Nguyên Ngoạt-Thương Giang HẠNH PHÚC Cảm ơn em đã cho anh Dòng THƯƠNG giữ mãi xuân xanh ngày nào Em trao những giấc chiêm bao Thơ anh còn những lối vào vườn yêu Đời anh đau khổ đã nhiều Em về thắp sáng hoang liêu nẻo đời! Dòng sông chảy mãi ra khơi
Thế rồi anh đến...dòng trôi chậm dần...
Em nghe như tiếng lòng ngân
Lời ru dịu ngọt bao lần anh trao...
Cám ơn anh biết nhường nào...
Dành NGUYÊN hạnh phúc,ngọt ngào cho em...
Dòng sông của thời gian vẫn chảy êm đềm
Hai nẻo trời thương nhưng đổ về bến đợi
Dù xa cách muôn trùng diệu vợi
Nhưng tiếng hẹn thề anh vẫn giữ trong tim
Hạnh phúc nhỏ nhoi anh mãi đi tim
Lời hẹn thề trong tim vẫn giữ
Dòng sông trong lưu chân người lữ thứ
Bến cuối dừng, chong mắt nhớ -Sông Thương.
Dòng sông vào thơ anh bằng cảm xúc vấn vương Người em gái của thời xa xăm ấy Năm tháng đi qua tình em vẫn vậy Như dòng sông trĩu nặng những phù sa Em đắp bồi cho hạnh phúc đôi ta Xanh tươi mãi những cánh đồng quan họ Em đi rồi nhưng hội Lim còn đó Vang mãi trong lòng anh..."người ở đừng về..." 
Em đi rồi...Vẫn giữ mãi tình quê
Câu quan họ và lời thề ngày ấy
Dẫu xa anh nhưng yếm đào còn đấy
Và thiết tha câu "người ở đừng về..."
Em đi rồi...lòng neo đậu bến quê
Nơi có người ngày đêm mong nhớ
Chờ ngày Xuân ,khi hội Lim lại mở
Mình sẽ hát"Lời thương ngỏ cùng nhau..."
Nhưng bây giờ em còn ở nơi đâu
Chiếc cầu yếm u sầu chờ người đến
Anh người khách dừng chân trên bến
Lắng vọng về câu hát giao duyên Em bận kiếm chút quà mừng Noel
Cũng là mừng ngày mình quen nhau đấy...
Anh đừng buồn ,khi bóng em không thấy
Em sẽ về với quà tặng cho anh...
