ANH MÃI YÊU EM
MÊNH MANG (Họa bài CUỐI DÒNG)
Tình đời muôn giọt sương rơi Tuyết bay lất phất chơi vơi nỗi niềm! Xua tan vệt nắng bên thềm Hạt mưa vương đọng ước mềm mắt thơ. Réo lên tiếng vọng mơ chờ Cung trầm, nhịp bổng ngẩn ngơ mây trời Tiếng lòng nức nở tuôn rơi Lan trong vũ trụ tả tơi tâm hồn! Nhớ bao kỉ niệm đọng tồn Hồng xanh tím đỏ tụ dồn đáy tim Đêm bay khắp nẻo kiếm tìm Dõi theo gót ngọc êm đềm dạo quanh. Hôn hoa hé nhụy trên cành Nâng niu hương sắc dệt thành tình ca Thả hồn hòa quyện trăng ngà Niềm thương nỗi nhớ đậm đà ai hay? Hằng đêm nét bút loay hoay Tạo nên nốt nhạc ngất ngây mộng lành Một cơn gió thổi tan tành Trơ trơ hoang mạc chẳng thành chẳng cung. Ngỏanh nhìn đồi núi chập chùng Sông sâu bể cả trùng trùng sóng xô Nhớ thời điện ngọc Cô Tô Tây Thi mỹ nữ- cơ đồ còn đâu! Dòng đời nắng đổ mưa ngâu Sương sa, tuyết phủ giọt sầu năm canh Rơi tuôn dòng lệ long lanh Mủi lòng vì đã - mầm xanh úa tàn. Ngẩn ngơ trên bước dặm đàng Ưu tư, hờn trách... mơ màng viễn vong! Mặc dòng đời...dạ chờ mong Lòng nuôi hy vọng hướng trông ánh hồng! Buâng khuâng nhìn lại tơ lòng Chữ thương chữ nhớ vẫn không phai màu. Vì đâu gió cuốn ào ào Cành tan, lá rụng trôi vào mênh mang? sd
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2010 09:21:32 bởi SĨ ĐOAN >
CÁM ƠN
Cám ơn anh ghé đề thơ
Mênh mang vần chữ cho mơ lại về
Cuộc đời nhiều nỗi nhiêu khê
Có khi cứ ngỡ lời thề đã phai!
Cám ơn tình vẫn miệt mài
Chia cay sớt đắng đã dài tháng năm
Cám ơn anh vẫn còn thăm
Người bạn năm cũ bên trăng đợi chờ
Có khi lòng chút ngây thơ
Sợ đường mưa gió thờ ơ trăng vàng
Thơ em vài giọt mơ hoang
Dù không đủ ấm thiên đàng thi nhân
Sợ chiều về tối bâng khuâng
Đêm đen vác mộng những lần lệ tuôn
Cám ơn chia sẻ vui buồn
Mừng anh trở lại suối nguồn hoan ca!
Mỹ Trinh Anh sd...em cám ơn anh đã họa bài thơ "Cuối Dòng" của em..dài quá và cũng buồn quá đi à!
Thay vì họa bài "Mênh Mang" của anh, em viết bài này để cám ơn anh nè....Chúc vui!
VẸN... ( Họa bài Cám ơn) Bao giờ tình cũng đậm đà Nếu như em bận cửa nhà anh trông Yêu thương muôn sự ước mong Chu toàn trách nhiệm tấc lòng toại an. Dẫu rằng mạng ảo mênh mang Tình thơ là bến, tâm cang là nguồn... Bao nhiêu tâm sự chảy tuôn Sớt chia, khíck lệ... vui buồn có nhau. Tình tri kỉ vẹn trước sau Vần thơ lưu bút thanh tao nhẹ nhàng Mặc cho bão tố cuộn tràn Lòng thành trọn giữ tâm càng sáng trong. Ngủ đi em chớ bận lòng Tình yêu mãi rạng sắt hồng tươi xinh Em trao anh trọn niềm tin Anh trao em vẹn lung linh ái tình! sd
TƠ VƯƠNG Mấy ngày qua dài hơn thế kỉ Lòng đượm sầu suy nghỉ miên man Ai đi lá cũng úa vàng Hương phai vị nhạt- dạ càng tơ vương! sd
CẦU PHÚC Trời vào hạ gió lồng nóng bức Em về đâu dốc sức bình sinh!!! Cầu suông sẻ- bình minh vẫy gọi Mưa đầu mùa ắt toại ước mơ!!! sd
TƠ VƯƠNG Mấy ngày qua dài hơn thế kỉ Lòng đượm sầu suy nghỉ miên man Ai đi lá cũng úa vàng Hương phai vị nhạt- dạ càng tơ vương! sd
Về tìm bóng người thương anh hỡi
Thăm vần thơ như cởi chuyện lòng
Chờ trao một áng thơ hồng
Vương tơ ru mộng tình nồng như xưa
MT
CẦU PHÚC
Trời vào hạ gió lồng nóng bức
Em về đâu dốc sức bình sinh!!!
Cầu suông sẻ- bình minh vẫy gọi
Mưa đầu mùa ắt toại ước mơ!!!
sd
Về mưa hạ cho thơ tắm mát
Anh về cùng tình hát mùa thơ
Về với nhau đợi chờ đã mỏi
Chúc cho nhau một cõi mưa hồng
MT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2010 08:40:44 bởi Mỹ Trinh >
TƠ VƯƠNG Mấy ngày qua dài hơn thế kỉ Lòng đượm sầu suy nghỉ miên man Ai đi lá cũng úa vàng Hương phai vị nhạt- dạ càng tơ vương! sd
Về tìm bóng người thương anh hỡi
Thăm vần thơ như cởi chuyện lòng
Chờ trao một áng thơ hồng
Vương tơ ru mộng tình nồng như xưa
MT Trời nóng bức gió mưa bất chợt Nhớ triền miên theo đợt sóng trào Dệt vần thơ ấm anh trao Kê thành chiếc gối đượm màu sắt son! sd
CẦU PHÚC
Trời vào hạ gió lồng nóng bức
Em về đâu dốc sức bình sinh!!!
Cầu suông sẻ- bình minh vẫy gọi
Mưa đầu mùa ắt toại ước mơ!!!
sd
Về mưa hạ cho thơ tắm mát
Anh về cùng tình hát mùa thơ
Về với nhau đợi chờ đã mỏi
Chúc cho nhau một cõi mưa hồng
MT Anh về trước xây phòng máy lạnh Đợi mỹ nhân nằm cạnh ấp nồng Trao ánh mắt nụ hồng hé nhụy Ngắm tranh thanh tận tụy thâu canh sd
TƠ VƯƠNG Mấy ngày qua dài hơn thế kỉ Lòng đượm sầu suy nghỉ miên man Ai đi lá cũng úa vàng Hương phai vị nhạt- dạ càng tơ vương! sd
Về tìm bóng người thương anh hỡi
Thăm vần thơ như cởi chuyện lòng
Chờ trao một áng thơ hồng
Vương tơ ru mộng tình nồng như xưa
MT Trời nóng bức gió mưa bất chợt Nhớ triền miên theo đợt sóng trào Dệt vần thơ ấm anh trao Kê thành chiếc gối đượm màu sắt son! sd
Nhớ da diết Sài Gòn kỷ niệm
Nhớ những chiều màu tím vương vương
Cùng anh vai sánh chung đường
Trao thơ dệt mộng ngàn thương để dành
MT
CÙNG VỀ
Anh về trước xây phòng máy lạnh
Đợi mỹ nhân nằm cạnh ấp nồng
Trao ánh mắt nụ hồng hé nhụy
Ngắm tranh thanh tận tụy thâu canh
sd
Về một lượt trời thanh mây tạnh
Dắt tay nhau xa lánh ưu phiền
Em xin là ngọn gió hiền
Thổi anh man mác triền miên bốn mùa
MT
THƯƠNG VỀ NGÀN NĂM A nh lao hộ đôi dòng lệ thắm N iềm yêu thương sưởi ấm đời nhau H ương nồng vị ngọt son màu M ình- ta như thể trăng sao ghen hờn. A nh say đắm chẳng sờn thay đổi I n dáng em khi mỗi đêm về Y êu thương chan chứa đê mê E m- anh sánh bước tư bề gió ru. U yên ương vỗ bao thu bay vút E m thì thào hạnh phúc là đây M ôi tươi má thắm hây hây S ay mơ dệt mộng ngất ngây duyên tình! I n nỗi nhớ lung linh mắt biếc Đ ượm sắt son da diết lòng mình O anh vàng rạng rỡ nguyên trinh A nh yêu mãi mãi niềm tin đong đầy! N gời mộng đẹp vui vầy hạnh phúc M ơ hoài mơ mỗi lúc thanh màu Y êu nhau tình nghĩa tuôn trào T răm ngàn sợi nhớ đan vào mắt nai R ong sông nước tháng ngày êm ả I n hồn thơ rộn rả tim vàng N gân vang trên mỗi dặm đàng H oan ca muôn thuở cho nàng đắm say!!! sd
Nhớ triền miên bay xuyên hoa lá Vượt đồi non lướt con sóng biếc... Em phương nao ngọt ngào vương đọng? Để lòng anh thâu canh nhung nhớ!!! sd Nhớ ngày nào lòng xuân phơi phới
Đi về đâu ngọn gió xuân khơi
Anh phương nao hoa rơi tầm tã
Mưa còn mưa thương nhớ ru đời
MT
THƯƠNG VỀ NGÀN NĂM A nh lao hộ đôi dòng lệ thắm N iềm yêu thương sưởi ấm đời nhau H ương nồng vị ngọt son màu M ình- ta như thể trăng sao ghen hờn. A nh say đắm chẳng sờn thay đổi I n dáng em khi mỗi đêm về Y êu thương chan chứa đê mê E m- anh sánh bước tư bề gió ru. U yên ương vỗ bao thu bay vút E m thì thào hạnh phúc là đây M ôi tươi má thắm hây hây S ay mơ dệt mộng ngất ngây duyên tình! I n nỗi nhớ lung linh mắt biếc Đ ượm sắt son da diết lòng mình O anh vàng rạng rỡ nguyên trinh A nh yêu mãi mãi niềm tin đong đầy! N gời mộng đẹp vui vầy hạnh phúc M ơ hoài mơ mỗi lúc thanh màu Y êu nhau tình nghĩa tuôn trào T răm ngàn sợi nhớ đan vào mắt nai R ong sông nước tháng ngày êm ả I n hồn thơ rộn rả tim vàng N gân vang trên mỗi dặm đàng H oan ca muôn thuở cho nàng đắm say!!! sd
THƯƠNG HOÀI NGÀN NĂM
Trăng đêm nay gọi vần thơ thức
Hôn giấc mơ thơm phức tình hồng
Ươm hương em kể chuyện lòng
Ơn nhau chảy một dòng sông lệ tình
Năm tháng ấy nguyên trinh còn đó
Góc tim đầy hoa cỏ mùa xuân
Hát lên tình khúc lâng lâng
Oanh oanh ríu rít ca vang mộng lành
In từng nét trời xanh hy vọng
Ngàn năm còn bay bổng hương thơ
Gọi nhau thương nhớ đợi chờ
Anh về ở lại nghe mơ ru hời
Ngày đã lên mặt trời soi sáng
Ngời bình minh quang đãng màu mây
Anh ơi thắp mộng cho đầy
Mắt long lanh biếc hây hây má hồng
Say về say tình nồng môi ấm
In nét thơ tươi thắm ngọt ngào
Đá vàng duyên nợ trầu cau
Ôm thương cõng nhớ qua rào trần ai
Anh có nghe sợi dài thương nhớ
Nối chân tình tim nở ngàn hoa
Mùa yêu trải nắng lụa là
Yêu thương gắn bó đừng xa trọn đời
Trăm năm về lả lơi mộng mị
Ru dòng sông điệu lý tình tang
In mơ vẽ mộng lên đàng
Hôn lên trang giấy muôn ngàn vần thơ!!!
Mỹ Trinh
Đón anh từ lúc bình minh
Em thức dậy chờ hạt nắng đầu ngày
Khoe áo mới đậm hương màu vàng nhạt
Đón anh về hoa đầy vườn thơm ngát
Chim hòa ca ríu rít mái hiên nhà
Em thức dậy chờ anh đan tay thả
Dòng thơ tình xanh ngát mộng về khơi
Vẽ tặng anh màu hạnh phúc tuyệt vời
Tô môi nắng hôn cuộc đời khó nhọc
Em thức dậy lau khô dòng lệ nóng
Những hạt thơ trầm bổng đón chân người
Ngàn tinh hoa tẩm lên nụ cười tươi
Lành tất cả những vết thương trần thế
Em thức dậy đón mùa thơ hội lễ
Dìu bước anh chập chững gót bình minh
Cùng đi qua sông núi cuộc hành trình
Cùng chia sẻ gian nan và hạnh phúc
Này vần thơ yêu thương lời tình khúc
Mãi mãi yêu anh như đã muôn lần
Này thương nhớ ghép đầy một vườn xuân
Hoa cũng nói yêu anh từ muôn thuở
Mỹ Trinh
Đón anh từ lúc bình minh
Em thức dậy chờ hạt nắng đầu ngày
Khoe áo mới đậm hương màu vàng nhạt
Đón anh về hoa đầy vườn thơm ngát
Chim hòa ca ríu rít mái hiên nhà
Em thức dậy chờ anh đan tay thả
Dòng thơ tình xanh ngát mộng về khơi
Vẽ tặng anh màu hạnh phúc tuyệt vời
Tô môi nắng hôn cuộc đời khó nhọc
Em thức dậy lau khô dòng lệ nóng
Những hạt thơ trầm bổng đón chân người
Ngàn tinh hoa tẩm lên nụ cười tươi
Lành tất cả những vết thương trần thế
Em thức dậy đón mùa thơ hội lễ
Dìu bước anh chập chững gót bình minh
Cùng đi qua sông núi cuộc hành trình
Cùng chia sẻ gian nan và hạnh phúc
Này vần thơ yêu thương lời tình khúc
Mãi mãi yêu anh như đã muôn lần
Này thương nhớ ghép đầy một vườn xuân
Hoa cũng nói yêu anh từ muôn thuở
Mỹ Trinh ĐƯA EM VỀ LẠI MỘNG TÌNH Anh đưa em qua thác ghềnh trắc trở Vượt đồi cao nào sá kể cheo leo Lướt chông gai dầu kiếp sống khó nghèo Lòng son sắt ta chống chèo sóng cả. Anh đưa em- bước chân luôn hối hả Vẹt sương giăng hướng đến ánh dương hồng Trườn dốc thẳm khắc ghi tận đáy lòng Khơi ý tưởng xuôi theo dòng mải miết...! Anh đưa em về nơi mình đã biết Có chim ca rộn rả suốt đêm ngày Có hoa thơm rộ nở vạn niên dài Bên suối ngọt cùng trổ tài ngâm khúc. Anh đưa em đến bến bờ hạnh phúc Dệt vần thơ bay vút chốn ngàn non Say nắng ấm vứt vất vả lo toan Đồng hoan lạc chẳng còn niềm cô lẻ. Đã bao thu lá vàng ru khe khẻ Điệu nhạc buồn gặm nhấm mái đầu xanh Đến hôm nay gió vẫy gọi xuân lành Anh đưa em ươm thành vườn thơ mộng. sd
ĐƯA EM VỀ LẠI MỘNG TÌNH Anh đưa em qua thác ghềnh trắc trở Vượt đồi cao nào sá kể cheo leo Lướt chông gai dầu kiếp sống khó nghèo Lòng son sắt ta chống chèo sóng cả. Anh đưa em- bước chân luôn hối hả Vẹt sương giăng hướng đến ánh dương hồng Trườn dốc thẳm khắc ghi tận đáy lòng Khơi ý tưởng xuôi theo dòng mải miết...! Anh đưa em về nơi mình đã biết Có chim ca rộn rả suốt đêm ngày Có hoa thơm rộ nở vạn niên dài Bên suối ngọt cùng trổ tài ngâm khúc. Anh đưa em đến bến bờ hạnh phúc Dệt vần thơ bay vút chốn ngàn non Say nắng ấm vứt vất vả lo toan Đồng hoan lạc chẳng còn niềm cô lẻ. Đã bao thu lá vàng ru khe khẻ Điệu nhạc buồn gặm nhấm mái đầu xanh Đến hôm nay gió vẫy gọi xuân lành Anh đưa em ươm thành vườn thơ mộng. sd
Theo Anh Chân Trời Góc Biển
Em theo anh vượt chông gai trắc trở
Đã bao lần bom đạn ở trên đầu
Đã bao lần chèo chống cảnh nương dâu
Đi đến chốn bình yên xây nhà mới
Em theo anh vẫn nghe lòng phơi phới
Vượt núi băng rừng về kịp hoàng hôn
Bên mái ấm chở che đời mưa gió
Sống đơn sơ bình dị chuyện áo cơm
Theo anh lúc giàu sang khi nghèo khó
Đâu hề chi nhân thế với đua chen
Mình có nhau chung vai đời hạnh phúc
An ủi nhau khi tối lửa tắt đèn
Em theo anh đi đến tận phương trời
Bước liền bước thơ nhịp nhàng ca hát
Ở nơi đâu cũng bốn mùa hoan lạc
Thề yêu nhau cho đến buổi bạc đầu
Mỗi ngày mới thơ anh hương vị mới
Mang cho em thơ mộng ngọt vườn xuân
Ngọn gió lành tan chảy giọt bâng khuâng
Theo anh mãi từ chân trời góc biển
Mỹ Trinh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: