Nhớ về giọt nắng mùa thu
CHÂN LÝ Giữa mong manh ảo thật của cuộc đời Trái tim ta vẫn sáng ngời tình cảm Biết yêu từng giọt mưa đông ảm đạm Xao động tận đáy lòng ánh sáng của xuân tươi Nghe thu về lá chết lặng thân người Thương hạ đến tuổi hai mươi qua vội Tiếc nguyệt thương hoa đâu có gì tội lỗi (Bởi hoa chóng tàn và nguyệt vội trôi nhanh) Thi sĩ muôn đời với cảm xúc mong manh Chấm son nhỏ trong bức tranh thế sự Suốt hành trình ta đi tìm thi tứ Bỗng nhận ra những sự thật giao hòa Chân-Thiện -Mỹ tạo cảm hứng cho ta Ưu tôn thần thơ ca đến trọn đời vạn kiếp
CÂY KEM LẠNH Cây kem lạnh của cha cho Bây giờ vẫn thấy thơm tho vô ngần Mỗi lần...cứ thế...mỗi lần... Trước khi đi bán ra sân con chờ Nhận cây kem lạnh cha cho Xoa đầu con cha dặn dò thương yêu Thời gian lướt vội sớm chiều Cha không còn nữa bao nhiêu nỗi niềm... Cây kem...chỉ vậy...cây kem Mà sao cứ nhớ ...trong tim thiếu thời...
CÓ MỘT CUỘC CHIA TAY NHƯ THẾ Có một cuộc chia tay như thế Sắc áo rực hồng lấn át cả hoàng hôn Bao nhớ thương,kỉ niệm giấu trong hồn Nụ cười buồn nhưng không pha nước mắt Sông xưa vẫn chảy đều theo thời gian trầm mặc Người lái đò về trong tự tại ,ung dung Hãy cháy mãi lên sắc đỏ vô cùng Để hôm nay và ngàn sau Mãi mãi...
TÌNH NHÂN (Thân tặng quý bạn VK4 nhân ngày lễ tình nhân-valentine- sắp đến) Mình không còn là tình nhân của nhau Hơn 40 năm tóc đã thay màu Sương khói thời gian phủ đầy trên kỉ niệm Chuyến tàu tình yêu ngày xưa như định mệnh Chở tình ta trong ga đến biệt ly Em và tôi không nói được thêm gì Tất cả đổ nhào trong trời chiều đầy mây phủ Nỗi nhớ,niềm thương ta đã từng ấp ủ Tất cả chỉ còn trong mộ địa hoang vu Tất cả chỉ còn trong từng lớp sương thù Nơi kí ức chập chờn một vùng trời thi tứ Em đi qua tôi với đôi mắt một thời thiếu nữ Tôi đi qua em bằng những dòng chữ đầu tiên Một khung trời đại học thần tiên Trong gian khổ vẫn bình yên thơ mộng... Rồi tất cả theo năm dài tháng rộng Biển Quy Nhơn trào sóng cuốn... hư vô... Tôi và em như sống giữa mơ hồ Trong lãng đãng của sương mờ hoài niệm ?
BÀI THƠ VIẾT LÚC 23 GIỜ 45 PHÚT Tôi viết cho những bạn của tôi Họ có thể ngủ Cũng có thể mơ về một thời con gái Tuổi thanh xuân còn mãi Bông giấy trắng bình thường Có chàng sinh viên cứ nghĩ yêu thương Có cô bạn bỏ quên không nhắc nữa Ôi một thời yêu thương chan chứa Gói mì tôm thành kỉ niệm hẹn hò Khu nội trú buồn thứ bảy vẫn thơm tho Hương tóc em bay qua một thời thiếu nữ Tôi lãng mạn đến bây giờ còn giữ Mùi hương xưa thơm cả một cuộc đời Đến bây giờ chưa để trái tim rơi Trong vô vọng của một trời cảm xúc!
BẠN THỜI TRUNG HỌC May mà trái đất quay tròn Sáu mươi mình vẫn được còn gặp nhau Thời gian tóc đã thay màu Nhưng không quên được hình nhau một thời Em xưa tóc mộng buông lơi Tôi xưa ngập ngọng viết lời thi nhân Cuộc đời biết mấy phong trần Gặp nhau là chuyện ban ân của trời
TIẾNG VÓ NGỰA PHI ( Kính tặng anh Sơn) Tiếng hát của anh Tiếng vó ngựa phi về một miền xa thẳm Tung bờm sóng hí vang tha thiết lắm Tóc anh u buồn nhuộm sương trắng thời gan Có câu hát của Vũ Thành An. Bài "Không tên cuối cùng" da diết lắm Dòng sông nào thăm thẳm "Thu hát cho người" trong sắc lá vàng mơ "Mười năm yêu em" vẫn mãi đợi chờ Tiếng "Thu ca" điệu Tango nhức nhối Thách thức thời gian Trăng thanh và bóng tối Anh trải lòng mình Từng giai điêụ thanh xuân Nhớ ca từ gợi bao nỗi bầng khuâng Em giữ mãi giọng tình trong vạn kiếp
PHỐ BIỂN EM VỀ ( Anh hai nhớ về em) Em cao nguyên sương mù trời Bảo Lộc Nơi chồn chân những con dốc cheo leo Nơi núi mây tình tự giữa đỉnh đèo Nơi gió thốc thông ngàn reo xa vắng Em về đây trời Nha Trang đầy nắng Váy ghìm lòng trong im lặng mông lung Biển khơi xa từng con sóng chập chùng Yêu phố biển muôn trùng trong thi tứ
PHƯỢNG HUẾ Hạ sang phượng rực cố đô Cớ răng người nớ nơi mô chưa về? Bao năm biền biệt xa quê Dòng sông vẫn chảy tràn về bến thương Phượng hồng soi bóng sông Hương Hoa như mắt đỏ đoạn trường biết chăng? Biết mần răng? Biết mần răng? Lời thề xưa chắc đóng băng lâu rồi? Em còn giữ mối tình tôi Giở trang lưu bút bồi hồi vần thơ Nét mực xưa có phai mờ Nghìn năm Huế vẫn mộng mơ về người
VẪN LÀM THƠ CHO CHỊ ( Kính tặng chị) Chị ơi! Em vẫn làm thơ Dẫu rằng câu chữ bây giờ già nua Sông Hàn con nước giao mùa Diêu Bông ngày cũ gió lùa vào tim Biết rằng tăm cá bóng chim Ai ngăn cản được trái tim mặn nồng Ảo hư nào biết được lòng Em mơ về chị bềnh bồng ý thơ Đêm nao Đà Nẵng sương mờ Em nâng tay chị cứ ngờ chiêm bao Mong trời thôi hết ba đào Để em uống cạn Hồng Đào chị ban
QUY NHƠN THÁNG BẢY TA VỀ Tháng bảy này về hội khóa Quy Nhơn (Vì dịch giã tròn một năm chờ đợi) Ta nghe dậy những niềm vui phơi phới Mắt lão niên bừng sáng khoảng trời xanh Tháng bảy này ,trời Bình Định yên lành Sóng Quy Nhơn vỗ vui chiều Ghềnh Ráng Ta sẽ cùng nhau ôn lại thời lãng mạn Dốc Mộng Cầm trăng sáng một thời qua Ta sẽ cùng nhau đến tận Quy Hòa Nghe âm vọng lời thơ Hàn Mặc Tử Nỗi đau tình trong lòng con sóng giữ Kỉ niệm xưa nguyên vẹn một bóng hình Ta sẽ về thăm lại mái trường xinh Nơi kỉ niệm bốn năm như thế kỉ Cây sứ già vẫn dậy lòng thủ thỉ Công viên trường đêm thứ bảy ngày xưa Tháng bảy ơi! Thương nhớ mấy cho vừa Ta sẽ thăm lại phố xưa Tăng Bạt Hổ Nghe dư hương của một thời gian khổ Mùi bánh xèo như vương mãi đâu đây Nén tâm hương xin kính viếng quý thầy Những người đã dạy ta bây giờ không còn nữa Giảng đường còn đây người thành thiên cổ Vẫn vọng vang lời tâm huyết thuở nào Cuối tháng sáu rồi lòng thêm những nôn nao Thời gian ơi! Xin qua nhanh để ta mau hội khóa Bạn bè ơi! Hãy về đây tất cả Tháng bảy vui giục giã những ngày hè...
DẪU LÌA NGÓ Ý ( "Dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng"-Nguyễn Du) Cánh sen ngó ý bẻ rồi Tơ lòng còn nối tình tôi với người Tuổi xuân mộng nở hoa cười Trăng thề đã nhạt bời bời tái tê Hội Lim tôi cũng muốn về Buồn giăng mưa bụi chân đê lạnh lùng Dùng dằng chi nữa...tình chung Em xa thăm thẳm nghìn trùng đợi ai Một mai Mai một dặm dài Ý tiền nhân gợi tứ bài thơ đau
CHÚC MỪNG EM "Đêm nay hoa hậu lên ngôi Chuyện tình hai đứa chắc rồi sẽ xa" ( Thanh Trắc Nguyễn Văn) Tôi không đến kịp tặng hoa Nhưng xin viết bản hoan ca chúc mừng Rồi đây em bỏ sau lưng Bao nhiêu kỉ niệm nửa chừng... dở dang... Đời em giờ đã sang trang Bao nhiêu lầu ngọc,bạc vàng đón đưa Em sẽ quên tuổi thơ xưa Chiều giông hai đứa tắm mưa một thời Những khi trăng sáng đầy trời Bên tôi thủ thỉ những lời yêu thương... Sự đời chia cắt chuyện thường Em yên tâm chọn con đường em đi Đời tôi không có được gì Chỉ vần thơ lệ tạc ghi đậm lời Mừng em đã được đổi đời Mong em hạnh phúc bến đời bình an!
SAY Ta say cả tình lẫn rượu Không biết mình dại hay khôn Mắt xanh còn bám vào hồn Rượu đào còn nổi sóng cồn trong thơ Tỉnh hay mơ ta đều không hay biết Trái tim nguyên tha thiết yêu người Còn nâng chén rượu đầy vơi Còn thương má phấn phương trời lênh đênh Nhớ quên đan xen quên nhớ Tình -tửu còn nặng nợ trần gian Tháng bảy về bỗng chợt mưa chan Đất trời như cũng ngập tràn tình thơ
NGƯỜI VIỄN XỨ Mắt người viễn xứ thật buồn Kính không che nổi ngọn nguồn tâm tư Quê người khói lửa ngút trời Cánh chim bạt gió phương trời loạn ly Hoa hồng nhắn gửi điều gì Hay đang điếm xuyết bờ mi u sầu? Cầu mong binh lửa tàn mau Để em về với sắc màu xuân xưa
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: