Nhớ về giọt nắng mùa thu
THẤT TỊCH “Đồn rằng tháng 7 mưa ngâu, Con trời lấy chú chăn trâu cũng phiền” (Ca dao) Đêm nay chẳng có mưa ngâu Ngưu Lang-Chức lệ sầu nữa chăng ? Còn mình núi cách sông ngăn Lòng thay dạ đổi cầm bằng hư không Nửa vầng trăng khuyết trời trong Nửa câu thơ nhớ bạn lòng năm xưa Lạy trời khuya hãy rây mưa Để cho hoang tưởng đón đưa mộng hồn
CHÂN DUNG NHỮNG NÀNG THƠ. 1.DIỄM THI Em trao cảm hứng ngọt ngào Ngoài đời hay giấc chiêm bao mộng đầy Bềnh bồng một mái tóc mây Có em tôi bớt tháng ngày cô đơn 2. SUY TƯ Vết nhăn em vẽ trán đời Nhân gian năm tháng một trời suy tư Biết đâu nẻo thực đường hư Tri âm nào có mấy người hiểu cho 3.LẠC QUAN Cứ vui quá nửa đời người Tham,sân,si,hận dòng đời cuốn đi Tiếng cười không có biên thùy Vượt qua bao nẻo hiểm nguy phong trần
NẾU... Nếu anh về trong cõi mộng hằng đêm Xin tha thứ cho con tim tội lỗi Anh xa em trong những lời sám hối Tình yêu buồn như đêm tối hồng hoang Nếu mùa thu tơi tả cánh hoa vàng Không còn phút hân hoan ngày gặp mặt Hãy niêm giữ cho anh dòng nước mắt Để anh về trang thơ khóc ngày xanh Nếu trong đời em oán hận tình anh Xin một chút yêu thương và tha thứ Để hành trang của một chàng lãng tử Có bóng hình ngươì thiếu nữ ngày xưa Nếu một ngày em ngồi khóc dưới mưa Hãy gọi tên một người trong hoài niệm Dù ảo ảnh cả một đời tìm kiếm Anh nhặt hoài những mảnh vỡ hồn Em
VĨNH BIỆT CÁC EM YÊU Vĩnh biệt nhé những "người yêu bé nhỏ" Ta đã yêu và gian khổ một thời Những ngôn từ nhan nhản khắp nơi Trong tháng năm còn đến trường dạy dỗ Này thi đua,này kế hoạch tổ, Này kế hoạch tuần,kế hoạch tháng,kế hoạch năm... Này chuyên đề,ngoại khóa, Mô Đun.... Chỉ cần một năm hồ sơ lên cao ngất Chưa kể những công việc linh tinh tất bật Kiểm tra học kì,giáo án,thi đua... Thời gian dành cho các em khiến ta chóng già nua Tóc sương muối điểm dòng đời qua vội Xin gửi đến những người yêu lời xin lỗi Vĩnh biệt một thời gắn bó sớm trưa Nay ta về ôm ấp ánh trăng xưa Cùng nàng thơ suốt một đời chung thủy Cùng rượu bầu như bạn tình tri kỉ Chẳng phụ ta trong suốt chặng đường dài
TRÁI TIM Trái tim như con bướm Bay vào một rừng hoa Thấy toàn bông hoa đẹp Khó chọn lại...bay ra Trái tim như vầng trăng Qua bốn mùa luân đổi Nhưng không sao giả dối Cứ vằng vặc giữa trời Trái tim như biển khơi Sóng muôn trùng lai láng Như tình yêu lãng mạn Không biết dừng nơi đâu Trái tim như vực sâu Chứa bao điều bí mật Tiếng chim rừng thánh thót Rơi xuống một vọng âm Trái tim như con người Thời gian thường thay đổi Riêng thâm tâm tự nhủ Tha thứ để yêu thương
NẺO THƠ Gió trăng thơ vẫn đi về Quên mùa hiện thực tái tê cõi lòng Em đem sầu đến tôi đong Yếm đào đã nhạt ai hong nắng chiều Thu về buồn biết bao nhiêu Lá rơi tháp cổ mưa nhiều bâng khuâng Nỗi sầu tôi để lên cân Chia em một ít,tôi phần nhiều hơn Tóc sương pha sắc cô đơn Màu hoa thạch thảo giận hờn buông lơi Người xa biền biệt phương trời Ta thu giọt nắng bên trời tìm vui
TRĂNG LIỀM KHÓC ( Kính tặng chị Bòng Đỗ) Vầng trăng liềm khóc chị ơi Câu thơ khắc khoải một thời đa đoan Lá diêu bông chưa vội tàn Em về muộn mất thời gian chẳng chờ Như thằng cuội ôm mối mơ Hằng Nga đâu đến để chờ trăng lên Lời thơ nửa tỉnh nửa điên Nhớ thương gởi chị tận miền xa xăm
XUÂN ĐƯA LỤC BÁT QUA CẦU Xuân đưa lục bát qua cầu Nhanh đi em kẻo đêm sâu chóng về Anh tìm trong sắc hương quê Nón quai thao gợi nhớ về hội Lim Lỡ mai câu lục lặng chìm Còn thương câu bát trong tim lắng sầu Câu ca quan họ còn đâu Mà duyên xưa đọng miếng trầu nồng hương Mắt em lúng liếng tơ vương Mùa xuân dĩ vãng còn thương nhớ hoài
BẾN CŨ Bến cũ vẫn còn nhưng chắc rằng ông lái đò ấy đã ra đi Em có nhớ những gì qua lớp sương mù hoài niệm Có giây phút nào suy tư tìm kiếm Tuổi mình trôi đi qua dòng chảy thời gian Bạn bè cùng thuyền ngày xưa như lối gió mưa ngàn Bốn phương trời biết bao giờ gặp lại Mùa phượng vỹ trong tim luôn thắm mãi Nhưng tuổi hoa niên không trở lại bao giờ Có khi nào lãng đãng những giấc mơ Chợt ẩn hiện một bến bờ xa lắc Có khi nào trong suy tư thầm nhắc Ông lái đò xưa trong nước mắt nghẹn ngào
CÂU CHUYỆN CỦA NGƯỜI Ngày xưa cắt cỏ chăn trâu Ngày xưa đôi bạn trẻ trâu chung làng Đêm rằm nô giỡn la vang Trời giông không sợ ra đàng tắm mưa Thế rồi số phận đẩy đưa Nó ra thành thị khi chưa đến thì Nhớ ngày nó bước chân đi Mình vô tư như chẳng có gì ...cười tươi Thời gian lướt tựa... mây trời Ba mươi năm nó trở về thăm quê Không còn giữ nét chân quê Xe hơi sang trọng,đề huề vợ con... Ngang qua đường cũ lối mòn Xa xa một mái nhà tôn tiêu điều Bạn xưa gầy guộc liêu xiêu Lưng còng đổ xuống bóng chiều pha sương Một chút gì như tơ vương Nó dừng xe lại...bên đường... rồi thôi... -Mình giờ sang trọng lắm rồi Tới chi cái vũng tanh hôi mùi bùn Chuyện người, nghe kể rưng rưng Sự đời lắm kẻ dửng dưng ,cạn tình...
TRẦM TƯ Người yêu hỡi có phải là ảo ảnh Nên chia ly chợt đến buổi ban đầu Thung lũng Tình yêu mình đã đốt môi nhau Gió ngàn thông cũng ghi lời tình tự Rồi từ biệt với nỗi lòng viễn xứ Anh trở về cùng sóng biển quê hương Để mình em với trăm nhớ ngàn thương Trong mơ mộng khúc Nghê Thường vội đến Đà Lạt giã từ trong đêm buồn soi nến Lửa yêu đương vụt tắt dưới sương mờ Hồ Than Thở cùng ai vừa chung ánh trăng mơ Nay lạnh vắng giữa trời khuya đất khách
THOÁNG CHÚT HƯƠNG XƯA Mùa tựu trường sắp về nữa rồi em Thoáng chút hương xưa gợi nỗi niềm dĩ vãng Em bỏ tôi và lìa xa năm tháng Tím nhớ thương cơn gió lạnh nghịch mùa Trang lưu bút trao nhau nét chữ đã nhòa chưa Tôi linh cảm em cũng vừa quên lãng Hương tình xưa phôi pha theo ngày tháng Níu chân đời lá lại lả lơi bay Trong mơ hoang tôi tìm lại tháng ngày Chút lãng đãng sương ngàn theo nỗi nhớ
CẦU THANG GỖ Từng bậc Từng bậc Ta bước trong kí ức Những vọng âm Chiều thăm thẳm cao nguyên Gỗ nhà sàn bây giờ vẫn vẹn nguyên Sao thiếu vắng gót chân trần sơn nữ?
NHỚ MỘT GIỌNG NGÂM ( Nhớ tặng Hương Xuân) Tưởng âm hưởng đã bay theo ngày tháng Khi thời gian in nét trán ưu tư Bạn trở về trong nẻo thực đường hư Vòng tay nhỏ vô tư không dám siết Tôi cứ tưởng trong tháng ngày ly biệt Trái tim kia không trọn vẹn nỗi đau Nhưng ngờ đâu trong ảo ảnh nhiệm màu Giọng ngâm ấy vẫn dịu êm, da diết...
VÌ SAO TÔI YÊU BÓNG ĐÁ Tôi không đá bóng nhưng rất yêu bóng đá Bởi chất thơ được tạo,bởi chất nhạc cuộc đời Tuyển thủ ra sân không đơn giản để chơi Họ mang trong tim lửa nhiệt tình tuổi trẻ Họ hát Quốc Ca giọng âm vang mạnh mẽ Khi Tổ quốc rất gần : những khán giả trên sân Các tuyển thủ truyền lửa đam mê xuống cả đôi chân Họ sướng điên lên khi khung thành đối phương tan nát Khi chiến thắng vẫn có dòng nước mắt Khi chiến bại vẫn có dáng hiên ngang ngẩng cao đầu Bóng đá chính là sứ giả của năm châu Những trận đấu lớn gởi toàn cầu thông điệp Không phân biệt màu da vì hòa bình nối nhịp Đường bóng lăn viết tiếp khúc kết đoàn Những đường bóng hay tạo khúc nhạc hân hoan Những bàn thắng đẹp ngập tràn bao cảm xúc Sân cỏ là nơi anh trở thành người hùng đúng lúc Sân cỏ là nơi vinh nhục rất gần Các tuyển thủ ra sân để cháy hết mình Vì Tổ quốc trong màu cờ sắc áo
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: