Nhớ về giọt nắng mùa thu
MÙA ĐÔNG DĨ VÃNG Mùa đông dĩ vãng ấm nồng Tay đan thương nhớ môi hồng trao yêu Thế rồi mưa ướt đường chiều Em đi bỏ lại bao nhiêu phũ phàng Đông về mưa lệ chứa chan Tìm trong kí ức ngập tràn hồn đau Nửa đời mình đã mất nhau Đường thương gió ướt mái sầu chơi vơi
MÙA XUÂN TRÊN BẾN THƯƠNG GIANG Đông tàn xuân sắp đến mau Mùa đi thơ chạnh nhớ nhau trong đời Xứ người tuyết có còn rơi Tình trong cõi ảo một thời yêu thương Tôi về với bến sông Thương Nghe tim thổn thức tận phương trời nào Hương ai giấu dải yếm đào Người xa xăm ấy mà sao nhớ hoài Ngoài trời vài sợi mưa bay Hay lòng ta nhớ những ngày Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2014 20:50:22 bởi nguyenngoat >
VƠI ĐẦY Em suy tưởng trong mộng vàng lập thể Khối vô hình những sắc cạnh chiêm bao Tay tung hứng giữa muôn trùng sóng bể Xuân bào mòn nhan sắc tận hôm nao Xuân cổ sử những ngôn từ xiêu đổ Lay lất tình gợn những áng mây bay Trên nẻo lạnh buổi đông tàn thổ mộ Trục luân hồi theo từng bánh xe quay Buồn trần tục thơ trốn vào lập thể Mắt giăng trăng vỡ nguyệt tận trời cao Ta vu vơ đọc thơ Hàn Mặc Tử Bóng thời gian chọc tóc bạc lao xao
SAO CHƯA THẤY EM VỀ Những chuyến xe qua thật vội vàng Mùa xuân nồng ấm cũng đang sang Em đâu xứ lạ sao chưa thấy Về với anh đi kẻo trễ tràng Sương lạnh bây giờ.Lạnh tràn lan Vài cánh hoa mai đã nở vàng Rượu nho đã ủ.Tình chưa ấm Chưa thấy em về.Buồn mênh mang Về nhé em yêu anh đợi trông Để đêm ấm nóng với môi hồng Để thơ tung hứng cùng cảm xúc Cho thỏa những ngày ta nhớ mong
NHỚ NGƯỜI VIỄN XỨ ( Nhớ về VTN) Em lại về trong"Nỗi buồn viễn xứ" Âm điệu nào nức nở khúc bi ca Kiev giờ tuyết lạnh có buông sa Sao tiếng nhạc nấc lên tha thiết quá? Rời quê hương đi tìm vùng đất lạ Biết khi mô em có dịp quay về Mẹ mỏi mòn xiêu nắng vắng triền đê Gió vi vút bốn bề sông giá lạnh Ta bất chợt thấy lòng mình hiu quạnh Một chút buồn theo thơ lạnh vào tim Người xa xôi biết mấy nẻo mà tìm Đành khâm liệm miền thương trong dĩ vãng
*"Nỗi buồn viễn xứ" _Thơ VŨ THƯƠNG GIANG .
HAI DÒNG SÔNG HOÀI NIỆM Hai dòng sông mang chung tình hoài niệm Tận bến bờ tìm kiếm những suy tư Ta trở lại lòng mình chiều hoang tím Nhuốm nẻo hồn chết lịm những hoang mơ Dòng thương kia đã neo lại một thời Con thuyền nhỏ tận bên trời cô độc Dòng ngân kia gợi nỗi nhớ chơi vơi Bao giông bão buồn trong lòng gió thốc
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.02.2014 17:06:49 bởi nguyenngoat >
GIAO THOA Màn đêm giao thoa cùng ý nghĩ Che giấu nỗi trầm mặc phôi pha Ánh trăng giao thoa tứ nhạc Gợn lòng một chút dư ba Thơ buồn giao thoa kỉ niệm Một giọt lệ rơi âm thầm Tưởng bóng hình ai chết lịm Bỗng về gọi tiếng tri âm
ĐẾM NHỊP MÙA ĐI Ta còn đếm nhịp mùa đi Yêu thương một thuở xuân thì đợi trông Mắt ai ngơ ngác duyên hồng Vần thơ bẽn lẽn vời trông mây trời Cung buồn vọng tiếng xa khơi Em ngoài vạn nẻo bến đời ai mong Áo xưa màu ấy còn không Chiếc cầu đổ một nhịp lòng rồi em Thơ buồn sao bỗng buồn thêm Tâm tư muốn ném vào đêm mịt mù Bỗng thương giọt nắng mùa thu Tay nâng áng tóc .Rối bù...thời gian...
NGƯỜI XƯA Người buông nhớ giữa muôn vàn kỉ niệm Tay phím buồn gõ nuối tiếc thời gian Em nơi đâu để thu chết hoang tàn Lá gục mặt trên đường về hoang vắng Ta phiêu bạt giữa khô cằn sa mạc
Ý thơ xưa còn chạm khắc hững hờ Đâu men ấm của hương nồng bát ngát Còn chút vui xin giấu kín trong thơ
MƯA VỀ MỘT DÒNG THƯƠNG Mưa về trên một dòng thương Rượu buồn ta uống.Đoạn trường mình ta... Mắt trông sông trắng lệ nhòa Chiếc cầu gãy nhịp bay qua lối về Chiều đi sông nước não nề Hồn sao vương nặng tình quê suốt đời Người đâu thăm thẳm phương trời Thơ đâu vần bỗng rụng rơi lối buồn
TỰ KHÚC MÙA THU Nắng theo gió về gợi thu xưa lãng đãng Em theo mùa thương về trong trái nắng sầu dâng Giao mùa chợt nhớ cố nhân Dòng sông cõi ảo một lần xuôi trôi Ta nhớ dòng trôi Con nước xưa nhẹ nhàng sóng vỗ Bến sông xưa chiếc cầu yếm đỏ Lời thơ vừa bày tỏ tình yêu... Rồi người đi Năm tháng chợt cô liêu Thơ cứng rắn gắng đừng nhiều nước mắt Ta xa mùa thu Ta xa em dòng sông xưa vắng ngắt Thuyền cô đơn lặng lẽ với vầng trăng Người xa có biết cho chăng Một lần gặp gỡ cầm bằng ngàn năm.
VẪN MỘT MÙA ĐÔNG Vẫn một mùa đông em nói tiếng yêu tôi Tay chạm nhớ và vành môi nồng ấm Ta yêu nhau bằng chân tình sâu đậm Không bao giờ nhắc tới chuyện dở dang Vẫn một mùa đông với thi tứ nồng nàn Tôi trao em những vần thơ nóng bỏng Gió vẫn thổi cùng chiều quê lạnh cóng Tim giao hòa vẫn gợn sóng bờ môi vẫn một mùa đông người ở chốn xa xôi Nhưng sông đã thay dòng trôi qua ngày bão lũ Em đoạn tuyệt không một lời nhắn nhủ Để buồn dâng lên tận đỉnh thơ sầu Thôi đành lòng tôi không trách em đâu Vì tôi hiểu nỗi sầu về biện bạch Trong cảm xúc với nhịp lòng nối mạch Thơ tôi còn nhắc nhở ...biết bao dung
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.11.2014 15:13:13 bởi nguyenngoat >
TÌNH NỒNG DĨ VÃNG Mùa đông này ta vĩnh viễn xa em Trăng thêm lạnh cho đời thêm mây xám Mùa giáng sinh bài hát nào sầu thảm Vọng âm buồn trong đêm lạnh Noel Mùa đông này ta vĩnh viễn xa em Chiếc áo choàng cũng mềm thêm thương nhớ Đêm Noel một mình ta bỡ ngỡ Nắm tay mình trong giá lạnh trời khuya Mùa đông này em vĩnh viễn xa lìa Quên người cũ để nhớ người mới đến Trong hoang tưởng lửa tình như ngọn nến Heo hắt buồn nơi miền lạnh viễn phương
ẤM NỒNG MÙA ĐÔNG Mùa đông trước người bước theo chồng Bỏ tất cả những khung trời kỉ niệm Trả thơ tôi nét buồn mực tím Trả cho đời mộng đẹp trinh nguyên Em đi Quên chuyện tình duyên Em đi Sóng vỗ mạn thuyền chông chênh Em đi Tôi cố tìm quên Mùa đông dĩ vãng Ấm lên lửa hồng Mong em hạnh phúc bên chồng Để thơ tôi được ấm nồng trong mơ
XUÂN ƯỚC VỌNG Những khổ đau ngày tháng cũ phôi pha Mùa xuân đến cho ta nhiều ước vọng Đã nghe gió triều lên trên ngọn sóng Đã nghe bao máu nóng chảy về tim Dù bây giờ đời vĩnh viễn mất em Ta cố tránh đường hẹn thề ngày ấy Ta đón sắc bình mình trổi dậy Qua đêm tàn sương lạnh đã dần tan Cầm tay Xuân trong nồng ấm chứa chan Đón mai nở một mùa vàng xán lạn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.02.2015 22:53:59 bởi nguyenngoat >
XUÂN HOÀI NIỆM Nắng xuân nồng ấm hương thương nhớ Người tận viễn phương biết có hay Rượu nồng một mình ta uống cạn Dậy men dĩ vãng để lịm say Xuân vẫn vẹn nguyên như thuở nào Ngàn mây thương nhớ tận trời cao Nghẹn từng con chữ trên bàn phím Biết kẻ tri âm có khi nào...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: