biết phân biệt đâu là thực mộng Biết yêu thương để mở rộng trái tim Không mất công lặn lội kiếm tìm Ta sẽ dễ gặp người tri âm,tri kỉ
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: