![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
Nhớ về giọt nắng mùa thu
        
 
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              nguyenngoat
 
     LÃNG ĐÃNG TƠ LÒNG    Thu vừa rời gót đông sang    Mây giăng kín nẻo chứa chan mưa buồn    Mây mờ che ánh trăng suông    Người xa vạn lối có buồn giống ta?       Nghe trăng cổ độ dần xa    Nghe trong tiếng gió bão qua nỗi lòng    Chắc thu nghe giọt sầu đông    Bến xưa đò cũ có mong người về?    ngng               con đò cũ, bến sông quê 
 ta vô tình đã lỗi thề với trăng 
 hỏi rằng năm tháng bình an 
 hay trong tim vẫn vương mang khúc tình 
  
 ta chẳng về, trăng lặng thinh 
 dòng sông quê vẫn uốn mình đợi mong 
 thu tàn rồi, trời lập đông 
 nghe trong tiếng gió nỗi lòng trăng xưa .... 
    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              "ta chẳng về, trăng lặng thinh  dòng sông quê vẫn uốn mình đợi mong  thu tàn rồi, trời lập đông  nghe trong tiếng gió nỗi lòng trăng xưa ...."   thu nhớ       PHƯƠNG NÀY   Phương này còn lắm gió mưa   Ta ra bến đợi người xưa chưa về   Nỗi lòng mong nhớ tái tê   Từ khi em bỏ lời thề ra đi       Tóc ta thôi hết xuân thì   Mây giăng bạc trắng .Tình si vẫn còn   Biết rằng qua tuổi trăng tròn   Ta ôm mộng đẹp nét son thuở nào       ngng    
    [<font]
 
    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                VIẾT TRONG MÙA BIỂN ĐỘNG.               Ta viết cho em.Trong mùa biển động.Ngôn từ như nhịp sóng.Ào lên tan vỡ bọt cuồng phong.Những cánh buồm không giong đợi gió rong.Quá no gió đành lòng nằm yên giữa lòng thuyền trong mưa gió.   Em. Nguồn thi hứng của lòng ta từ dạo đó.Chưa vơi cạn.Chưa nguôi ngoai.Khi tóc ta pha sương trong ưu tư  chồng chất những tháng ngày.Đôi mắt đẹp của em vẫn chứa chan những suy tư đầy xúc cảm. Hơn sáu mươi xuân. Ta vẫn còn can đảm.Đầy chất thơ trong thương nhớ  dâng trào.   Em là sóng mùa biển động.Em đánh đắm những con thuyền dám thách thức ảo hư.   Ta trở về thực tế đời thường.Cũng viết được cho em những lời tưởng như vô nghĩa. Ta thi sĩ đến bây giờ thấm thía. Tóc nhuộm buồn còn lấp lánh những cơn mơ!         
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                       DÒNG SÔNG XƯA          Đông sang người ở nơi đâu    Dòng sông hoài niệm thay màu chưa em    Nghe từng chiếc lá úa mềm    Trôi về biển cả lòng thêm chứa buồn       Phương này gió rót mưa tuôn    Chiếc cầu dải yếm khơi nguồn bơ vơ    Tôi hôn từng chiếc lá thơ    Xuôi dòng dĩ vãng bên bờ trời côi    ngng             
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                MỆNH LỆNH CỦA TRÁI TIM.       Hãy tạm tránh xa ta   Hỡi nàng thơ điệu đà ẻo lã   Em có biết ngoài kia bão mưa tơi tả   Bao bạn bè,bao đồng loại tang thương       Những cơn lũ quét tràn qua những cung đường   Biết bao mái nhà,ngôi trường chìm trong biển nước   Biết bao em thơ giấc ngủ không yên được   Biết bao mẹ già tay gậy dò nước bước run run...       Ôi vẫn là thiên tai như đặc sản của miền trung   Mưa gió bão bùng năm nào cũng vậy   Nàng thơ ơi! Trái tim ta lửa dậy   Những ân tình cùng nắm lấy bàn tay chung   Xót thật nhiều "khúc ruột miền trung"         
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                THƯƠNG VAY KHÓC MƯỚN       Kiếp người thi sĩ đa đoan   Thương vay khóc mướn trần gian có thừa   Đau buồn những giọt lệ thưa   Rơi vào tâm khảm gió mưa sụt sùi   Ai đâu thấu hiếu buồn vui   Những dòng lệ ướt ngậm ngùi cứ rơi   Mặc cho nhân thế chê cười   Thương vay khóc mướn cho người trần gian         
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                VẦNG TRĂNG KHÔNG CÒN DỖ NGỌT       Vầng trăng không còn dỗ ngọt   Từ ngày em phụ tình tôi   Nỗi sầu dâng lên chót vót   Màu yêu  dấu cũ rời ngôi       Tôi nghe hoài niệm bồi hồi   Một miền kí ức xa xôi lại về   Trái tim một thuở u mê   Yêu người quên cả lối về đường đi       Tôi   Kẻ viết những bài thơ tình si   Bỗng nhớ về những gì trong quá khứ   Bỗng nhớ về những bóng hình thiếu nữ   Có một thời dỗ ngọt những mùa trăng   Em   Hiền lành như cung nguyệt nàng Hằng   Thơ yếu đuối cùng lời trăng tình tự   Giữa phôi pha hoang tàn miền cô lữ   Tôi nhớ lời dỗ ngọt một vầng trăng         
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                HUẾ TRONG  MƯA LŨ   "Nỗi niềm chi rứa Huế ơi   Mà mưa xối xả trắng trời Thừa Thiên?"(Tố Hữu)       Mấy ngày mưa Huế triền miên   Mênh mông sóng nước vô biên lũ về   Dầm chân Thành Nội tái tê   Sông Hương sóng xiết tràn trề bờ thương       Người ngoài vạn lý tha phương   Dõi theo từng phút cố hương nặng tình   Cầu trời mây tạnh, trời trong   Để o gái Huế còn hong tóc thề         
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                GIA LAI HOÀI NIỆM.       Dã quỳ vàng,hoa Muồng vàng,Cỏ tranh hồng sắc nhớ   Đồi chè xanh nhắc nhở một người đi   Tây Nguyên ơi! Trong tiếng gió thầm thì   Như tâm sự một miền thương vời vợi       Không gặp được em cho thỏa lòng mong đợi   Trời Gia Lai nhớ tới một mùa hoa   Ly Cà Phê trong đêm ấy đậm đà   Mưa nhiều lắm.Nhưng lòng tôi ấm lắm       Rồi mình xa nhau   Đường đời vạn dặm   Nghe tiếng thác gầm mùa nước lũ chia ly   Rừng Xà nu như một kẻ tình si   Chôn chân đợi tình nhân qua năm tháng   Phố núi chiều nay   Mưa bay lãng đãng   Chợt hiện về bóng dáng của người xưa         
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                ĐÈO BẢO LỘC   ( Kỉ niệm chuyến đi 3 ngày lên Bảo Lộc )   Tạm biệt Đạ Huoai   Tạm biệt những ngày bên anh em ,bà con,vui vẻ   Nắng ban mai nhè nhẹ   Len qua nỗi nhớ bồi hồi       Con đường đèo mây trắng vờn trôi   Một sáng mùa đông trời yên lành xanh lắm   Một bên núi cao,một bên vực thẳm   Không ngăn được chí lãng du       Tạm biệt em cùng phố núi sương mù   Xe lăn bánh nhanh để trở về thành phố biển   Mỗi khúc quanh gợi một niềm lưu luyến   Mong một ngày "đến hẹn lại lên"         
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                ĐÈO NGOẠN MỤC       Lên đèo Ngoạn Mục một chiều   Sương mù vực thẳm mưa nhiều núi xa   Xe đi phải bật đèn pha   Thời gian mới xế ngỡ là nửa đêm       Xuống đèo trời lại dịu êm   Cảnh quang mưa tạnh mát thêm lữ hành   Ta về nhớ núi rừng xanh   Men đêm giã bạn đã thành yêu thương         
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                SUY NIỆM       Giữa khoảng trống vô hình ta chợt ghé qua   Dư âm vọng trong nhạt nhoà sương khói   Em về đâu với những lời chưa nói   Gót phiêu bồng mệt mỏi những vần thơ   Trong tháp ngà ta niêm giữ bơ vơ   Một kí ức mong manh thời trai trẻ         
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                "Cá chép là để om dưa   Tim em là để đón đưa anh vào"   Như Quỳnh.       ĐỪNG NÓI THẾ CON!       Có thể có một sự so sánh ví von   Nhưng không thể  đón đưa những người  không xứng đáng   Cuộc đời này thiếu gì những chàng trai đẹp dáng   Nhưng yêu con.   Xứng đáng có mấy người?         
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                TRĂNG ĐÊM BÌNH ĐỊNH       Trăng tròn lại khuyết vì đâu   Mây đêm che nửa khoảng màu trắng trong   Từ em về sống bên chồng    Khi tôi vừa viết thư dòng đầu tiên       Mỗi người một khoảng trời riêng   Em nơi gấm lụa ,tôi miền ruổi rong   Mối tơ không buộc nỗi lòng   Lời thề không thể đếm đong chung tình       Tháp còn đôi,tôi một mình   Nhớ đêm Bình Định mơ hình bóng xưa   Xin trời tan hết mây mưa   Vầng trăng viên mãn cho vừa tâm tư         
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                THI-TỬU -SẮC       Trái tim thơ còn nhịp đập với đời   Giữa thế gian ngập tràn bao cảm xúc   Mặc kệ người không quan tâm trong đục   Chỉ  yêu thương cùng tha thứ tận cùng       Men đắng ngọt đã qua bao từng trải   Có vui buồn đày ải cả xác thân   Ta hiên ngang giữa thế tục bụi trần   Cùng bạn hiền nâng chén giao mĩ tửu       Sắc đẹp trần gian tạo cảm hứng cho thơ   Giữa thiên nhiên trong đôi bờ mộng tưởng   Ôm tất cả trong vòng tay tận hưởng   Tiếp sức thêm cho mạch sống sôi trào         
            
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  5 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: