![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
Nhớ về giọt nắng mùa thu
        
 
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
                 TRĂNG MÃI TRONG TIM    Trăng buồn khi khuyết    Trăng vui khi đầy    Với em năm chóng tháng chầy    Cách xa diệu vợi vẫn say hương đời       Trăng chơi vơi    Ta chơi vơi    Tóc buồn  vương nhớ phương trời đăm đăm    Đêm nay rằm    Không cần nhìn vầng trăng đỏ    Ta chỉ say đắm trăng vàng    Hoang mơ trong mối tình ngày đó    Bây giờ  cho đến bao giờ    Còn vầng trăng còn làm thơ cho người...       R   
            
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.04.2025 17:03:05 bởi Thanh Vân >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                GIẾNG XƯA   Giếng xưa nước đã cạn rồi   May em còn ở bên tôi lúc này   Bồi hồi nhớ tuổi thơ ngây   Đêm trăng hai đứa ra đây vui đùa       Trò chơi ngày ấy "chạy đua"   Vòng quanh thành giếng nếu thua ..."làm chồng"   Lại qua không biết mấy vòng   Thấy em thấm mệt đành lòng... tôi thua       Đâu ai bỏ ngải đánh bùa   Để tôi chẳng muốn hơn thua sự đời   Gót chân phiêu lãng trăm nơi   Nhưng tim còn giữ trò chơi năm nào       Chiều xuân nắng vẫn xôn xao   Tôi qua bờ giếng để vào nhà em   Tóc ai nay đã dài thêm   Kết duyên từ thuở êm đềm ngày xưa   Ơn trời duyên phận đẩy đưa   Chuyện tình hai đứa  vẫn chưa đổi dời...         
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                EM VÀ BÀI "KHÔNG TÊN SỐ 8"   Sáng, mưa bất chợt rơi   ROMANTIC cất lời bằng âm giai lãng mạn   Tiếng em hát   Đưa tôi về dĩ vãng   Cung điệu buồn..."Chưa bao giờ bằng hôm nay"*   Một tình yêu với hạnh phúc đắng cay   "Lần tìm trong nụ hôn lời nguyện xưa mặn đắng"**       Giữa khán phòng ánh đèn màu lấp lánh   Giữa bao người sao vẫn thấy cô đơn   Đời chưa vui hơn   Đời vẫn buồn như bài không tên số 8       Cảm ơn em!   Đã cho tôi một lần can đảm   Ngược tìm về những hoài niệm xa xôi   Tiếng ca nay đã hết rồi   Sao nghe kí ức bồi hồi gọi tên...         
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                LỜI NGƯỜI TÌNH CŨ   Đừng anh!   Đừng nhắc chi anh!   Tình xưa đã chết!   Tim lành vết đau!   Từ ngày mình phụ tình nhau   Nay đâu còn sót khổ sầu mà đong       Từ khi em bước theo chồng   Kỉ niệm vùi xuống lòng sông mất rồi   Tình ta chỉ có thế thôi   Nghìn thề vạn ước cũng trôi theo dòng...       Xin anh chớ nghĩ viễn vông   Để em trọn nghĩa yêu chồng thương con   Vần thơ kỉ niệm nếu còn...   Hãy xin niêm giữ tim son một thời...         
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                PHÚT TĨNH TÂM   Trên trời mây chạm hình rồng   Sau lưng sương núi trập trùng giao thoa   Bỗng quên một cõi Ta Bà   Nhớ Bi-Trí-Dũng trong ta chưa tròn...      
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                Dưới Phật đài       Dưới Phật đài ta vô cùng nhỏ bé   Hồn thảnh thơi thênh nhẹ giữa tục trần   Bỗng thấy đời như những áng phù vân   Về “vô ngã” để quên đi “bản ngã”         
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                CHƯA KỊP   (Mượn "từ"trên dòng thời gian của học trò)   Gặp em chưa kịp tỏ lời   Biển buồn đưa vội đất trời vào đêm   Gặp em chưa tỏ nỗi niềm    Sông trôi vội vã,thuyền tìm bến hoang       Gặp em chưa trọn cung đàn   Nốt thăng dang dở ,dây lan phím buồn   Thơ chưa kịp tỏ ngọn nguồn   Ngoài trời một ánh trăng suông độc hành         
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                THIỂN Ý   Giữa cuộc đời trần tục em ơi   Cần gì phải ngụy trang khuôn mặt   Khi buồn cứ tuôn nước mắt   Khi vui hãy tươi nở nụ cười       Biết sống làm sao cho vừa hết lòng người   Hãy là chính mình với chân tâm là được   Thật khó hiểu khi có điều trái ngược   Nhiều kẻ diễn kịch hoài mà quên hết bản thân         
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                HỒNG LÚA VỀ QUÊ   Nghe tin hồng lúa về quê   Bâng khuâng nhớ lại lời thề cỏ may   Kể từ ngày mới chia tay   Người xa vạn lí đã đầy mười thu       Một dòng kí ức xa mù   Như mây lãng đãng về ru lời thề   Đợi ngày trông tháng lê thê   Đi qua biết mấy nhiêu khê cuộc đời   Người về qua những rong chơi   Đã làm rung vọng một trời quê xưa         
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                HOA CƯỜM THẢO   (Nhớ một người bạn thơ đã đi vào thiên cổ)   Ái Thy ơi!Tháng tư vàng cườm thảo!   Người có về trong ảo ảnh mong manh?   Có nghe chăng khung trời trắng yên lành   Màu hoa cũ gợi về bao hoài nhớ       Em ra đi! Những vần thơ dang dở!   Dấu tình buồn in trong trái tim son   Màu cườm thảo gợi lên bao thương nhớ   Bóng người xưa trong lãng đãng hương hồn            
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                LỜI CHO MIỀN HOÀI NIỆM   Ta còn tiếc nguyệt thương hoa   Nguồn thơ vẫn mãi chan hòa yêu đương   Em qua tuổi mộng lên hương   Tóc mây mắt biếc chạm vương tơ lòng       Thời gian như ngọn lửa hồng   Đã thiêu hết những ước mong đợi chờ   May thay đời vẫn còn thơ   Về miền hoài niệm trong mơ thuở nào         
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                TRĂNG ĐÊM PHẬT ĐẢN   Trăng ảo diệu như hoa đêm Phật đản   Trăng nghiêng mình với dáng ngọc thanh tân   Chúc cho em được ban vạn hồng ân   Chân vững bước trước cõi trần tạm bợ       Thơ vẫn nguyện tình yêu và nỗi nhớ   Mối lương duyên từ một thuở xa nào   Ta dỗ dành trong từng giấc chiêm bao   Vần diễm tuyệt chưa khi nào ngừng chảy         
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                TÌM LẠI ĐƯỜNG XƯA   ( "Có ai tìm quên trên lối cũ"_chị Bòng)       Chị ơi em sẽ tìm quên!   Đường đất xưa đã thay nền Bê tông   Thay đường, đổi cả nỗi lòng   Nhưng không thay được nhớ mong một thời       Con đường xưa mưa từng rơi   Bén bùn gót nhỏ khắp trời mây giăng   Lối nay vừa lạ vừa quen   Trời quang mây tạnh lúa chen...lối về       Bóng ai nón lá tóc thề   Chân đơn nhẹ bước trời quê thanh bình   Nghĩ mà thương những cuộc tình   Chìm sâu dĩ vãng hiện hình chiêm bao         
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                CÓ  NGƯỜI KHÔNG VỀ HỌP LỚP   (Tặng những bạn V4 không về với"Vòng tay yêu thương")   Có những người không về họp lớp năm nay   Sài Gòn bớt chút xôn xao và Đồng Nai nhạt nắng   Ta bỗng thấy một chút gì trống vắng   Một giọt vần lẳng lặng nhỏ vào thơ       "40 năm vòng tay yêu thương"vẫn mong ngóng đợi chờ   Tóc đã chuyển màu cớ sao chưa gặp mặt   Cứ lần lữa  bình minh cho đến khi nắng tắt   Biết đến bao giờ hết se sắt tự cõi tim?         
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                RƯỢU XOÀI CAM LÂM   Tuổi cao tình cảm càng nồng   Men lên thi tứ tỏ  lòng tri âm   Suốt đời trọng nhất chữ Tâm   Trải bao cát bụi,thăng trầm chẳng phai       Rượu tình mới uống sớm mai   Cạn li bạn nhé chẳng ai được dừng   Nàng Thơ biết mấy vui mừng   Ôm em chua ngọt đã từng đăm say         
            
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  4 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: