nguyenngoat
NẾU... ... Nếu mùa thu tơi tả cánh hoa vàng Không còn phút hân hoan ngày gặp mặt Hãy niêm giữ cho anh dòng nước mắt Để anh về trang thơ khóc ngày xanh nỗi nhớ chẳng bình yên em không khóc cho một cuộc tình
vì tan vỡ chẳng là niềm đau duy nhất
tình yêu chỉ là điều được mất
không cho đi, sao có được bao giờ
thu lại về, em nhặt lá đề thơ
ôn kỷ niệm của buổi đầu gặp gỡ
những cách hoa rơi cho cuộc tình trắc trở
đau lòng sao mây gió đìu hiu
ở đây chỉ mây trắng trời chiều
quá khứ là anh niềm mơ và hy vọng
đừng cười em ôm giấc mộng
đời bình yên ...nỗi nhớ chẳng bình yên
em chẳng tìm chi một chữ duyên
bởi ký ức là anh không hề phai nhạt
có thể tình yêu của mình chạm nhau sẽ mất
nên thôi, chỉ nhớ để làm vui ....!
thu mùa này anh còn viết nữa thôi
hay lặng lẽ một mình bên tách cà phê vị đắng
anh đón hoàng hôn , chờ đêm trống vắng
trái tim còn một góc để riêng em ?
2022.08.26
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2022 09:45:26 bởi thu nhớ >