Nhớ về giọt nắng mùa thu
MỘT KHOẢNG TRỜI Có một khoảng trời êm như thế Sáng hè vui điểm xuyết sắc phượng hồng Cỏ dưới chân như tiếp giáp trời trong Làm nổi bật bao sắc màu tà áo Chúng tôi có người gần,người xa lắm Nhưng trái tim vẫn hồng thắm cho nhau Để mai kia mốt nọ có về đâu Ngày hạnh ngộ vẫn đằm sâu kỉ niệm
VẪN LÀ ÁO DÀI Áo dài lại vào thơ tôi Bao nhiêu thi tứ bồi hồi gọi tên Hồn thơ sao cứ bồng bềnh Xuôi về biển nhớ ngược lên nguồn chờ Nhớ về gian khổ một thời Trường quê đâu có áo dài để mang Đường mưa nước ngập bùn tràn Vì yêu con chữ chẳng màng nọ kia Lối đời trăm nẻo rẽ chia Hôm qua em lại về kia...áo dài Hồn thơ trẻ lại thời trai Bâng khuâng tôi viết một vài vần thương
SẮC ĐỎ Cùng theo sắc đỏ thời gian Lời thương tiếng nhớ ngỡ ngàng hương xưa Đời qua nắng sớm chiều mưa Tôi qua hoài niệm âm thừa hoài mong Mùa tinh khiết dấu vạn lần Sen gây sắc nhớ âm thầm thời gian Câu thơ chấp cả bẽ bàng Bởi tôi in dấu thi tràn Thu Trinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.07.2024 20:30:14 bởi nguyenngoat >
BÓNG NÉT THỜI GIAN Mẹ vô tình tìm được bài thơ trong hộc tủ Rất dễ thương qua nét chữ thời gian Con gái ơi! Một chút ngỡ ngàng Trong tình yêu con thấy bóng hình của mẹ! Ngày xưa Mẹ nhắc từ này rất khẽ Dấu guốc buồn trong dấu nhẹ thoáng qua Có một chàng thi sĩ tài hoa Viết cho mẹ hàng trăm bài thơ tình lãng mạn Qua cửa sổ nhà ai,mẹ đi qua chợt thoáng Lựa chọn câu vần lãng mạn để thương yêu Cơn lốc vần xoay ,thời cuộc đổi thay nhiều Mẹ lấy chồng với tình yêu sắp đặt Ngày lên xe hoa Lòng đau như cắt Có một chàng ngố buồn Tim thắt chẳng hề nguôi
NƠI ĐÓ Có một lần tại tháp nghinh phong Mưa rơi nhẹ,trời buồn buông gió hạ Người mới gặp rồi ra đi vội vã Mắt sương mờ trong bóng tắt hoàng hôn Gió khẽ rung cùng nhịp nhớ sóng cồn Một lần gặp để xa nhau vạn thuở Từng bậc đá lên cao chao nỗi nhớ Điểm sắc buồn chiều nắng hạ Phú Yên
ẢO VỌNG (Kính tặng chị) Không tìm thấy lá Diêu Bông Một đời ảo vọng long đong kiếp người Đã qua xuân sắc đôi mươi Đã qua số kiếp trêu ngươi má hồng Chị ơi! Nỗi nhớ niềm mong Câu thơ bật khóc giữa dòng thời gian Qua bao mưa ngập nước tràn Qua bao gió thốc nắng chan cõi lòng Chị về vui sống bên chồng Em người lữ khách bên sông trễ đò May thay cuộc sống rủi ro Em mừng cho chị chuyến đò bình yên
SAY SUỐT Biết còn mấy chục năm say Say trưa ,say tối,say ngày,say đêm... Say trên hương mọng môi em Say trong hoài niệm êm đềm thanh xuân Say trong kí ức bâng khuâng Say về nước mắt những lần chia tay Đời như những chén hương cay Tình như những áng mây bay vội vàng Ta còn góp mặt thời gian Ta còn những áng thơ vàng cho em
TÌNH QUÊ Thân em con gái quê mùa Sự đời chẳng biết hơn thua là gì Một lần ôm mối tình si Yêu chàng... thi sĩ... đã đi xa rồi... Sông quê bên lở bên bồi Bên lở vơi xói,bên bồi đầy thương Cắn răng quên hết đoạn trường Bỏ qua tất cả,chiều sương... theo chồng Cả đời gắn với ruộng đồng Hoa gạo nở đỏ,tươi bông luá vàng Phù hoa đô hội chẳng màng Chốn quê sớm tối chứa chan nghĩa tình
BAY LÊN ĐI EM Bay lên đi em dù trên đầu mây đen vần vũ Bay lên đi em tay vạch trần bóng tối để trời trong Người trở về qua những nỗi chờ mong Trời Đà Lạt bây giờ đang ngóng đợi Nơi kỉ niệm tuổi xuân em cất giữ Giảng đường nên thơ hàng thông đứng trầm tư Tiếng nước hồ xưa trong Than Thở cùng người Thung Lũng tình yêu ghi dấu chân hò hẹn... Nói sao hết biết bao nhiêu kỉ niệm Gót chân hồng thời thiếu nữ xinh tươi Bạn bè về đây còn niêm giữ nụ tươi Xứ sở ngàn hoa sáng bừng trong hoài niệm Mimosa hay những hàng phượng tím Đón người về sau những tháng năm xa
VẦNG TRĂNG KHÔNG CÓ TUỔI Gởi cho em một vầng trăng không có tuổi Buổi ban đầu của một thuở tâm giao Nguyệt nơi đâu,bất cứ phương trời nào Anh vẫn thấy một vầng trăng viên mãn Em cho anh một hồn thơ trong sáng Em cho anh tứ lãng mạn để yêu trăng Nguyệt muôn đời,nguyệt mãi vinh hằng Cảm xúc không vơi trong hồn thơ thi sĩ
MỜI... Em ơi uống cạn li này Để men chia biệt đượm đầy môi son Mắt xanh in những lối mòn Hồn anh qua đó vẫn còn gượng say Gặp nhau lần cuối chiều nay Buồn dâng ngập lối bàn tay ngập ngừng Uống đi em giọt cuối cùng Để lòng trĩu nặng lặng chùng phím thương.
TIỄN CON Tiễn con ra tận sân bay Gia đình chụp chung tấm ảnh này Mai mốt nơi phương trời viễn xứ Ghi khắc trong tim kỉ niệm đầy Tạm biệt mẹ cha với em trai Cả nhà cùng hướng tới ngày mai Đất khách quê người luôn nhớ mãi Quê mình màu biển chẳng hề phai
NHƯ MỘNG Em xinh như mộng đấy em Khiến cho hoa cỏ cũng mềm tương tư Lạc vào lối thực đường hư Thơ ta vọng những âm dư tuyệt vời Em gần hay quá xa khơi Trăm câu nghìn chữ dệt lời thiết tha Gửi người nụ mộng dưới hoa Vần thơ viễn xứ chan hòa yêu thương
NÂNG NIU Nâng niu từng cánh hoa rừng Tóc thề buông xuống nửa chừng dòng trôi Hương hoa nhẹ thoảng thơ tôi Vần thương chữ nhớ xa xôi gởi người Chúc em mãi mãi xinh tươi Như hoa trong nắng nụ cười trong trăng
EM VÀ TA Ta đã đi qua quá nửa đời người Em lại đến trong nét tươi thời con gái Tuổi trẻ phôi pha không bao giờ trở lại Chuyến tàu tuổi xuân đâu bến đỗ phũ phàng? Cầu chúc em một ga cuối bình an Con tàu thời gian luôn tiến về phía trước Đến những thành công như em từng mơ ước Xin san sẻ cùng em chút hạnh phúc đời thường
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: