NỢ ĐỜI
Ta nợ ơn đời nhiều quá
Một cành hoa tươi,một chiếc lá xanh tươi...
Một làn môi hình trái tim tha thiết của người
Công trời biển của mẹ cha khi chưa tròn niên thiếu
Chưa sống cho ra chữ Hiếu
Còn nhiều hạn chế của thiện tâm
Ta còn nợ bạn tri âm
Câu thơ gửi gió âm thầm vầng trăng
Người biết chăng
Trong suốt cuộc hành trình cùng thi tứ
Bao con chữ reo vang
Bao tâm sự ngỡ ngàng
Để lọc ra những vần thơ tặng đời tình nghĩa
Mặc kệ sự mai mỉa
Mặc kệ sự khen chê
Ta vẫn bềnh bồng cùng thơ với cảm xúc tràn trề
Trái tim không song kề cùng tuổi già quái ác
Ta vẫn vững trên đỉnh Thi Sơn bát ngát
Vì tình ta dào dạt chẳng cạn nguồn