Nhớ về giọt nắng mùa thu
UỐNG VỚI KÍ ỨC THỜI GIAN
(Tặng Nguyễn Đình Tuân)
Bâng khuâng chợt nhận ra
Em về trong chòm râu nghệ sĩ
Thầy chủ nhiệm trong ánh mắt sương nhòa
Không biết học trò mình trở thành nghệ sĩ
Đêm thăng hoa
Ông lái đò biết trân trọng khách sang sông
tri kỉ
THANH THẢN MÙA XUÂN Thanh thản rồi mùa xuân không buồn nữa Không sụt sùi hoài niệm một dòng sông sầu xưa đi qua bao nỗi nhớ mông lung Chợt đứng dậy bằng trái tim nghị lực Vết thương xưa đã lành không đau nhức Em đã quên, tôi chẳng nhớ làm chi Những uỷ mị của tháng năm thao thức Giờ vui chôn bên cạnh gốc cây si Thơ lại hát bản tình ca hùng tráng Người lại về trong bóng dáng nam nhi Tóc bồng bềnh như mây trời lãng đãng Gợi ý thơ quên hết những ai bi r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.07.2013 14:06:58 bởi Huyền Băng >
SẮC TÌNH XUÂN Em còn đó sắc xuân trong viên mãn Những vần thơ lãng mạn vượt xa khơi Thuyền lướt đi trong sắc biếc mây trời Bờ cát trắng đợi người về với mộng Ta dỗ tình trên nghìn trùng đợt sóng Ru hồn người đánh võng những say mơ Màu xuân tươi khởi sắc tự bao giờ Lệ tan loãng giữa dòng đời tẻ nhạt
nguyenngoat
SẮC TÌNH XUÂN
Em còn đó sắc xuân trong viên mãn
Những vần thơ lãng mạn vượt xa khơi
Thuyền lướt đi trong sắc biếc mây trời
Bờ cát trắng đợi người về với mộng
Ta dỗ tình trên nghìn trùng đợt sóng
Ru hồn người đánh võng những say mơ
Màu xuân tươi khởi sắc tự bao giờ
Lệ tan loãng giữa dòng đời tẻ nhạt
CUỐI XUÂN
Giời mong manh rét nàng Bân
Để phong phanh gió phân vân, ngập ngừng
Chung chiêng một chút nắng hừng
Chiều nghiêng đỏng đảnh giữa chừng ngưng mưa.
Đường cây lá rụng lưa thưa
Em như kín áo lại vừa vờ buông
Xôn xao sông sóng phập phồng
Để tôi mắt bỗng oi nồng cuối xuân...
12.4.2013
Nguyễn Đình Xuân
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.04.2013 00:25:38 bởi nhathoquandoi >
HẠ TRONG DĨ VÃNG Hạ trong dĩ vãng u buồn Em đi bỏ lại ngọn nguồn yêu thuơng Áo bay hay lệ sân trường Để ta mất cả thiên đường ngày xanh
NIỆM KHÚC THỜI GIAN Em men rượu ngọt một thời Vành môi ủ kín những lời nước non Tôi theo vết nhớ mỏi mòn Yêu em chưa trọn dấu son đã nhoà Bàn chân gió táp mưa sa Đi qua kỉ niệm xót xa hao gầy Mùa qua phượng thắm còn đây Bóng bàng ấp ủ những ngày thư sinh Hạ về tìm lại bóng mình Thương sao màu áo thư sinh đã nhòa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.07.2013 15:39:08 bởi nguyenngoat >
THƯƠNG GIANG
Trích đoạn: nguyenngoat
TRĂNG THƯƠNG GIANG
Trăng Thương Giang bến lạnh về đâu
Để tôi ảo tưởng đọng giọt sầu
Câu thơ lạc lõng miền kí ức
Một kiếp đa tình mấy nông sâu
@_ Anh Nguyên Ngoạt mến!
Cám ơn những tình cảm anh dành cho em và thơ em đặc biệt những dòng tâm sự chia xẻ có lẽ từ trái tim anh qua những dòng thơ và những lá thư anh gửi ...Em ghi nhận và biết ơn về điều đó...Mong anh tìm thấy niềm vui nơi thi đàn để hồn thơ sớm trở lại với anh như trước.
Cám ơn anh - độc giả luôn yêu quí thơ em!
LÃNG ĐÃNG Hồn thơ lạc trong sương buồn lãng đãng Tưởng quên rồi bóng dáng một dòng sông Lời an ủi thêm tủi buồn kiếp sống Một phút giây sao vạn kiếp nằm lòng
RU NHỮNG HOANG MƠ Ta đứng lặng bên dòng sông buốt lạnh Trăng buồn trôi theo cánh sóng buồn xa Tình một thuở dòng thương giang xa lánh Trong tim lòng còn gợn sóng dư ba Đời không thật ru mơ trong hoang tưởng Bóng hình ai với xuân tứ năm nào Em cõi ảo sao thơ lòng quấn vướng Thơ trở về vật vã giữa chiêm bao
QUÊN VÀ NHỚ Tôi dặn lòng quên đi đừng nhớ nữa Kỉ niệm nào rồi cũng sẽ phôi pha Nỗi đau nào rồi cũng sẽ trôi qua Vết thương sẽ không còn hành hạ mãi Nhưng cố quên lòng lại càng thêm nhớ Bến sông buồn một thuở đã dừng chân Em tinh khôi lộng lẫy sắc giai nhân Cầu dải yếm bắc hồn tôi cổ độ Tôi tương tư với hồn thơ bỏ ngõ Mặc tình si cho trăng gió ra vào Nhưng tình đời tựa một giấc chiêm bao Người đã đến rồi đi trong vội vã Tôi dặn lòng quên đi đừng nhớ nữa Ảo ảnh về trang thơ ứa lệ đau r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.07.2013 14:02:53 bởi Huyền Băng >
kí ức Ta neo lại bến đời trong kí ức Thương dòng sông rạo rực những đam mê Từ xa xôi trong nỗi nhớ em về Thơ yếu đuối vần nhoà trong con chữ Người ngày xưa đôi mắt buồn thiếu nữ Tóc sương pha trời viễn xứ tuyết giăng lặng mùa xuân trong ánh mắt giá băng Mộng hồn cũ đầy trăng và tuyết lệ
CHO... Cho đời vạn đóa hoa hồng Cho người cả một dòng sông hẹn thề Cho em tình khúc ngủ mê Cho tôi biển lớn tràn trề sóng yêu
GỬI VÀO KỈ NIỆM Gửi người giọt nắng mùa thu Mưa xa Kí ức Mịt mù lãng quên Gửi dòng sông nhớ hay quên Nhịp cầu xưa gãy Cất lên tiếng sầu Gửi tương tư hạt mưa ngâu Thoáng buồn dĩ vãng tình đầu chưa phai Gửi tóc mây Dáng thu phai Vô tình bật khóc Đêm dài vu vơ Gửi ta chặt khúc câu thơ Ném vào quá khứ Giấc mơ một thời
THOÁNG CHÚT HƯƠNG XƯA Mùa tựu trường sắp về nữa rồi em Thoáng chút hương xưa gợi nỗi niềm dĩ vãng Em bỏ tôi và lìa xa năm tháng Tím nhớ thương cơn gió lạnh nghịch mùa Trang lưu bút trao nhau nét chữ đã nhòa chưa Tôi linh cảm em cũng vừa quên lãng Hương tình xưa phôi pha theo ngày tháng Níu chân đời lá lại lả lơi bay Trong mơ hoang tôi tìm lại tháng ngày Chút lãng đãng sương ngàn theo nỗi nhớ
DÒNG SÔNG DĨ VÃNG Ta về thăm lại sông xưa Chiếc cầu dải yếm nắng mưa dãi dầu Tìm người chẳng thấy người đâu Bơ vơ một mảnh trăng sầu rụng rơi Tuyết viễn phương phủ trắng trời Nỗi lòng viễn xứ đầy vơi chăng người
THƯƠNG XƯA Trăng bỗng lạnh bên bờ sông dĩ vãng Người bỗng về thấp thoáng dáng mơ xưa Ta bỗng thấy trôi đi theo ngày tháng Kỉ niệm xưa trong ánh mắt đón đưa Em năm cũ mùa đi vương hoài niệm Một thời yêu chân không mỏi dốc tình Quên tất cả chiều loang màu sim tím Nhắc làm chi chỉ làm khổ đôi mình Thôi dang dở thuyền không về bến cũ Dòng sông xưa có nhắn nhủ lời yêu Trong tâm khảm bóng người ưa đượm ủ Theo lãng quên bến nhớ đượm sương chiều
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: