Nhớ về giọt nắng mùa thu
HƯƠNG CỐM HỒ GƯƠM Ước gì tôi làm lá sen Bọc em hương cốm để thêm đậm đà Người từ non nước Khánh Hòa Ra thăm Hà Nội trời đà sang thu Trời xanh êm ả như ru Hồ Gươm lãng đãng sương mù vừa tan Nghe mùi hương cốm dần lan Đâu đây vài chiếc lá vàng gượng rơi
BÀI THƠ VIẾT ĐỂ ĐƯỢC CHÊ (Tặng cô học trò đặc biệt của thầy) Cành phượng vĩ của tôi em đem đi mất Như đem theo kỉ niệm một khung trời Em hãy nói cho tôi nghe sự thật Để nỗi lòng bớt nỗi nhớ chơi vơi Mùa hạ xưa bên ngôi trường bé nhỏ Học mới nửa chừng em vội bỏ ra đi Tôi chẳng biết vì sao? -Vì em không bày tỏ Để một mình tôi vun vén gốc cây si Hơn nửa đời mình gặp nhau như mơ vậy Chuyện trò bâng quơ như chẳng có điều gì Qua đôi mắt kính sương mù tôi vẫn thấy Chút vui buồn lắng đọng ở bờ mi Tôi tin rằng em chẳng bao giờ nói ngược *Khen thơ tôi hoài phát mệt! Cứ chê đi! Tôi đón nhận vô tư như ngày trước Lão ngố làm thơ buồn như một thuở tình si
PHÁC THẢO CHO MỘT MIỀN HOÀI NIỆM Cái thời bao cấp quá xa vời Trong tôi kỉ niệm cứ chơi vơi Hoa Quỳnh không trọn trong chiếc bóng Trâm có nơi đâu để yêu đời Cha vẫn còn lưu lạc phương nào Mẹ như hiu hắt bóng đèn chao Nghĩa Phú buồn tênh trăng cô độc Biết hướng yêu thương ở chốn nào Em thường đi qua ngõ nhà tôi Dáng thương khiến một kẻ bồi hồi Phận tôi xấu xí làm sao được Đành ướp hương tình trong đơn côi Hơn 40 năm trở về đây Miền thương ngày cũ có ai hay Tôi hận thời gian và hận cả... Nhan sắc còn đâu những tháng ngày
CHÚNG TÔI VỀ Chúng tôi về hơn bốn thập kỉ xa nhau Ôn kỉ niệm trong sắc màu dĩ vãng Nhớ biết bao ngày tháng Mái trường xưa thầy khổ trò nghèo Trái mít chín thơm khi bụng đói meo Học trò "hái trộm" của trường giấu dưới chân bục giảng Tem phiếu phát theo từng tháng Thiếu nước,thiếu điện luôn khát khao nguồn sáng Ngọn đèn dầu leo lắt soạn giáo án cho bài giảng ngày mai Chúng tôi về Kỉ niệm khó tàn phai Tay bắt mặt mừng , những cái ôm thật chặt Quá lục tuần đâu còn dòng nước mắt Những lời thương rung kỉ niệm nghẹn ngào Chúng tôi về như trong giấc chiêm bao Y phục chỉn chu Bia tràn tâm sự Trong hiện tại dễ gì quên quá khứ Sướng khổ buồn vui qua kí ức một thời
GIÂY PHÚT Ta đã về đây buổi tựu trường Để chờ,để đợi những người thương Thời gian bay vội qua màu tóc Vẫn còn ngày tháng của dư hương...
VIẾT CHO NHỮNG ĐÔI TÌNH NHÂN CŨ TRONG NGÀY VỀ THĂM TRƯỜNG XƯA Họ đã từng một thời yêu nhau Gian khổ đến đâu tình yêu vẫn không thay màu đổi sắc Có những mối tình thành hôn nhân bền chặt Có những mối tình như định mệnh phải dở dang Trải qua bao lớp bụi thời gian Không phủ mờ một thời thương nhớ ấy Khi tóc pha sương Gặp nhau vẫn vậy Dành cho nhau sự trân trọng cảm thông Bây giờ họ đã thành bà,thành ông Tôi vẫn tin những trái tim kia vẫn thắm hồng như cái thuở... Chợt nhớ câu:"Tình chỉ đẹp khi còn dang dở"* Không xem nhau như"người lạ từng quen" Tứ thơ tôi bất chợt hiện lên Khi bắt gặp ánh mắt lưu luyến nhìn nhau và tay kia nắm chặt May mà dòng nước mắt Đã biết cách chảy ngược vào tim Thời gian quá ngắn Ai cũng muốn dài thêm Một buổi gặp mặt náo nức lẫn êm đềm Đã cho chúng tôi bao nguồn xúc cảm
HẠNH NGỘ NGÀY VỀ Tôi rất sợ những ý thơ trùng lặp Khi trái tim trải khắp những yêu thương Một sáng mùa thu,trong buổi tựu trường Chúng tôi về bên nhau tràn đầy nắng đẹp Nghe quá khứ vọng về trong trái tim lỗi nhịp Nhớ nhớ,thương thương... với kỉ niệm bồi hồi... Từ mọi miền đất nước xa xôi Rũ bụi đường xa khoác lên mình y phục mới Hơn lục tuần mắt vẫn còn phơi phới Dành cho nhau những tình cảm ngọt ngào Ở ngoài đời mà cứ ngỡ chiêm bao Ngày hạnh ngộ dâng trào bao cảm xúc
NÉT XƯA HUYỀN THOẠI Nếu như không có...đôi gương Thì em đã hóa Mị Nương mất rồi Trương Chi chiếc bóng xa xôi Tiếng tiêu réo rắt mồ côi giữa dòng Làm sao tơ thắm chỉ hồng Kẻ ngoài sông lạnh người trong lụa là Tình duyên vì thế chia xa Khối tình sầu hận tan ra lệ buồn
KHÔNG PHẢI ĐỂ CHỤP HÌNH Nâng ly không chỉ chụp hình Bấm máy xong,chúng mình cạn luôn Trải bao chớp bể mưa nguồn Tuổi cao chồng chất vui buồn tháng năm Đời qua nắng gắt mưa dầm Mình qua biết mấy thăng trầm bạn ơi Sinh viên tươi đẹp một thời Trở thành kỉ niệm cất nơi tim mình Cạn đi cho trọn tâm tình Dễ gì có dịp chúng mình gặp nhau Sông Lam nước vẫn còn sâu Lòng người xứ Nghệ còn câu nghĩa tình
CON CUÔNG CÒN NHỚ Hơn mười năm rồi chưa trở lại Con Cuông Khe Kèm đợi,suối Mộc trông,sông Giăng nhớ Biết khi mô anh trở về chốn nớ Thăm người em gái nhỏ mong chờ
THẦY TRÒ HẠNH NGỘ (Kính tặng thầy Đại) Thầy về hưu trước,chúng em về hưu sau Thầy trò gặp nhau trong một ngày hạnh ngộ Trời Cam Lâm nắng bừng lên rực rỡ Nụ cười tươi gợi nhớ tháng năm nào Hình ảnh thầy với trán rộng,người cao Thời gian qua khắc sâu vào tâm khảm Thầy về đây với một trời tình cảm Mênh mông tràn qua kỉ niệm chẳng hề phai
VUI HAY BUỒN Bánh kẹo trung thu có nhiều Không xoa dịu hết nỗi đau của trẻ em vùng lũ Trăng trung thu có sáng không che hết những vết buồn của những đứa trẻ mồ côi Tất cả lên đường đến những vùng đất xa xôi Bất kể ngày đêm những đoàn xe cứu trợ Vượt núi qua đèo băng ngang những vùng vừa phục hồi sạt lở Tất cả vì miền bắc thân yêu chẳng ngại đường trường Trong thơ tôi cảm kích lẫn yêu thương Những tấm lòng Việt Nam trên mọi nẻo đường tổ quốc Nhưng dòng lệ không cầm lại được Khi nghĩ về một cái tết Trung thu Chắc chắn có nhiều đứa trẻ mồ côi Cười đùa vô tư trước món quà bé nhỏ Nhưng ai biết trong tâm hồn ngây thơ đó Có một nỗi buồn lớn hơn không thể nói bằng lời
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.09.2024 22:32:48 bởi nguyenngoat >
DẠ QUỲNH 2 (Tặng người bạn thích hoa quỳnh) Thương loài hoa nở về đêm* Dưới trăng thổn thức điểm thêm nét buồn Nghe thu rứt lá đời buông Nghe hoa thủ thỉ ngọn nguồn thương yêu Cao sang quý phái bao nhiêu Cũng không tươi mãi để nhiều sắc hương QUỲNH còn nở giữa đêm sương TRÂM cài mái tóc thơm hương một thời...
SUY NGẪM
Một điều rất giản đơn
Xảy ra trong cuộc sống
Nhưng làm ta cảm động
Phải suy ngẫm nhiều hơn
Số tiền tuy rất nhỏ
Của một cháu bé nghèo
Nhưng việc làm mang theo
Biết bao nhiêu thông điệp...
P/s:"Em Võ Xuân Nghi, học sinh lớp 4/2, Trường Tiểu học Lê Lai (quận Hải Châu, TP Đà Nẵng) đã mang một xấp tiền với nhiều mệnh giá, được xếp ngay ngắn cùng một mẩu thư tay bỏ vào thùng quyên góp ủng hộ các địa phương bị ảnh hưởng bởi cơn bão số 3.
Trong lá thư ngắn, Nghi viết: "Trong suốt mùa hè qua con đã gom lon bia để đi bán và phần thưởng con thi bơi thành phố. Con gom số tiền này để ủng hộ các bạn ở miền Bắc. Con mong các bạn sẽ thật hạnh phúc".(Báo Mới)
CÂY BÀNG CŨ Cây bàng trước lớp ta từng dạy Lá thường đỏ rực lúc tàn thu Thương nhớ ngày nào đang bừng dậy Tưởng như gần lắm chẳng xa mù Sắc đỏ bây giờ lấn màu xanh Học trò ngày đó đã thành danh Còn ta tóc trắng theo năm tháng Lối xưa kỉ niệm vẫn để dành
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: