Nhớ về giọt nắng mùa thu
TÌNH Tôi quên kỉ niệm ngọt ngào Vòng tay tình ái em trao cho tình Để về trong chuyến hành trình Mang theo dư ảnh nguyên trinh một thời ngng
TÔI VẪN CÒN NƠI ĐÓ... Tôi vẫn còn nơi đó một dòng sông Dù ngày tháng có dần phai một chiếc cầu yếm thắm Phải xa em trong lòng tôi buồn lắm Trong đơn côi đã thấm những chua cay Bất chợt tôi về trên bến lạnh chiều nay Nắng nghiêng xuống mặt nước lên kỉ niệm Và hoàng hôn nhuộm thêm màu sương tím đưa tôi về trong kí ức xa xăm Em mãi mãi là em một ánh trăng rằm Sáng một màu thương trên dòng sông đầy nhớ ngng
NGƯỜI CON GÁI ẤY Người con gái ấy giờ đâu Để cho khô héo miếng trầu vừa têm Tôi về bến cũ một đêm Dòng sông còn giữ nỗi niềm ai ơi? Mắt trông từng ánh sao trời Bỗng nghe văng vẳng những lời Hội Lim ngng
CẢM ƠN Cho tôi được cảm ơn em Trang thơ lưu vẫn còn nguyên bóng dáng Em là nguồn thơ của một thời lãng mạn Chiếc cầu xưa dải yếm vẫn thắm màu Tình không thành mình đành cách xa nhau Em vẫn giữ cho tôi những lời yêu thương cũ ngng
ĐỌC LẠI THƠ EM Tôi vào trang thơ lưu Đọc lại từng dòng thương ngày tháng cũ Những ân tình ấp ủ Những mộng đời em trao Giờ đây tình rẽ lối nào Mà tim vẫn cứ xôn xao hỡi người? ngng
TẢN MẠN Đâu còn nước mắt mùa thu Câu thơ bật khóc,điệu ru thật buồn Mây bơ vơ bay về nguồn Lửa lòng đã tắt,liễu buông tang đời ngng
SUY NIỆM Giữa khoảng trống vô hình ta chợt ghé qua Dư âm vọng trong nhạt nhoà sương khói Em về đâu với những lời chưa nói Gót phiêu bồng mệt mỏi những vần thơ Trong tháp ngà ta niêm giữ bơ vơ Một kí ức mong manh thời trai trẻ ngng
THỀM ĐỢI Qua thềm đợi thời gian về vội vã Nghiêng bóng lòng lã chã giọt từ ly Em còn đó mà như đã ra đi Ngọn lửa lòng cháy làm chi thêm nữa
VÀ MÃI MÃI Và mãi mãi là ta ly rượu đắng Cồn cháy lên trĩu nặng những suy tư Giữa dòng đời chưa hiểu hết thực hư Em vẫn vô tư trên nỗi đau người khác Và mãi mãi là em bóng liêu trai hư ảo Ta tôn thờ trong huyền hoặc khói hương Kẻ si tình một chiều mộng thê lương Nuôi diễm ảo bằng trái sầu đã chín ngng
ẢO VỌNG MONG MANH Thi tứ đó dâng lên chiều thu ấy Người trở về khơi dậy những niềm vui Bóng hình ai nơi xứ tuyết ngậm ngùi Vần thơ lạnh khơi nỗi lòng viễn xứ Bông tuyết bay giữa con đường cô lữ Lại ấm lòng lữ khách một mùa đông Khi tuyết tan hồn người càng giá lạnh Lời thề xưa tựa như nước xuôi dòng ngng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2010 20:42:17 bởi nguyenngoat >
EM NGHĨ GÌ? [themNhac][/themNhac]
Em nghĩ gì khi tình mình không trọn nỗi nhớ nghiêng trong vành nón bài thơ Em nghĩ gì khi đời đẹp như mơ Bỗng đổ vỡ giữa lầu chiều hoang lạnh Em nghĩ gì khi bến đời xa lánh Vầng trăng kia nức nở khóc độc hành Em nghĩ gì trong ký ức mong manh Khi em phụ tình anh trong đau đớn ngng
CÓ MỘT CÂU CHUYỆN TÌNH Có một câu chuyện tình Buồn như giọt nắng Đẹp như giấc mơ Qua cõi đời hư ảo Em làm êm lòng tôi khi đi qua giông bão Những niềm đau dịu lại vết thương lòng Có một câu chuyện tình gieo nỗi nhớ mong Giữ cho trang thơ những điều chưa nói hết...
NGÀY MAI... Ngày mai là sinh nhật của em Ngày hân hoan của người nơi viễn xứ Ta lữ khách không được mời đến dự Không nhìn thấy em thổi nến giữa bao người không mang tặng em những cánh hoa tươi Bởi giờ đây ta là người xa lạ Nhưng vẫn cầu chúc cho em tất cả Những niềm vui trọn vẹn giữa cuộc đời! ngng
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: