Nhớ về giọt nắng mùa thu
CHƯA KHÁC ĐÂU EM Năm năm rồi vẫn chưa khác đâu em Cây bàng vẫn mang áo màu xanh đỏ Em vẫn hồn nhiên như cô bé học trò ngày đó Chỉ khác một điều bây giờ là cô giáo mà thôi! Em vẫn về trong khoảnh khắc thơ tôi Mái trường quê xưa với nương mì rẫy mía Trong biến động của thời gian đa nghĩa Tôi vẫn thấy em chưa thay đổi bao giờ Em vẫn còn đánh động hồn thơ Của ông lái đò đã qua một thời trai trẻ ngng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2024 20:45:55 bởi nguyenngoat >
ẢNH BÌA Em đã thay đổi ảnh bìa Đưa tôi về tháng ngày kia lâu rồi... Cái thời chưa biết son môi Ngây thơ mắc biếc bồi hồi lòng ai Trải bao tháng rộng năm dài Em đi qua những chông gai cuộc đời Tôi đem kỉ niệm một thời Niêm vào tâm khảm bên trời lãng quên Bây giờ em lại hiện lên Thơ tôi thầm khẽ nhắc tên một người QUỲNH hương tinh khiết đôi mươi TRÂM thương dĩ vãng tiếc người trong mơ
KẸT XE Hiểu cho anh cảnh kẹt xe như cơm bữa Chiều Sài Gòn lần nữa lỗi hẹn với em Giờ giấc tính kĩ rồi nhưng ngày vẫn như đêm Anh vẫn thường bị kẹt xe vào những giờ cao điểm Hiểu cho anh để anh không còn xin lỗi nữa Bởi chỉ có em anh len lỏi giữa đám đông Bánh xe nhích đi từng chút,từng vòng Vẫn nóng lòng vì em đang mong đợi
CHỐT CÂU NÀY "Nếu ai đến với bạn rồi sẽ chóng quên. Riêng tôi , tôi sẽ nhớ".( Chị Bòng) Chị ơi!Em chốt câu này Mong rằng chị chẳng đổi thay ngôn từ Trải bao nẻo thực đường hư Sông sâu biển rộng bây chừ còn yêu Chị như vạt nắng trong chiều Bắt qua nỗi nhớ chắt chiu cầu tình Hồng Đào giờ đã cạn bình Biết ai đong lại cho mình được say
Ô ĂN QUAN Tuổi thơ vun vút qua nhanh Trò chơi cũ đã trở thành hoài niệm Biết ai đó có còn tìm kiếm Bóng dáng mình trong kí ức ngày xưa
NGƯỜI QUÉT ĐƯỜNG Có bao giờ bạn nghĩ về những người quét đường Khi xe lăn bánh đi qua vô tư như trẻ nhỏ Nhưng tôi biết trong chúng ta vẫn có Những tấm lòng gửi đến kẻ lao công Có thể đoạn đường vừa quét sạch xong Có một chiếc xe sang chở một nàng hoa hậu ... Hay những công tử vừa rời quán nhậu Ném xuống lòng đường những ánh mắt vô ơn... Ai đâu biết nhiều hơn Giữa ban ngày hay đêm tối Có những người làm cho lối sạch đường xinh Họ sống vô tư với nghề nghiệp của mình Góp công sức cho đẹp đường sạch phố
CÀ PHÊ SÁNG NAY Như thường lệ Cà Phê thứ bảy Gặp mặt nhau thêm những niềm vui Bỏ sau lưng tất cả những ưu buồn Giữ cho nhau nụ cười theo năm tháng Mùa đông về nhưng bầu trời vẫn sáng Mây bay qua phút lãng mạn bừng lên
LUNG LINH Lung linh những chiếc đèn lồng Ấm thêm sáng lạnh mùa đông đang về Dòng đời náo nức bộn bề Tìm trong yên tĩnh hưu về bên nhau Thầm thì tóc khẽ bảo nhau Tuổi cao tim vẫn thắm màu yêu thương
ĐÀ RẰNG CHUYỆN XƯA ( Viết theo lời bình luận của NTQT) Chuyện xưa em đến Đà Rằng Rồi em xa mãi bao trăng không về Sông Ba chưa cuốn lời thề Nghe bao kỉ niệm vọng về nẻo tim Tìm em...tôi biết đâu tìm... Hoàng hôn lạc lối bóng chim cuối trời Đong đầy sầu nhớ chơi vơi Chim xa núi Nhạn mắt đời buồn tênh
TỰ NHIÊN Giữ mãi em nét tự nhiên Mình đâu như những diễn viên trong đời Mái trường ân nghĩa một thời Tôi nghe hoài niệm bên trời thu phai
BẮT CÁ Tuổi thơ bắt cá ao lầy Tay chân với cả mặt mày lấm lem Hương bùn còn mãi trong em Khung trời thơ bé êm đềm như mơ
NẾU EM NHỚ ( Thơ viết theo lời của "học trò đặc biệt" trong một Video) Em còn nhớ đến nơi này Hoa vàng,cỏ biếc,trời mây thanh bình Cát nghe lời gió tự tình Bông mây phiêu lãng đắm mình trong mơ Xin em chớ đợi,đừng chờ Tình xa ai biết bến bờ nào đâu Hoa vàng mấy độ tàn mau Cỏ xanh cũng đã úa màu rồi em
KHẮC PHỤC Không ai có thể chống lại thời gian Biết thế nên anh điểm trang cho em bằng vần thơ tuổi trẻ Hơn 60 mươi năm cuộc đời như gió mây thoảng nhẹ Mái tóc em thời thiếu nữ vẫn nguyên màu Qua 40 năm mình mới gặp lại nhau Hình ảnh cũ vẫn thắm màu kỉ niệm Như ánh hào quang bừng lên mầu nhiệm Thơ lại về trong thương nhớ thanh xuân Dù cuộc đời không biết mấy chuyển luân Em hãy tự tin trong thơ anh em còn trẻ mãi QUỲNH trong trăng với hương đời trở lại TRÂM vẫn cài tuổi mộng thuở đôi mươi
CÓ PHẢI? "Đêm nay đi có một mình ! Chỉ có một mình cùng trăng đêm!"(QT) Sao em đi có một mình Cho ta theo với tâm tình trọn đôi Ước vậy thôi!Mơ vậy thôi Bởi người cách trở từ hồi thanh xuân Người về đánh động bâng khuâng Vầng trăng phương ấy thượng tuần lẻ loi Thôi đành dấu cũ lần soi Một miền kí ức cùng tôi song hành P/s:Bài viết lấy cảm hứng từ câu nói của cô "học trò đặc biệt"
TRĂNG ĐÃ VÀO ĐÔNG
Ở đây trăng đã vào đông Hằng Nga trắng lạnh buồn không phương nào? Đêm dài bàng bạc trên cao Anh nghe mùa nhớ lạc vào cõi thơ Trăng lên núi đợi sông chờ Nẻo xa diệu vợi mịt mờ mưa tuôn Nghe tình lên ghép vần buồn Nghe đêm thao thức trên khuông nhạc sầu R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.10.2024 00:03:32 bởi Ct.Ly >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: