Nhớ về giọt nắng mùa thu
PHIÊU BỒNG Cố xoá kí ức buồn một dòng sông Mà thương nhớ vẫn ngập lòng kỉ niệm Trăm lần không và nói vạn lần không Sao thơ vẫn mênh mang mầu nhiệm Sao ảo ảnh cứ phiêu bồng vạn lối Sao chiêm bao gây bối rối giấc mơ Em sao ra khỏi thơ tôi Để hương kỉ niệm bồi hồi từng đêm
BỎ CUỘC ''Có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi"- (Hàn Mặc Tử ) Sao em đành bỏ cuộc Khi xuân vẫn tràn trề Sao em đành bỏ cuộc Khi niềm vui trở về Lắng thương hương hoài niệm Bằng lăng tím nay đâu Con đường xưa tìm kiếm Dấu vết mối tình đầu Em giam mình trong ngục Giữa giả dối phù hoa Có khi nào còn khóc Vì tình ái đôi ta?
Anh Nguễnngoat ơi!Tôi đọc bài tìm câu thơ lạc..tôi nghĩ.
Thơ là mơ là thực là hồn.
Là thương là nhớ là buồn là vui
Dẫu là lạc điệu tí thôi
Thêm mắm thêm muối cho đời thêm vui
Bấy lâu lòng cứ ngậm ngùi
Sao trang thuquan vắng..người làm thơ
Ngày ngày tôi vẫn ước mơ
Diễn đàn thuquan đang chờ bạn yêu.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.04.2012 17:55:17 bởi nutamxuan >
Trích đoạn: nutamxuan
Anh Nguễnngoat ơi!Tôi đọc bài tìm câu thơ lạc..tôi nghĩ.
Thơ là mơ là thực là hồn.
Là thương là nhớ là buồn là vui
Dẫu là lạc điệu tí thôi
Thêm mắm thêm muối cho đời thêm vui
Bấy lâu lòng cứ ngậm ngùi
Sao trang thuquan vắng..người làm tho
Anh nguyengoat ơi chị Thái Anh đâu?
Để trang thuquan thấy tủi sầu !
Thơ tình chị trãi lòng thương nhớ..
Vắng! bâng khuâng như lỡ mối tình đầu
Anh nguyenngoat ơi.Chị Thái anh đâu?
Gọi chị ra mau để em hầu
Dẫu rằng thơ chẳng còn thơ nữa
Nhớ chị nhiều em chắp thành câu.
THÂN PHẬN Buồn gì em,tiếc gì tôi Tiếng thương một kiếp đãi bôi ấy mà Ga đời mấy chuyến tàu qua Sông đời bao nhịp sóng va mạn thuyền Cười khan đừng khóc tình duyên Một lần lỡ nhịp cầu nguyền nát tan Thử lòng gan sắt dạ vàng Biết đời mắt biếc gian ngoan có thừa
HỒI ỨC XA XĂM Phượng vẫn thắm giữa bầu trời xanh thẳm Em vẫn về trong chầm chậm thời gian Ánh mắt ấy vẫn chứa chan sâu thẳm Ta mất em trái ngọt chốn địa đàng Thơ ngu ngơ tình cũng quá ngu ngơ Thầm yêu nên đến bây giờ chưa nói Để âm thầm trong dằn vặt vần thơ Qua kỉ niệm thấy tim còn đau nhói
Trích đoạn: nguyenngoat
NHỚ TRỊNH CÔNG SƠN
1
NỐI VÒNG TAY LỚN trần gian
RU TÌNH cõi ảo thiên đàng cho em
TÌNH XA bóng gió động rèm
ƯỚT MI một kiếp buồn thêm tháng ngày
DIỄM XƯA câu hát chiều nay
VẾT LĂN TRẦM giữa tháng ngày buồn tênh
RỪNG XƯA ĐÃ KHÉP sầu lên
CÁT BỤI vùi lấp để quên phàm trần
2
CHIẾC LÁ THU PHAI giữa cõi phù vân
LẶNG LẼ NƠI NÀY một mùa thu đã chết
NHƯ CÁNH VẠC BAY trong trời xanh mỏi mệt
TƯỞNG RẰNG ĐÃ QUÊN một hình bóng cố nhân
CÒN TUỔI NÀO CHO EM với bóng dáng thiên thần
XIN TRẢ NỢ NGƯỜI bằng ân cần sám hối
NHƯ TIẾNG THỞ DÀI để quên đi tội lỗi
DẤU CHÂN ĐỊA ĐÀNG qua bóng tối rồi em
CỎ XÓT XA ĐƯA lặng lẽ êm đềm
TÌNH XÓT XA VỪA để mùa thu ở lại
XIN MẶT TRỜI NGỦ YÊN tỉnh lại
TUỔI ĐÁ BUỒN trơ mãi với tháng năm
PHÔI PHA dấu lệ lặng thầm
Còn bao tình khúc trong tâm mọi người
*Những từ in hoa là những nhạc phẩm của Trịnh CôngSơn mà tôi yêu thích
Nghe nhạc Trịnh
Nghe tình khúc Trịnh Công Sơn Giọng Liêu trai (*) rải mênh mông điệu sầu Vào vùng ký ức thẳm sâu Gợi bao hoài niệm - chuyến tàu thời gian Êm lời ru Khúc tơ vàng Hồn ta trầm lắng muôn vàng tâm tư Thanh âm Cung bậc Ca từ Đưa ta qua cõi Thực Hư Ngỡ ngàng...
San.Jose tháng 9/05
Nghinh Nguyên
(*)-KhánhLy
Trích đoạn: nghinhnguyen
Trích đoạn: nguyenngoat
NHỚ TRỊNH CÔNG SƠN
1
NỐI VÒNG TAY LỚN trần gian
RU TÌNH cõi ảo thiên đàng cho em
TÌNH XA bóng gió động rèm
ƯỚT MI một kiếp buồn thêm tháng ngày
DIỄM XƯA câu hát chiều nay
VẾT LĂN TRẦM giữa tháng ngày buồn tênh
RỪNG XƯA ĐÃ KHÉP sầu lên
CÁT BỤI vùi lấp để quên phàm trần
2
CHIẾC LÁ THU PHAI giữa cõi phù vân
LẶNG LẼ NƠI NÀY một mùa thu đã chết
NHƯ CÁNH VẠC BAY trong trời xanh mỏi mệt
TƯỞNG RẰNG ĐÃ QUÊN một hình bóng cố nhân
CÒN TUỔI NÀO CHO EM với bóng dáng thiên thần
XIN TRẢ NỢ NGƯỜI bằng ân cần sám hối
NHƯ TIẾNG THỞ DÀI để quên đi tội lỗi
DẤU CHÂN ĐỊA ĐÀNG qua bóng tối rồi em
CỎ XÓT XA ĐƯA lặng lẽ êm đềm
TÌNH XÓT XA VỪA để mùa thu ở lại
XIN MẶT TRỜI NGỦ YÊN tỉnh lại
TUỔI ĐÁ BUỒN trơ mãi với tháng năm
PHÔI PHA dấu lệ lặng thầm
Còn bao tình khúc trong tâm mọi người
*Những từ in hoa là những nhạc phẩm của Trịnh CôngSơn mà tôi yêu thích
Nghe nhạc Trịnh
Nghe tình khúc Trịnh Công Sơn
Giọng Liêu trai (*) rải mênh mông điệu sầu
Vào vùng ký ức thẳm sâu
Gợi bao hoài niệm - chuyến tàu thời gian
Êm lời ru
Khúc tơ vàng
Hồn ta trầm lắng muôn vàng tâm tư
Thanh âm
Cung bậc
Ca từ
Đưa ta qua cõi
Thực
Hư
Ngỡ ngàng...
San.Jose tháng 9/05
Nghinh Nguyên
(*)-KhánhLy
LƯƠNG DUYÊN Một cuộc lương duyên thế kỉ Chàng nhạc sĩ gặp cô ca sĩ tri âm Họ không phải vợ chồng Nhưng đã biết làm cho nhau hạnh phúc Để trái tim rung theo từng nốt nhạc Không bị che mờ bớt "Cát bụi" thời gian
LƯƠNG DUYÊN
Một cuộc lương duyên thế kỉ
Chàng nhạc sĩ gặp cô ca sĩ tri âm
Họ không phải vợ chồng
Nhưng đã biết làm cho nhau hạnh phúc
Để trái tim rung theo từng nốt nhạc
Không bị che mờ bớt "Cát bụi" thời gian
Có một chân tình
Chân tình chỉ môt trong đời
Nhưng là như sợi trời mong manh
Thoát từ tình ý chân thành
Như dòng suối ngọt trong thanh dịu hiền
Phải chăng tiền kiếp tiền duyên
Cho nên để chút lụy phiền cho nhau
Muộn màng trể một chuyến tàu
Nên chi lỡ chuyện trầu cau - thôi đành …
Thi ca gợi giấc mơ lành
Đưa hồn vào mộng ngày xanh cuộc đời
Biết rằng huyễn ảo xa vời
Một chân tình mãi vào đời dễ quên ?
Nghinh Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.04.2012 12:08:28 bởi nghinhnguyen >
TÂM CA Lương duyên thành khúc tâm ca Lòng thành vọng mãi dư ba biển đời Thời gian nâng cánh trùng khơi Thuyền tình chở nặng những lời tri âm ngng
HƯ ẢO MỘT DÒNG THƯƠNG Cung tơ lỡ nhịp đoạn trường Giang đầu giang vĩ còn thương đến giờ Em từ đâu bước vào thơ Chiếc cầu dải yếm đợi chờ người qua Thơ lên ngôi ngát hương hoa Bỗng nhiên từ đó nhạt nhoà đường mây Phím chùng run rẩy bàn tay Vu vơ con chữ lệ đầy cõi tim
LẠC BƯỚC Em lạc bước vào thơ ta thoáng chốc Rồi giật mình quay gót ngọc ra đi Sao vẫn để men tình trong tiếng khóc Vần thơ nhoà theo dòng lệ chia ly Nếu khi nào trên đường đời mỏi mệt Dấu chân sương chất chứa những niềm đau Hãy trở lại và cùng ta nối kết Mối lương duyên chợt tan vỡ buổi đầu
Trích đoạn: nguyenngoat
LẠC BƯỚC
Em lạc bước vào thơ ta thoáng chốc
Rồi giật mình quay gót ngọc ra đi
Sao vẫn để men tình trong tiếng khóc
Vần thơ nhoà theo dòng lệ chia ly
Nếu khi nào trên đường đời mỏi mệt
Dấu chân sương chất chứa những niềm đau
Hãy trở lại và cùng ta nối kết
Mối lương duyên chợt tan vỡ buổi đầu
Bóng Em
Từ trong giấc mộng ảo hư
Lục tìm trong khối tương tư viên tròn
Thời gian cát bụi bào mòn
Bóng hình em đã vào trong Ngân hà
Đêm Liêu trai em thoáng qua
Để rồi mãi mãi chỉ là bóng thôi...
Nghinh Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2012 17:15:30 bởi nghinhnguyen >
Trích đoạn: nghinhnguyen
Trích đoạn: nguyenngoat
LẠC BƯỚC
Em lạc bước vào thơ ta thoáng chốc
Rồi giật mình quay gót ngọc ra đi
Sao vẫn để men tình trong tiếng khóc
Vần thơ nhoà theo dòng lệ chia ly
Nếu khi nào trên đường đời mỏi mệt
Dấu chân sương chất chứa những niềm đau
Hãy trở lại và cùng ta nối kết
Mối lương duyên chợt tan vỡ buổi đầu
Bóng Em
Từ trong giấc mộng ảo hư
Lục tìm trong khối tương tư viên tròn
Thời gian cát bụi bào mòn
Bóng hình em đã vào trong Ngân hà
Đêm Liêu trai em thoáng qua
Để rồi mãi mãi chỉ là bóng thôi...
Nghinh Nguyên
TÂM LƯU DƯ ẢNH
Là hình bóng nhưng nghìn năm đồng vọng
Em trong tôi diễm mộng một thời
Trang đài nét liễu mù khơi
Trong mơ in dấu son đời trang thơ
Biết là sương khói ảo mờ
Mà tim thi sĩ vẫn mơ về người
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 141 bạn đọc.
Kiểu: