Nhớ về giọt nắng mùa thu
HỎI TA Hỏi ta tồn tại ở đâu Giữa buồn nhân thế cõi sầu chơi vơi Hồn thơ mơ mộng giữa đời Đi hoang chưa nói một lời yêu em Hỏi mình thao thức bao đêm Mưa buồn phố núi gõ mềm tiếng thương Con đường xưa bước đến trường Tóc bay gió nhớ còn vương nẻo về Em mây trắng sơn khê Chiều loang thêm màu nhớ Mùa viễn xứ mưa về Có nhớ chăng một thuở? Ta về đêm vắng hỏi ta Tình trong cõi ảo biết là bao lâu Em Chơ Rao tận rừng sâu Câu thơ rừng núi thắm màu chưa phai
TÌNH QUÊ (Viết từ câu chuyện tình của một người bạn) Đông về bỗng nhớ cố nhân Mưa rơi, rơi mãi lạnh dần cõi tim Đồng hoang xua đuổi bóng chim Rát gào khản tiếng biết tim cây đâu Tìm dòng thơ lệ cho nhau Chắc gì em nhớ nét màu giấy xưa Chắc gì em nhớ những trưa Cành sen hai đứa che mưa lối về Cây đa bến nước làng quê Em đem bán cả lời thề trúc mai Tay tôi sần vết chưa phai Tay em nay thắm trang đài kiêu sa Đêm nghe tiếng gọi đa đa Chồng gần không lấy, chồng xa tìm người Đời em nay đã thắm tươi Thân tôi đồng lúa tháng mười lũ trôi Ngẫm đời nhắc thế mà thôi Mùa yêu dĩ vãng chết rồi trong tim ngng
RU CƠN MƯA ĐÃ DỨT (Kính tặng chị) Chị ơi mưa đã dứt rồi Cớ sao nỗi nhớ bồi hồi cõi tim Sông cao nguyên chưa thể im Dòng trôi day dứt biết tìm về đâu Hồng Đào chị tặng hết rồi Men nồng sao vẫn trào sôi cõi lòng Hoang mơ tìm lá Diêu Bông Một trăm lần,một triệu lần ảo hư Nhưng răng cho đến bây chừ Thơ về trong tiếng tương tư gọi buồn
VIỄN PHƯƠNG. Má hồng trong tuyết xứ người Giữ giùm anh những nụ cười thanh xuân Bâng khuâng nỗi nhớ trong ngần Mười năm vò võ những vần thơ yêu Trải qua vui khổ đã nhiều Sắc hoa thế sự bao nhiêu nở tàn Đời đa sự Duyên đa đoan Muốn quên Lòng vẫn ngập tràn ý thơ Tri âm Tri kỉ Bao giờ? Tóc mai từng sợi kết tơ lỡ làng ! ngng
NHỚ TẤT CẢ VÌ YÊU TẤT CẢ 1. BAN GIÁM HIỆU Vinh quang nguyệt quế trên đầu Hùng anh nghĩa trọng,tình sâu,chí bền 2. NGỮ VĂN Phượng vẫn nở trên nẻo về kỉ niệm Oanh ngọt ngào màu áo tím thủy chung Phụng loan thắm thiết vô cùng Trinh nguyên áo trắng đi cùng tháng năm Hảo tâm như ánh trăng rằm Phúc luôn đức độ nghìn năm chẳng mòn Hoa luôn giữ tấm lòng son Mến thương lưu giữ vẹn tròn mộng mơ Thuận thêm thi tứ cho thơ My phô dáng ngọc bây giờ …mai sau 3.SỬ ĐỊA Anh còn nợ em Quỳnh vẫn nở trong đêm huyền sử Hường thắm tươi như thời thiếu nữ Tuyết vẫn còn lưu giữ trinh nguyên Linh lan đằm thắm nét duyên Tình yêu chung thủy lời nguyền Hồng Hà vỗ nhịp thuyền quyên đợi người 4.TIẾNG ANH Trâm cài tuổi mộng cho em Thảo hoa vẫn nở êm đềm tháng năm Dung nhan tựa tiếng nguyệt cầm Lành trong âm hưởng Giao tâm với đời Trà mi nở dưới trăng khơi Lợi danh xem nhẹ cuộc chơi phàm trần Ngân Hà huyền thoại trong ngần Thảo Hiền để giữ nghĩa ân sinh thành Như dòng kí ức trôi nhanh Nhân đem kỉ niệm ghép thành lời thơ 5.TOÁN Triều dâng âm hưởng thơ vang Hồng dương tỏa rạng vinh quang cho đời Tính không mặc cả cuộc chơi Phượng còn phô sắc một trời nhớ nhung Mạnh vần thơ tỏ chí hùng May còn trọn chữ thủy chung với người Đức luôn trọn đạo làm người Thắm lời nhân ái,đẹp tươi lạ thường Phương trời nào gửi yêu thương Yến về biển nhớ vấn vương một thời Huy hoàng nắng mới khắp trời Thiện tâm xin gửi những lời tri âm 6. LÝ- CÔNG NGHỆ Thúy viên lối cũ người về Hải hà còn nhớ lời thề trúc mai Hường vương một nét thu phai Nguyệt luôn giữ vẻ trang đài ngày xanh Huyền mơ dáng ngọc trâm anh Hoa lòng ngày cũ đã thành yêu thương Hiếu Tâm vẹn cả đôi đường Công cha,nghĩa mẹ lẽ thường khắc ghi 7. HÓA Lực tâm còn bận công danh Thảo hoa tươi nở yên lành thiên nhiên Đệ vô tư chẳng lụy phiền Ý còn nguyên vẹn thiên duyên ấm nồng Lan hương nở dưới trời hồng Diễm châu Tuyết ngọc sắc lòng chẳng phai 8. TIN-SINH Huynh đệ gắn bó trọn đời Uyên ương son sắt nhớ lời thủy chung Ngọc tâm rạng rỡ vô cùng Trí như sóng cả muôn trùng thời gian Nguyệt minh lan tỏa ánh vàng Tường Vi một đóa dịu dàng dễ thương Thế thời vẫn trọn cương thường Vui cùng hạnh phúc sắc hương huy hoàng Hiển,Lâm đời vẫn nhẹ nhàng Luận bàn thời cuộc đôi hàng thơ yêu 9. THỂ DỤC Triệu lời thương nhớ cho em Nhân tình trang trải để thêm ấm nồng Thuận buồm xuôi gió thong dong Hóa thân thành ánh nắng hồng ban mai Thái vẫn nguyên nét trẻ trai Tú còn nhớ mãi tình ai thuở nào Thy còn đẹp tựa trăng sao Phong trần ngày tháng chẳng nao núng lòng 10. HÀNH CHÍNH-CÔNG VỤ Hằng mong kỉ niệm đừng phai Quỳnh hương diễm tuyệt để ai mong chờ Khánh về trang điểm cho thơ Xuân trong dĩ vãng bây giờ còn nguyên Lộc Sơn gợi nhớ cổ duyên Hùng tâm bảo vệ bình yên mái trường Cam Lâm, “ngày ra trường”19/11/2021. ngng P/s :Tiếng đầu tiên trong từng câu thơ và những từ viết hoa là tên của thầy cô trường THPT Trần Bình Trọng trong 9 tổ chuyên môn.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.12.2021 10:56:09 bởi nguyenngoat >
EM CÒN KHÓC EM"Người đàn bà hôm qua" Còn dòng lệ đắng xót xa cõi đời Tiếng lòng gõ nhịp chơi vơi Mùa đông còn lạnh phương trời đăm đăm Người còn đó ngỡ xa xăm Mười năm nguyên bóng trăng rằm chẳng phai Tuy không đi trọn đường dài Con đường kỉ niệm gót hài còn nguyên Hận tình duyên.Trách tình duyên Đời em phận gái thuyền quyên vô bờ Cung đàn một thuở trong mơ Am thanh vỡ vụn bây giờ còn đâu Thoáng qua nhau như ngàn sau Tâm ca đồng vọng nhuộm màu nhớ nhung Bơ vơ nâng chén ta cùng Men sầu một thuở tình chung say nồng Chiều nay em khóc bên chồng Mưa rơi hay giọt lệ lòng cố nhân ngng
UỐNG MẤY CHO SAY? "Tôi uống hình em và uống cả Một trời quan tái mấy cho say!" ( Nguyễn Bính) Em về trong cốc rượu đầy Mời tôi uống cạn cho dày tiếc thương Kể từ nhạt phấn phai hương Thân em tần tảo viễn phương ,xứ người Trên môi dần tắt nụ cười Má hồng xuân sắc bớt tươi lâu rồi Gặp tôi bóng xế chiều trôi Gió đông bủa lạnh,cát bồi biển xưa Cam Lâm đã tạnh cơn mưa Em về với giọt lệ thừa trên mi Thôi nào ta hãy cạn li Để xua thương nhớ sầu bi một thời ngng
THƯƠNG VẦNG TRĂNG KHUYẾT ( Kính tặng chị) Thương vầng trăng khuyết nghìn năm Thoáng qua viên mãn lạnh căm cuối trời Thơ em vẫn vậy chị ơi Nửa yêu đời Nửa buồn đời vu vơ Sông Hàn dòng nước lặng lờ Nghe đêm Đà Nẵng ánh mờ quặn đau Sáu mươi sương trắng nhuộm màu Nghe vần thơ trẻ rơi mau bên thềm Hồng Đào chị tặng một đêm Mềm môi thoáng chốc nhớ thêm nghìn trùng ngng r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.01.2022 21:01:26 bởi Ct.Ly >
TRÁI TIM CA CAO. Trái tim trong tách Ca cao Gợi tôi nhớ thuở ngọt ngào yêu em Quán Cà phê nhỏ êm đềm Giờ còn đâu nữa giọng em ngày nào Em như một giấc chiêm bao Qua đời tôi những ba đào,bão giông Mấy màu đông Mấy mùa đông Một trời nhung nhớ mênh mông chợt về ngng
HOÀI NIỆM MÙA ĐÔNG Đông sầu nối nhịp cho thơ Em xa vạn nẻo bây giờ chưa hay Sầu đông từng chiếc lá bay Chiều hoang đổ nắng cho đầy nguồn cơn Em bây giờ Có buồn hơn Trái tim hoang niệm đã sờn tháng năm Trắng thêm Một mảnh trăng rằm Buồn thêm khúc nhạc xa xăm nhớ người ngng
HOÀI NIỆM MÙA ĐÔNG Đông sầu nối nhịp cho thơ Em xa vạn nẻo bây giờ chưa hay Sầu đông từng chiếc lá bay Chiều hoang đổ nắng cho đầy nguồn cơn Em bây giờ Có buồn hơn Trái tim hoang niệm đã sờn tháng năm Trắng thêm Một mảnh trăng rằm Buồn thêm khúc nhạc xa xăm nhớ người ngng
CHỈ GẶP TRONG THƠ Người đã về ta chỉ gặp trong thơ Tưởng gần lắm nhưng bến bờ xa lắc Vần điệu cũ mang nỗi buồn trầm mặc Soi gương đời thăm thẳm một đại dương Em về kia! Trời tỏa nắng phi trường Ta đứng lặng nhẩm sông Thương mấy sóng Câu lục bát ngập ngừng trong vô vọng Rõ mặt người như vẫn thấy xa xôi Biết em còn nhớ thơ tôi Điệu buồn lục bát bồi hồi bâng khuâng
PHỦI BỤI "Gửi mày một chút bụi trần, Bão giông có đến,thấy lòng nhẹ tênh!"( HT) Qua bao giông bão cuộc đời Biết bao chìm nổi,bao lời thị phi... Bình tâm,chẳng ngại điều gì Suốt hành trình,chí nam nhi vững bền Tuổi cao vẫn nhớ không quên Chữ Tâm trong sáng làm nền nghĩa nhân Sá gì bụi bặm phong trần Đưa tay phủi nhẹ vạn lần chẳng sao.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.01.2022 21:19:49 bởi nguyenngoat >
TRĂNG VẪN NGUYÊN MÀU "Em về mấy thế kỉ sau Nhìn trăng có thấy nguyên màu ấy không?"( Lạnh) Trăng viên mãn nghìn thu buồn vĩnh viễn Màu xanh trong vương đáy mắt hận sầu Vạn lời thề từng đã gởi trao nhau Sẽ chìm khuất cùng thời gian vô tận Trăng muôn kiếp của thi nhân lận đận Nét mày nghiêng soi chiếu bóng giai nhân Thi Tiên xưa đã hoang tưởng âm thầm Ôm mộng hão giữa dòng sông chết đuối Trăng muôn đời vẫn vầng trăng gần gũi Cùng thi nhân,trăng an ủi vui buồn Không thay màu,vầng nguyệt bạch sáng luôn Ta thi sĩ mơ nguồn trăng diễm tuyệt Sáu mươi xuân không cho mình lịch duyệt Bởi yêu trăng muôn tuổi vẫn không già ngng
TÔI YÊU LỤC BÁT "Kẻ chê lục bát nhà quê Bĩu môi cười nhạt làm tê tái lòng" ( Nguyễn Văn Tự) Yêu câu lục bát ngàn xưa Thăng trầm lịch sử nắng mưa dãi dầu Yêu từng bãi bể nương dâu Yêu từng đồng lúa,chiếc cầu tre qua Yêu bến nước,yêu cây đa Yêu mùa tình tự trăng xa thêm gần ... Xin đừng phụ bỏ nghĩa nhân À ơi câu hát trọn vần yêu thương Nghìn thu còn mãi vấn vương Nhờ vần lục bát thêm thương thân Kiều Nguyễn Du buồn biết bao nhiêu Khi thơ lục bát bị nhiều người quên ngng
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: