Nhớ về giọt nắng mùa thu
LÌA... Bây giờ anh đã lìa xa Diễm tình năm ấy xoá nhoà trong tim Bến đời sóng lệ đã im Biển yêu còn chứa nỗi niềm thời gian ngng
DÒNG CHẢY THỜI GIAN Có dòng chảy thời gian Cuốn đi bao ưu tư chồng chất Em còn đó hay em đã mất Mà mắt sầu lắng đọng tâm can Có dòng chảy thời gian Đưa em về một vùng trời xa ngái Rồi từ đó tôi xa em mãi mãi Trong cõi sầu tê tái nhân gian
BƯỚC NGƯỢC Bước ngược trên dốc đời Thấy đôi chân mòn mỏi Lặng câm không muốn nói Trên đỉnh sầu chơi vơi Ngược về dòng sông xưa Sóng lòng đang trỗi dậy Tìm người đâu chẳng thấy Thơ rơi đều trong mưa ngng
KHOẢNH KHẮC Có những lúc ta về trong kỉ niệm Còn nguyên màu công chúa gợi nhớ nhung Mùa hạ đến trong xác phượng muôn trùng Gợi dĩ vãng thơ ngây của một người con gái Có những lúc thơ buồn không muốn viết Những hoài mong tha thiết ám ảnh hoài vẫn còn đây đôi mắt biếc thơ ngây Em gợi lại những tháng ngày thơ mộng ngng
MÔNG LUNG Nhặt từng cánh phượng đang rơi Em xa mấy nẻo bời bời nhớ nhung Lời xưa êm ái vô cùng Gói trong kỉ niệm tình chung chưa tròn Mai kia còn gót chân son Em về ảo mộng có còn buông thơ
BẰNG LĂNG Hoa bằng lăng trước cổng trường còn tím không em Mà thơ bỗng tím thêm sắc màu công chúa Mùa hạ nào đã đưa người đi mãi Trang lưu bút buồn pha chút nắng úa mùa thu
NHỚ Ta gặp nhau ở bến sông mơ Một chiều thư quán dậy tứ thơ Rồi mình xa cách từ dạo ấy Để mãi bâng khuâng đến bây giờ
GIEO Người còn gieo hạt tương tư Cánh đồng đau khổ bây chừ còn nguyên Người xưa thăm ván bán thuyền Để ai về với tình duyên phũ phàng ngng
NEO Bến sông ấy một lần thuyền neo đậu Dưới trăng mơ cùng tấu khúc tâm ca Như đêm xưa tha thiết tiếng tì bà Lệ ướt đẫm áo Giang Châu Tư Mã Rồi từ đó người ra đi vội vã Quên vầng trăng,bến nước buổi ước thề Con sông xưa còn mang nặng câu thề Nhưng dòng chảy đã theo về biển cả ngng
ĐƯỜNG Con đường còn dấu chân em Mà sao kỉ niệm đã thêm nét buồn Áo em còn ướt mưa tuôn Tìm về dĩ vãng khơi nguồn thơ đau Ngàn sau nhớ mãi tình đầu Ngàn sau nhớ mãi một màu tóc tang ngng
EM Em là dấu chấm cuối cùng Là sân ga của muôn trùng yêu thương Dù qua bao vạn nẻo đường Điểm dừng của một tình trường đã xa
VÀ TRĂNG ĐÓ Và trăng đó một mùa trăng buồn vơì vợi Ánh gieo buồn trong nỗi nhớ đơn côi Em trở về trong mộng ước xa xôi Tôi khóc lặng trong đêm buồn dĩ vãng
CÓ NHỮNG LÚC Có những lúc trên đường đời hối hả Em và ta xa lạ những giấc mơ Trong tái tim một lần buông thả Chỉ còn đây kí ức những những ngày mơ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.05.2010 10:12:13 bởi nguyenngoat >
TRĂNG Có một mùa trăng gió lạnh nhiều Trái tim tha thiết gọi lời yêu và người trong mộng còn đâu nữa Để cả khung trời đọng cô liêu
GIẤC CÔ MIÊN VẠN LẦN Trong quá khứ buồn đau Ta đi lướt qua nhau Âm thầm lẳng lặng Một vết cắt qua trái tim sâu lắng Mối tình đầu còn nặng...thời gian
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: