Nhớ về giọt nắng mùa thu
PHÔI PHA Rượu còn nồng mà tình đã phôi pha Lòng đã lạnh bỏ xa bờ suy tưởng Uống với nhau để giao bôi cộng hưởng Giữa đêm tàn thương tiếc một vầng trăng Em không về với ngày hội hoa đăng Đêm tình tự cũng cầm bằng vô nghĩa Ta rót vội cung sầu nơi mộ địa Đêm bơ vơ trôi về phía trời xa
CỔ SỬ " Thương cho cây quế giữa rừng Để cho thằng Mán,thằng Mường nó leo"(ca dao) Thương thay lá ngọc cành vàng Vì vua ,phận gái sang ngang xứ người Ngậm sầu cố điểm nét tươi Dung nhan tiều tụy nhớ người tình chung Thăng Long trăng bỗng lạnh lùng Sơn hà gánh nặng thủy chung sao tròn? Nàng rời điện ngọc cung son Khắc Chân đưa tiễn hao mòn châu thân Chuyện xưa công chúa Huyền Trân Chuyện nay có kẻ thi nhân ngậm ngùi Chỉ là cổ sử mà thôi Cớ sao ngẫm lại bồi hồi xót thương
HAI QUÊ Đành thôi phận gái chữ tòng Duyên trời đã định có chồng phương xa Thanh xuân tạm biệt quê nhà Mẹ cha,làng xóm thiết tha một thời Dẫu rằng góc bể chân trời Trái tim khắc khoải nhớ nơi sinh thành Lắng nghe hồi ức qua nhanh Bao nhiêu kỉ niệm song hành thời gian
HỌC TRÒ TÔI TỪNG KHÓC (Ghi lại lời tâm sự của học trò cũ) Sau bao tháng năm thay đổi của cuộc đời Em gặp tôi một chiều trong quán nhậu Em nhắc lại những ngày xuân qua vội Thầy biết không! Em từng khóc bởi thầy Giấu lệ buồn trong đôi mắt thơ ngây Lúc thầy giảng thân phận Kiều khi trao duyên định mệnh Bạn bè em có đứa cho là sến Miệng gượng cười che cảm xúc trong tim Người chinh phụ đã chạm đến trái tim em Khi thầy phân tích nỗi niềm trong cô lẻ Em gục xuống trong mắt đầy sương lệ Trong ban mai nắng sớm của sân trường Hơn ba mươi năm với nỗi nhớ niềm thương Có chồng,có con em vẫn còn vương mãi Cảm ơn thầy đến bây giờ đọng lại Chút văn chương ghi mãi ở trong lòng!
EM VÀ NÀNG TIÊN CÁ Nàng tiên cá chỉ có trong cổ tích Em hiện diện giữa cuộc đời Nàng tiên cá ở đại dương xa khơi Em ở giữa cuộc đời cùng anh sớm tối Có những lúc thơ anh nông nổi Chỉ biết ngợi ca những huyền thoại trong mơ (mà quên em hiện diện ở đời) Qua cơn mê anh trở về hiện thực Chỉ có em là nàng tiên duy nhất Suốt cuộc đời ngự trị trái tim anh
UỐNG CHÚT ĐI CON (Tặng con) Uống đi chút rượu thơ ngây Một thời con gái đắm say hương tình Tuổi xuân rồi sẽ vô tình Qua nhanh mòn mỏi bóng hình phôi pha Hôm nay...rồi thành hôm qua Còn đâu ánh nắng chan hòa thanh xuân Uống đi con! Chớ ngại ngần Hơi men lan tỏa thanh tân mộng đầy
TRÁI TIM MẶT TRỜI Mùa đi trăng khuyết dấu đời Hoang mơ mê lộ những lời buồn tênh Để cho tôi nhớ, em quên Đằm hương kỉ niệm không tên dấu mùa Chẳng màng danh lợi ganh đua Trái tim thi sĩ đã thua người đời Vẫn còn trinh bạch rong chơi Hướng dương rực rỡ một trời thi ca
CÒN GỌI TÊN NHAU QUÁ KHỨ Người lại vén màn sương mơ quá khứ Để trở về qua hồi ức thương đau Em muôn đời vẫn là hoa trinh nữ Từ ngày nao cho mãi đến bạc đầu Anh nhận hết muộn phiền thời dâu bể Trong trái tim bầm lệ tuổi thanh xuân Cho hạnh phúc riêng em không đếm xuể Để người xưa không còn vọng cố nhân Tưởng vùi chôn mồ đau thương dĩ vãng Người lại về trong bóng dáng đáng yêu Bỗng yếu đuối thơ buông vần lãng đãng Khi men yêu bốc dậy tuổi xế chiều r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2023 02:36:13 bởi Ct.Ly >
BÂNG KHUÂNG Em về gợi nắng thu vàng Chiều hoang cổ độ mơ màng sương buông Tóc mây theo gió về nguồn Trăng tinh khiết giữ cho hồn trắng trong Một mai dẫu nhạt má hồng Tôi đan từng sợi tơ lòng thành khăn Trao em như nghĩa kim bằng Để em giữ hộ vầng trăng một thời
T
IẾP TỤC LÃNG DU Bao giờ thơ tiếp tục bay lên Bầu trời lãng du đất khách Nhựa sống tràn ,nhịp đời nối mạch Ta gặp lại bạn bè trong tiếng nhớ men say Đất nước triệu voi ta đã đến chốn này Một mùa hè hương bay hoa Cham pa xa xứ Đôi mắt lão niên vẫn mơ nhiều thi tứ Viết cho bạn bè ngập ứ cả yêu thương
TÌM LẠI ẢNH Tôi yêu quý bạn của tôi Miền thương kí ức bồi hồi xa xăm Ly Cà Phê dấu lặng thầm Tây Nguyên hoài niệm âm thầm Gia Lai
HOÀN MỸ Không phải chỉ trong thơ em còn đẹp ngoài đời Hơn mười năm trời vẫn chưa quên dòng sông với chiếc cầu dải yếm Đối với ta em không chỉ là kỉ niệm Những vần thơ trong Thư Quán một thời Ta vẫn còn dõi theo "cánh chim bạt gió" xứ người Quê hương thứ hai chưa tàn mùi khói lửa Câu quan họ xưa vẫn còn nguyên lời hứa "Đến hẹn lại lên" lần lữa vẫn đợi chờ... Từ bao giờ cho mãi đến bây giờ Ta vẫn nhớ một dòng sông thi tứ Người con gái đi qua một thời xuân nữ Còn mãi trong ta một hương sắc rất nồng
HOÀI HƯƠNG. Giữa cánh đồng lúa mạch đã gặt xong Em có bâng khuâng"Nỗi lòng người viễn xứ" Có nhớ quê hương một thời thiếu nữ Cánh cò chao nghiêng câu quan họ quê nhà Hơn hai mươi năm phải xa đất tổ quê cha Trái tim còn ngân lên những điệu buồn lục bát Ta vẫn nghe dòng sông Thương dào dạt Lắng thương câu"...người ở đừng về" Cánh đồng lúa xưa vẫn oằn nặng tình quê Người đi xa ít khi về chốn cũ Xin nắm tay em gởi những lời nhắn nhủ Vẫn thắm nguyên một dải yếm bắc cầu
ĐÀI NGHIÊNG Đài nghiêng bóng nhớ Vỡ vụn những vầng trăng Cảm xúc mất thăng bằng Vụng về tung câu chữ Nguyên hồn trinh thiếu nữ Thi tứ đam mê Tràn về thác lũ Nấm mộ đêm ấp ủ Một linh hồn say thơ Say mơ Say thiết kế những vần thơ cổ quái "Thoát rêu" Hoang dại Một cuộc phiêu lưu
CỐ NHÂN. ( Gửi người của thuở thanh xuân) Vâng! Mình đã là cố nhân Có xa xôi mấy cũng gần vì nhau Thư xưa giờ chắc nhạt màu Người xưa còn nhớ tình đầu dở dang? Yêu đương không trọn cung đàn Dây tơ đã đứt ..tiếng than không lời Xin em tươi mãi nụ cười Cho tôi nhớ mãi một người trong mơ ngng
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 19 bạn đọc.
Kiểu: