Nhớ về giọt nắng mùa thu
HAI MƯƠI NĂM Hai mươi năm gặp lại Sương đã rơi trên mái tóc người xưa Mắt nhìn nhau nén những giọt lệ thừa Đừng khóc nữa chi em làm mềm lòng lãng tử
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.08.2010 07:41:14 bởi nguyenngoat >
TỰ VẤN Cứ hỏi lòng mình sao vẩn vơ Người xưa đã khuất cõi xa mờ Chiếc cầu tri kỉ giờ gãy nhịp Mà giữ bóng hình mãi trong thơ
Trích đoạn: nguyenngoat
CHẠNH LÒNG
Có những lúc tưởng chừng như quên hết
Người lại về trong hồi ức xa xăm
Ta cứ tưởng tình xưa trong hồi kết
Em lại về trong nỗi nhớ ngàn năm
Ngậm Ngùi Có nỗi nhớ lời thơ không thể viết Gắng xếp vần sao cứ mãi ngổn ngang Có ai hiểu khi sầu vương mắt biếc Là hồn tan theo giọt nắng thu vàng C Pham
Cho C Pham được lần đầu ghé thăm anh nguyenngoat!! Chúc anh vui!!
Trích đoạn: C Pham
Trích đoạn: nguyenngoat
CHẠNH LÒNG
Có những lúc tưởng chừng như quên hết
Người lại về trong hồi ức xa xăm
Ta cứ tưởng tình xưa trong hồi kết
Em lại về trong nỗi nhớ ngàn năm
Ngậm Ngùi
Có nỗi nhớ lời thơ không thể viết
Gắng xếp vần sao cứ mãi ngổn ngang
Có ai hiểu khi sầu vương mắt biếc
Là hồn tan theo giọt nắng thu vàng
C Pham
Cho C Pham được lần đầu ghé thăm anh nguyenngoat!! Chúc anh vui!!
Cảm ơn em đã ghé thăm anh cùng bài thơ gây cho anh nhiều xúc cảm!
NUỐI TIẾC
Em bỗng về trong tất cả ngỡ ngàng
Yêu thương cũ cũng vội vàng thức dậy
Anh lại thấy giữa dòng đời xuôi chảy
Có mùa thu rực rỡ ánh nắng vàng
ngng
c
ANH ĐÃ BIẾT Anh đã biết dòng sông ra biển cả Bỏ sau lưng những bến hẹn bờ thề Con thuyền xưa trên dòng nước chiều quê Cô độc quá !Xuôi nẻo về kỉ niệm
CỐ NHÂN TRỞ LẠI Người trở lại trong nét buồn dĩ vãng Mắt trũng sầu in bóng dáng xa xăm Ta bỗng thấy áng mây tình lãng đãng Bay về đây... thu héo mộng trăm năm
HAI MƯƠI NĂM
Hai mươi năm gặp lại
Sương đã rơi trên mái tóc người xưa
Mắt nhìn nhau nén những giọt lệ thừa
Đừng khóc nữa chi em làm mềm lòng lãng tử
nguyenngoat
Hai mươi năm gặp lại Những ngỡ ngàng trong đôi mắt người xưa Người xa xăm… lòng quặn thắt khôn vừa Ta không khóc… nhưng tim ta tràng nước mắt! ngocduythanh CỐ NHÂN TRỞ LẠI
Người trở lại trong nét buồn dĩ vãng
Mắt trũng sầu in bóng dáng xa xăm
Ta bỗng thấy áng mây tình lãng đãng
Bay về đây... thu héo mộng trăm năm nguyenngoat Ta luôn thấy dáng thu gầy năm ấy Mắt xa xăm ngày tiển biệt còn đây Em về chưa, cố nhân tìm đâu thấy! Lần em đi là tiển biệt thu sầu… ngocduythanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.09.2010 23:13:45 bởi ngocduythanh >
HAI MƯƠI NĂM
Hai mươi năm gặp lại
Sương đã rơi trên mái tóc người xưa
Mắt nhìn nhau nén những giọt lệ thừa
Đừng khóc nữa chi em làm mềm lòng lãng tử
nguyenngoat
Hai mươi năm gặp lại Những ngỡ ngàng trong đôi mắt người xưa Người xa xăm… lòng quặn thắt không vừa Ta không khóc… nhưng tim ta tràng nước mắt! ngocduythanh CỐ NHÂN TRỞ LẠI
Người trở lại trong nét buồn dĩ vãng
Mắt trũng sầu in bóng dáng xa xăm
Ta bỗng thấy áng mây tình lãng đãng
Bay về đây... thu héo mộng trăm năm nguyenngoat Ta luôn thấy dáng thu gầy năm ấy Mắt xa xăm ngày tiển biệt còn đây Em về chưa, cố nhân tìm đây thấy! Lần em đi là tiển biệt thu sầu… ngocduythanh
Người trở lại từ cõi nào xa xăm
Làn sương lạnh cứ giá băng tuyết phủ
Người trở lại Trăng non vẫn khuất mòn lối cũ
Rừng Thu xưa mãi rả rít tiếng mưa sầu !
X _ X
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.09.2010 22:12:51 bởi Xa_xăm >
Trích đoạn: Xa_xăm
HAI MƯƠI NĂM
Hai mươi năm gặp lại
Sương đã rơi trên mái tóc người xưa
Mắt nhìn nhau nén những giọt lệ thừa
Đừng khóc nữa chi em làm mềm lòng lãng tử
nguyenngoat
Hai mươi năm gặp lại
Những ngỡ ngàng trong đôi mắt người xưa
Người xa xăm… lòng quặn thắt không vừa
Ta không khóc… nhưng tim ta tràng nước mắt!
ngocduythanh
CỐ NHÂN TRỞ LẠI
Người trở lại trong nét buồn dĩ vãng
Mắt trũng sầu in bóng dáng xa xăm
Ta bỗng thấy áng mây tình lãng đãng
Bay về đây... thu héo mộng trăm năm
nguyenngoat
Ta luôn thấy dáng thu gầy năm ấy
Mắt xa xăm ngày tiển biệt còn đây
Em về chưa, cố nhân tìm đây thấy!
Lần em đi là tiển biệt thu sầu…
ngocduythanh
Người trở lại từ cõi nào xa xăm
Làn sương lạnh cứ giá băng tuyết phủ
Người trở lại Trăng non vẫn khuất mòn lối cũ
Rừng Thu xưa mãi rả rít tiếng mưa sầu !
X _ X
Kỉ niệm xưa ta cứ nghĩ vùi sâu
Trong quên lãng mối tình đầu cay đắng
Bỗng mùa thu rừng chín đầy trái nắng
Trong xa xăm em lại chợt quay về
ngng
Trích đoạn: ngocduythanh
HAI MƯƠI NĂM
Hai mươi năm gặp lại
Sương đã rơi trên mái tóc người xưa
Mắt nhìn nhau nén những giọt lệ thừa
Đừng khóc nữa chi em làm mềm lòng lãng tử
nguyenngoat
Hai mươi năm gặp lại
Những ngỡ ngàng trong đôi mắt người xưa
Người xa xăm… lòng quặn thắt khôn vừa
Ta không khóc… nhưng tim ta tràng nước mắt!
ngocduythanh
CỐ NHÂN TRỞ LẠI
Người trở lại trong nét buồn dĩ vãng
Mắt trũng sầu in bóng dáng xa xăm
Ta bỗng thấy áng mây tình lãng đãng
Bay về đây... thu héo mộng trăm năm
nguyenngoat
Ta luôn thấy dáng thu gầy năm ấy
Mắt xa xăm ngày tiển biệt còn đây
Em về chưa, cố nhân tìm đâu thấy!
Lần em đi là tiển biệt thu sầu…
ngocduythanh
Em sẽ về khi trời hết mưa ngâu
Nhìn cây lá úa sầu thương dĩ vãng
Mùa thu đi để cho lòng trong sáng
Cõi tâm linh vọng mãi tiếng kinh cầu
ngng
NGƯỜI LẠI RA ĐI Không dừng chân bên quán trọ ven đường Người vội vã mang yêu thương đi tiếp Tôi đứng lại trông cầu xưa lỡ nhịp Mắt dõi trông một bóng dáng xa dần Chiều nơi đây lá rụng phủ đầy sân Hay thu chết một phần trong bỡ ngỡ Tôi viết tiếp một bài thơ dang dỡ Để cho lòng vơi nhớ một người đi
Vợ trách
Uống đi hãy uống cho say
Để em thấy được đắng cay phút này
Vợ chồng chung sống lâu nay
Khi say anh vẫn nhắc hoài tình nhân
Người xưa xa lắm mà gần
Em đây gần lắm sao thành xa xôi
Tỉnh ra bỗng chợt bồi hồi
Bàn tay vợ để trên môi lệ tràn
Đừng trách nữa nha em Anh đây biết lỗi anh rồi
Người gần không nói _bồi hồi người xa
Bao nhiêu kỷ niệm đã qua
Giờ trong mem rượu thốt ra lỡ lời
Bỏ qua nhé vợ yêu ơi ! Tình chồng nghĩa vợ đời đời không phai
Có chăng những lúc anh say
Thần mem dẫn dắt...làm em lệ nhoà
Vui...Vui lên nhé em à !
Trích đoạn: nguyenngoat
NGƯỜI LẠI RA ĐI
Không dừng chân bên quán trọ ven đường
Người vội vã mang yêu thương đi tiếp
Tôi đứng lại trông cầu xưa lỡ nhịp
Mắt dõi trông một bóng dáng xa dần
Chiều nơi đây lá rụng phủ đầy sân
Hay thu chết một phần trong bỡ ngỡ
Tôi viết tiếp một bài thơ dang dỡ
Để cho lòng vơi nhớ một người đi
nguyenngoat
TA ĐÀNH QUÊN
Từ nay đành biệt bóng người đi
Xóa hết trong tim… mộng ước gì
Kể như chẳn có gì đáng nhớ
Như chưa biết em… chưa ước mơ!
Từ nay ta không nhớ mùa thu
Không bước lom khom đếm lá vàng
Không nghe trong gió thu xào xạt
Không thấy em cười dáng thu xưa!
ngocduythanh
Trích đoạn: ngocduythanh
Trích đoạn: nguyenngoat
NGƯỜI LẠI RA ĐI
Không dừng chân bên quán trọ ven đường
Người vội vã mang yêu thương đi tiếp
Tôi đứng lại trông cầu xưa lỡ nhịp
Mắt dõi trông một bóng dáng xa dần
Chiều nơi đây lá rụng phủ đầy sân
Hay thu chết một phần trong bỡ ngỡ
Tôi viết tiếp một bài thơ dang dỡ
Để cho lòng vơi nhớ một người đi
nguyenngoat
TA ĐÀNH QUÊN
Từ nay đành biệt bóng người đi
Xóa hết trong tim… mộng ước gì
Kể như chẳn có gì đáng nhớ
Như chưa biết em… chưa ước mơ!
Từ nay ta không nhớ mùa thu
Không bước lom khom đếm lá vàng
Không nghe trong gió thu xào xạt
Không thấy em cười dáng thu xưa!
ngocduythanh
DẶN LÒNG
Ta cố dặn lòng hãy đành quên
Nhưng sao kỉ niệm mãi cháy lên
Lửa tình âm ỉ chưa tàn lụi
Em vẫn đi về giữa trái tim
ngng
RƯỢU người ta cạn chén đầy TẶNG lòng một kiếp bèo mây xa vời SẦU dâng lên tận đỉnh trời VAY người tri kỉ những lời tri âm
Nhớ ai gió cũng lặng thầm
Về miền hoang hoải mấy lần tiễn đưa
Giọt buồn đơn bóng tiếng xưa
Nắng tàn sóng lẻ bến dừa tóc bay
Mùa sau hương nhớ lệ say
Thu phai mắt biếc bàn tay xa vời
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: