TÀI XẾ CỦA ĐOÀN TÔI
(Tặng Cung Huệ)
Đà Lạt sương mù lạnh trong đêm
Căn phòng hai đứa lại ấm thêm
Tâm sự tận khuya trời gần sáng
Chia sẻ cho nhau những nỗi niềm
Bạn kể tôi nghe chuyện vui buồn
Ngoài trời mờ đục ánh trăng buông
Như đang dẫn dắt miền kí ức
Đi ngược thời gian những ngọn nguồn
Giã từ màu áo tuổi thư sinh
Đất nước chưa vui mộng thái bình
Bạn vội lên đường mùa chinh chiến
Đất khách quê người ngút lửa binh
Trời lại sáng trong,bạn trở về
Rủ áo phong trần trở lại quê
Cuộc sống rẽ sang trang mới mẻ
Nhưng những lo toan vẫn bộn bề
Thời gian ...rồi cưới vợ sinh con
Mưu sinh cho cuộc sống vuông tròn
Hạnh phúc trong trái tim chung thủy
Lời thề như sắt thắm tựa son...
Thấm thoát thời gian bóng xế tàn
Đời anh tài xế lắm gian nan
Nhìn mới thoáng qua ai cũng tưởng
Ăn sướng ,mặc sang lắm an nhàn!
Nhưng có ai đâu thấu được rằng
Đằng sau tay bám chiếc Vô Lăng
Là bao cảm xúc,bao căng thẳng
Lúc dốc đèo cao,lúc đồng bằng...
Trưa tối trên xe khách thảnh thơi
Riêng anh tái xế mắt chẳng rời
Từng nhịp bánh quay ...từng cú sốc...
Vì trách nhiệm cao,giữ cho đời...
Nệm êm khách sạn vừa ngả lưng
Cuộc gọi từ xa tiếng chuông rung
Vợ chưa lành bệnh,con cái hỏi
Chuyện vặt ở nhà,những rối tung ...
Chỉ đạo từ xa việc ở nhà
Vợ con cần gì cứ gọi ba
Mọi việc thường ngày luôn tư vấn...
Dù đời còn lắm quãng đường xa
Nghe bạn kể chuyện sao thấy thương
Tài xế đâu phải chuyền đồn thường
Đi một chặng đường là một vợ
Con rơi ,con vãi ..rất nhiễu nhương...
Tài xế của tôi rất thủy chung
Ngọc luôn trong sáng trái tim Cung
Tôi yêu quý lắm người như thế
Khi đến nơi đâu muốn đi cùng!