![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
Nhớ về giọt nắng mùa thu
        
 
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              "nửa đời vẫn kiếp long đong  vòng tay không trọn, duyên hồng rẽ tan  ta cùng câu chữ lang thang  buồn vui mây gió sầu mang kiếp người"   thu nhớ       HỒN QUÊ   Cánh đồng quê ngoại còn tươi   Em như con sáo theo người sang sông   Không còn bếp ấm lửa nồng   Không còn một thoáng bóng hồng trong mưa       Chuyện người xưa cũng xa xưa   Tôi gieo vần nhớ thơ vừa lên ngôi   Em còn diễm mộng trong tôi   Em còn nỗi nhớ bồi hồi tháng năm   ngng               
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              nguyenngoat
 
        HỒN QUÊ    Cánh đồng quê ngoại còn tươi    Em như con sáo theo người sang sông    Không còn bếp ấm lửa nồng    Không còn một thoáng bóng hồng trong mưa       Chuyện người xưa cũng xa xưa    Tôi gieo vần nhớ thơ vừa lên ngôi    Em còn diễm mộng trong tôi    Em còn nỗi nhớ bồi hồi tháng năm    ngng              cá xa dòng, cá biệt tăm 
 ta con sáo nhỏ dãi dầm nắng mưa 
 xoay một vòng, nhớ quê xưa 
 trong anh  nỗi nhớ vẫn chưa phai màu ?   
 ta còn nửa mảnh hồn đau 
 chia cho anh để rối nhào đường tơ 
 quê  ngoại xưa  bóng xa mờ 
 khói lam một dãi vẫn chờ đợi ai ?     
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              "ta còn nửa mảnh hồn đau  chia cho anh để rối nhào đường tơ  quê  ngoại xưa  bóng xa mờ  khói lam một dãi vẫn chờ đợi ai ?"   thu nhớ       MONG CHỜ    Để từng ánh mắt thu phai   Chong đêm hoài niệm thêm dài nhớ thương   Từ khi em biệt quê hương   Con đường xưa vẫn còn vương gót người       Hồn đau nửa mảnh còn tươi   Ta đem niêm giữ vào đời đắng cay   Thu còn nhớ gió heo may   Ta còn nhớ những tháng ngày vợi xa   ngng       
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              nguyenngoat
 
        MONG CHỜ     Để từng ánh mắt thu phai    Chong đêm hoài niệm thêm dài nhớ thương    Từ khi em biệt quê hương    Con đường xưa vẫn còn vương gót người       Hồn đau nửa mảnh còn tươi    Ta đem niêm giữ vào đời đắng cay    Thu còn nhớ gió heo may    Ta còn nhớ những tháng ngày vợi xa    ngng              đêm của quê, ánh trăng tà  qua bao thu vẫn đậm đà hương thơ  vẫn còn nỗi nhớ vu vơ  vẫn trong ta chút ngu ngơ dại khờ    tháng năm trôi cứ thờ ơ  mặc trong ta những trông chờ rất xưa  thu bên thềm tiếng gió thưa  ta chong đèn đợi cho vừa nhớ mong ...    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              "tháng năm trôi cứ thờ ơ  mặc trong ta những trông chờ rất xưa  thu bên thềm tiếng gió thưa  ta chong đèn đợi cho vừa nhớ mong ..."   thu nhớ       MỎI MÒN   Thơ xưa còn cất tiếng lòng   Nhịp thương vần nhớ để mong thu về   Em còn nặng nợ tình quê   Hay đem một ánh trăng thề chia đôi?       Con đường quê bỗng mồ côi   Chiều hoang mưa đổ mình tôi lối về   Con sông quằn quại tái tê   Người xa có nhớ nẻo về cố hương?   ngng       
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                BÃO LÒNG   (Kính tặng chị)   Bão thiên nhiên đã qua rồi   Bây giờ còn lại trong tôi bão lòng   Vẫn là chiếc lá Diêu Bông   Câu thơ vụng dại vọng mong tới người    
        Vẫn tròn  nỗi nhớ chưa vơi   Bến xưa đò cũ đất trời xanh trong   Biết rằng ảo vọng chờ mong   Thương hoa tiếc nguyệt mãi không đổi dời    
        Em còn nhớ chị,chị ơi!   Câu thơ gieo giữa luống đời buồn tênh   Hồng Đào chị rót không quên   Men nồng đã thấm ấm lên tiếng lòng         
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              nguyenngoat
 
           MỎI MÒN      Thơ xưa còn cất tiếng lòng      Nhịp thương vần nhớ để mong thu về      Em còn nặng nợ tình quê      Hay đem một ánh trăng thề chia đôi?         Con đường quê bỗng mồ côi      Chiều hoang mưa đổ mình tôi lối về      Con sông quằn quại tái tê      Người xa có nhớ nẻo về cố hương?      ngng             cố hương hai chữ vấn vương    trăng xưa nửa mảnh ai thương ai chờ    chiều trông cánh nhạn xa mờ    đêm nghe ngọn gió bên bờ đợi mong       ta về thăm lại dòng sông    xưa con nước lặng sao lòng đầy - vơi    thuyền ai cặp bến bên đời    ta chơ vơ đợi bóng người chân mây ...           
     
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              "cố hương hai chữ vấn vương  trăng xưa nửa mảnh ai thương ai chờ  chiều trông cánh nhạn xa mờ  đêm nghe ngọn gió bên bờ đợi mong    ta về thăm lại dòng sông  xưa con nước lặng sao lòng đầy - vơi  thuyền ai cặp bến bên đời  ta chơ vơ đợi bóng người chân mây ..."   thu nhớ        ẢO ẢNH   Vẫn là nỗi nhớ thơ ngây   Em trong diễm mộng bóng mây qua trời   Ta về ngút mộng đầy vơi   Không tin em nói những lời sắt son       Câu thơ chưa    nặng vuông tròn   Đốt môi nhau chỉ còn trong cõi đời   Ta yêu thu mộng ngàn khơi   May tron hoang kiếp nhắc lời trăm năm       ngng   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              CHỚM ĐÔNG CẢM TÁC  ( Nhớ bầy nhền nhện lúc đông sang)    Và rồi một nét chớm đông  Em mang màu áo thắm hồng cõi tim  Tôi về mỏi mắt để tìm  Hoang sơ giọt nắng lặng im cuối trời    Tóc tôi sương trắng đầy vơi  Tóc em xanh mãi chưa lời phôi pha  Mong đông đừng có nhạt nhòa  Mùa ươm tráí nắng hồn ta một thời   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              nguyenngoat
 
         ẢO ẢNH    Vẫn là nỗi nhớ thơ ngây    Em trong diễm mộng bóng mây qua trời    Ta về ngút mộng đầy vơi    Không tin em nói những lời sắt son       Câu thơ chưa    nặng vuông tròn    Đốt môi nhau chỉ còn trong cõi đời    Ta yêu thu mộng ngàn khơi    May tron hoang kiếp nhắc lời trăm năm       ngng               đêm thu ngọn gió âm thầm 
 rơi đôi nốt lặng u trầm tiếng thơ 
 ta nghe ngọn sóng ngu ngơ 
 bọn ngư nhân hát tương tư khúc sầu 
  
 ta ngang qua những thương đau 
 trần ai một cõi còn đâu kiếp người ? 
 tình nhân thế lúc đầy - vơi 
 thu còn đôi chiếc lá rơi khóc mùa 
  
    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              "ta ngang qua những thương đau  trần ai một cõi còn đâu kiếp người ?  tình nhân thế lúc đầy - vơi  thu còn đôi chiếc lá rơi khóc mùa"   thu nhớ       NÉT THU    Thương cho ngọn cỏ gió đùa   Trời thu mây xám báo mùa đông sang   Về chi em chốn địa đàng   Nghe bao đau khổ nát tan cõi lòng       Mây còn theo gió đi rong   Ta còn trông ngóng vọng mong một người   Giấu đi dòng lệ đừng rơi   Đón người về với khoảng trời bình yên   ngng           
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              nguyenngoat
 
        NÉT THU     Thương cho ngọn cỏ gió đùa    Trời thu mây xám báo mùa đông sang    Về chi em chốn địa đàng    Nghe bao đau khổ nát tan cõi lòng       Mây còn theo gió đi rong    Ta còn trông ngóng vọng mong một người    Giấu đi dòng lệ đừng rơi    Đón người về với khoảng trời bình yên    ngng              
    thu ngoài kia, gió an nhiên  ta cùng đêm vắng vẫn riêng tấc lòng  anh còn bao những nhớ mong ?  thiêu cho dĩ vãng ấm nồng cùng thu    từ trong mộng, cõi xa mù  đôi câu thơ lặng ngôn từ cách ngăn  còn không thu với vầng trăng  còn không biển nhớ với ngàn mơ xưa ?   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              "từ trong mộng, cõi xa mù  đôi câu thơ lặng ngôn từ cách ngăn  còn không thu với vầng trăng  còn không biển nhớ với ngàn mơ xưa ?"   thu nhớ       VĨNH VIỄN THU MƠ   Nhớ thu nói mấy cho vừa   Mùa lên kỉ niệm đong đưa gió buồn   Em về với bóng trăng suông   Ta  trong đoản mộng tuôn nguồn thi ca       Vầng trăng thề hẹn chưa nhòa   Dù cho cuộc sống phong ba đổi dời   Ta yêu thu đến trọn đời   Câu thơ tươi nở đất trời ấm thêm   ngng        
        [<font]
 
    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              nguyenngoat
 
           VĨNH VIỄN THU MƠ      Nhớ thu nói mấy cho vừa      Mùa lên kỉ niệm đong đưa gió buồn      Em về với bóng trăng suông      Ta  trong đoản mộng tuôn nguồn thi ca         Vầng trăng thề hẹn chưa nhòa      Dù cho cuộc sống phong ba đổi dời      Ta yêu thu đến trọn đời      Câu thơ tươi nở đất trời ấm thêm      ngng                   thu ra đi, chỉ bóng đêm    cùng ta giấc mộng bên thềm đợi mong    chẳng còn biển nhớ trăng trong    chẳng còn cánh gió thơm nồng tình quê       giấc thu xưa nặng câu thề    ta quên dĩ vãng, mãi mê sông hồ    tre làng một dãy đơn cô    khói lam mấy sợi mây lơ lững buồn ...   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.10.2022 23:42:46 bởi thu nhớ >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              "giấc thu xưa nặng câu thề  ta quên dĩ vãng, mãi mê sông hồ  tre làng một dãy đơn cô  khói lam mấy sợi mây lơ lững buồn ..."   thu nhớ       LÃNG ĐÃNG TƠ LÒNG   Thu vừa rời gót đông sang   Mây giăng kín nẻo chứa chan mưa buồn   Mây mờ che ánh trăng suông   Người xa vạn lối có buồn giống ta?       Nghe trăng cổ độ dần xa   Nghe trong tiếng gió bão qua nỗi lòng   Chắc thu nghe giọt sầu đông   Bến xưa đò cũ có mong người về?   ngng   
            
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  5 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: