![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
Nhớ về giọt nắng mùa thu
        
 
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              BĂN KHOĂN       Có phải ngọn gió vô tình   Đưa mây phủ mờ trăng sáng   Có phải bóng chiều ảm đạm   Gợi buồn cho gió đi hoang       Có phải đường đời dọc ngang   Nên đành chia đôi lối rẽ   Có phải vầng trăng cô lẻ   Nên cuộc tình mình dỡ dang       ngng            
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              NẾU BIẾT TRƯỚC       Nếu biết trước một ngày mình chia cách   Anh không hề nuối tiếc cuộc tình ta   Nếu biết trước thơ lòng không liền mạch   Thì nên quên hạnh phúc một thời qua       ngng    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              GỌI MÃI TÊN NGƯỜI       Ta gọi mãi tên người trong nỗi nhớ   Dù bây giờ tình dang dỡ chia phôi   Dòng sông em vẫn còn trôi   Mang theo kỉ niệm tình tôi một thời       ngng    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              RỒI CÓ LÚC ANH VỀ       Rồi có lúc anh về trong hoài niệm   Một dòng sông mang sắc tím nhớ nhung   Trong vô vọng một mình anh tìm kiếm   Bến sông mơ trong sương khói mịt mùng       Anh sẽ đếm sao trời trong cô lẻ   Nghe trăng gầy nức nở khóc chia ly   Biết phương xa em có hiểu được gì   Lời của kẻ tình si trong ảo ảnh        
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              SOI BÓNG       Tôi soi bóng xuống dòng sông dĩ vãng   Thấy lòng mình trong quá đáng bởi hờn ghen   Xin em hiểu cho chàng trai lãng mạn   Vì yêu em nên có những thấp hèn       ngng        
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Tôi chàng thi sĩ dại khờ   Yêu em gục chết bên bờ Thương Giang               ngng    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Người khóc vội vầng trăng lau nước mắt   Để bây giờ hiu hắt bến sông Thương       ngng    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Đưa nhau vào cõi vô thường   Tương tư mấy độ bên đường bơ vơ       ngng    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Em về mấy độ tàn phai   Dòng sông thương nhớ để ai nghẹn ngào       ngng    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Những ngôn từ đổ vỡ bởi thời gian   Ta niêm vội hành trang trong nỗi nhớ           ngng    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Ai về trên dòng Thương Giang   Cho ta nhắn gửi đôi hàng tâm tư    Còn cho nhau giọt lệ dư   Xem như kỉ niệm bây chừ chưa vơi       ngng     
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.05.2010 00:00:03 bởi nguyenngoat >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Tôi muốn say và quên quên hết   Những cuộc tình mỏi mệt chốn trần gian   Để cho em nhung lụa với hào quang   Quá khứ bây giờ dần tan trong ảo ảnh       ngng        
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Uống ! uống nữa và quên quên hết   Cho em về còn dệt những đau thương       ngng    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Tàn canh rơi lạnh sương khuya   Mai em về với cách chia ngàn trùng   Tay buông phím lỡ    tơ chùng   Tôi buồn trọn kiếp tình chung đoạ đày       ngng            
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Tôi buồn vì nợ trả vay   Tôi buồn vì những tháng ngày phụ em   Bài thơ trả giá màn đêm   Thôi thì một kiếp nhận thêm nhục hình       ngng        
            
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  2 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: