ANH MÃI YÊU EM
Gieo Thơ chất tủi Uất ức vì đâu hỡi lão trời! Mưa dầm thấm lạnh hóa châu rơi. Đường xuân tuyết đổ trào bao tiếng... Lối hạ sương sa nghẹn mấy lời. Nén ý nâng đàn sầu nghĩa cạn, Ru lòng dạo khúc khóc tình lơi. Thơ gieo chất tủi bao giờ rữa? Nhấp rượu hồn cay đắng mộng đời. 13.06.11
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.07.2011 12:39:26 bởi Lạc Loài >
Gieo Thơ chất tủi Uất ức vì đâu hỡi lão trời! Mưa dầm thấm lạnh hóa châu rơi. Đường xuân tuyết đổ trào bao tiếng... Lối hạ sương sa nghẹn mấy lời. Nén ý nâng đàn sầu nghĩa cạn, Ru lòng dạo khúc khóc tình lơi. Thơ gieo chất tủi bao giờ rữa? Nhấp rượu hồn cay đắng mộng đời. 13.06.11
LL
Gửi Mây Cổ Tích
Đừng trách người ơi lỗi tại trời
Tàn thu lạnh buốt lá hoa rơi
Tìm nhau chốn ấy không âm hưởng
Khuất bóng chân mây chẳng một lời
Tuyết giá chôn mùa yêu chật vật
Băng sương tỏa khói nhớ về lơi
Gửi mây cổ tích tình chưa cạn
Da diết lòng em khóc tuổi đời
Hồng Quế
Gửi Mây Cổ Tích
Đừng trách người ơi lỗi tại trời
Tàn thu lạnh buốt lá hoa rơi
Tìm nhau chốn ấy không âm hưởng
Khuất bóng chân mây chẳng một lời
Tuyết giá chôn mùa yêu chật vật
Băng sương tỏa khói nhớ về lơi
Gửi mây cổ tích tình chưa cạn
Da diết lòng em khóc tuổi đời
Hồng Quế
Khóc vầng trăng lẻ Châu pha mắt biếc nhuộm khung trời Gió cảm mây buồn lá rụng rơi Dõi dáng ngàn non sầu chẳng giải Nhìn thân chúng bạn uất khôn lời Sinh bao chữ nhớ thời sâu đậm Nẩy mấy vần hờn thuở nhạt lơi Nửa kiếp hồng trần chan chứa mộng Vùi chôn đáy huyệt khóc thương đời! 15.06.11
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.07.2011 12:40:17 bởi Lạc Loài >
Khắc Bởi đã “chung loài” nghén giữa năm Oa oe sảng khoái dạo đêm rằm Tình chung lễ vẹn yêu vì NHẪN Nghĩa trọn nhân tròn quí bởi TÂM 27.06.11 Sd
Thu về Thu rơi ngắm cảnh chạnh thương sầu Kỉ niệm duyên tình thuở đậm sâu Cũng bởi lời qua khơi sóng cuộn Cho nên tiếng lại kéo mưa ngầu Bao xuân đổi hướng còn vương chặt Mấy hạ thay dòng vẫn đọng lâu Khắc khoải từng canh niềm uất hận Nam mô đức Phật độ linh mầu. 01.07.11
Duyên tình Duyên tình một mảnh cầu tơ nối Sợ nắng hong phai nhạt sắc hồng Mấy thuở mười thì xuân rạng rỡ Lâu ngày trỗi ố hết chờ trông. Canh tàn giá lạnh hoen màu mắt Tái buốt môi xinh tủi phận hồng Chữ nhớ người trao đêm hạnh ngộ Cho hồn lẩn thẩn giữa chiều đông Niềm mơ nguyện gửi phương trời lạ Khỏi thẹn thanh xuân đượm nét hồng Hỡi cánh chim trời nơi góc bể Nghe từng tiếng thở phả thinh không? 27.05.11
Duyên tình Duyên tình một mảnh cầu tơ nối Sợ nắng hong phai nhạt sắc hồng Mấy thuở mười thì xuân rạng rỡ Lâu ngày trỗi ố hết chờ trông. Canh tàn giá lạnh hoen màu mắt Tái buốt môi xinh tủi phận hồng Chữ nhớ người trao đêm hạnh ngộ Cho hồn lẩn thẩn giữa chiều đông Niềm mơ nguyện gửi phương trời lạ Khỏi thẹn thanh xuân đượm nét hồng Hỡi cánh chim trời nơi góc bể Nghe từng tiếng thở phả thinh không? 27.05.11
Duyên Mình
Duyên ai thả gió bờ than thở
Nắng cũng u sầu nghe gió đông
Xuân hút mù xa hương mất dấu
Gian nan dệt chỉ nối tơ hồng
Duyên em câu hứa yêu nhau mãi
Giọt nắng đem về gói giấc đông
Nhớ quá làm sao về bên ấy
Thêu lên vạt áo chỉ tơ hồng
Anh còn yêu mãi như lời hứa
Cát bụi thời gian có lấp không?
Chim chóc xa nhau còn gọi nhớ
Người đã xa người rã xuân hồng!
Hồng Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.07.2011 11:33:46 bởi DongSuoiNgot >
Duyên Mình
Duyên ai thả gió bờ than thở
Nắng cũng u sầu nghe gió đông
Xuân hút mù xa hương mất dấu
Gian nan dệt chỉ nối tơ hồng
Duyên em câu hứa yêu nhau mãi
Giọt nắng đem về gói giấc đông
Nhớ quá làm sao về bên ấy
Thêu lên vạt áo chỉ tơ hồng
Anh còn yêu mãi như lời hứa
Cát bụi thời gian có lấp không?
Chim chóc xa nhau còn gọi nhớ
Người đã xa người rã xuân hồng!
Hồng Quế Hết nợ Hết duyên nợ đôi ta trở bước Rã tơ hồng mộng ước phân hai Em về mây gió ngà say Sông quê lặng lẽ tiễn ai sang bờ Câu thề nguyện bơ phờ nhạt sắc Vần thủy chung tím ngắt hoàng hôn Chữ thương nét nhớ đọng tồn Tẩm sương thắm tuyết phần hồn phiêu diêu Về bên ấy bao điều rộng mở Chúc bình yên nẩy nở hương tình Buồng tim nén chặt duyên trinh Sầu dâng năm tháng lặng nhìn thế nhân!!! 29.07.11
Hết nợ Hết duyên nợ đôi ta trở bước Rã tơ hồng mộng ước phân hai Em về mây gió ngà say Sông quê lặng lẽ tiễn ai sang bờ Câu thề nguyện bơ phờ nhạt sắc Vần thủy chung tím ngắt hoàng hôn Chữ thương nét nhớ đọng tồn Tẩm sương thắm tuyết phần hồn phiêu diêu Về bên ấy bao điều rộng mở Chúc bình yên nẩy nở hương tình Buồng tim nén chặt duyên trinh Sầu dâng năm tháng lặng nhìn thế nhân!!! 29.07.11 Cuối Cùng
Cuối cùng ân nợ sạch trơn
Thôi thôi hết giân hết hờn rồi anh
Em về tìm hạt nắng xanh
Gieo thơ mọc chữ vá lành niềm đau
Cuối cùng xin trả cho nhau
Thủy chung gian dối câu nào cũng xong
Cuối cùng là khoảng hư không
Đừng bao giờ nữa để lòng lung lay
Cuối cùng chỉ một không hai
Chia đôi hai ngã không ngày không đêm
Người về bên ấy bình yên
Em không mang nợ không phiền gì nhạu
Hồng Quế
Cuối Cùng
Cuối cùng ân nợ sạch trơn
Thôi thôi hết giân hết hờn rồi anh
Em về tìm hạt nắng xanh
Gieo thơ mọc chữ vá lành niềm đau
Cuối cùng xin trả cho nhau
Thủy chung gian dối câu nào cũng xong
Cuối cùng là khoảng hư không
Đừng bao giờ nữa để lòng lung lay
Cuối cùng chỉ một không hai
Chia đôi hai ngã không ngày không đêm
Người về bên ấy bình yên
Em không mang nợ không phiền gì nhạu
Hồng Quế Duyên trước nợ sau Cuối cùng mắt nói môi trao Cầu duyên lót nợ sắc màu lung linh Sợi thương sợi nhớ nguyên trinh Đan xen khắng khít hữu tình mến yêu! Cuối cùng sảy mộng sớm chiều Gằn mơ lọc ước đơm nhiều thệ xinh Vươn nhanh sắc đợi, chồi tin Rộ lên đôi chữ chúng mình bền duyên. Cuối cùng đáp bến bình yên Hoa mai rực rỡ chim quyên chuyền cành Líu lo giữa áng bình minh Mừng tia nắng ấm vươn mình bay xa. 30.07.11
Duyên trước nợ sau Cuối cùng mắt nói môi trao Cầu duyên lót nợ sắc màu lung linh Sợi thương sợi nhớ nguyên trinh Đan xen khắng khít hữu tình mến yêu! Cuối cùng sảy mộng sớm chiều Gằn mơ lọc ước đơm nhiều thệ xinh Vươn nhanh sắc đợi, chồi tin Rộ lên đôi chữ chúng mình bền duyên. Cuối cùng đáp bến bình yên Hoa mai rực rỡ chim quyên chuyền cành Líu lo giữa áng bình minh Mừng tia nắng ấm vươn mình bay xa. 30.07.11
Chốn Bình Yên
Em về rồi chốn bình yên
Lặng im phăng phắt bên hiên nắng chiều
Gửi qua bên đó niềm yêu
Vẫn vần thơ cũ muôn điều trong tim
Hạ hồng vắng một cánh chim
Nên vần thơ cũng nổi chìm theo mây
Em đi qua cõi thơ ngây
Buồn quen như đã quên ngày bão giông
Thôi anh đời chẳng như lòng
Cho em ở lại ngọt dòng suối thơ
Thăng trầm giờ đã hững hờ
An thân an phận bến bờ hoàng hôn
Hồng Quế
Chốn Bình Yên
Em về rồi chốn bình yên
Lặng im phăng phắt bên hiên nắng chiều
Gửi qua bên đó niềm yêu
Vẫn vần thơ cũ muôn điều trong tim
Hạ hồng vắng một cánh chim
Nên vần thơ cũng nổi chìm theo mây
Em đi qua cõi thơ ngây
Buồn quen như đã quên ngày bão giông
Thôi anh đời chẳng như lòng
Cho em ở lại ngọt dòng suối thơ
Thăng trầm giờ đã hững hờ
An thân an phận bến bờ hoàng hôn
Hồng Quế
Thơ em hay quá, sd cố gắng họa theo nhưng còn nhiều trúc trắc em thông cảm nha. Vệt nắng hoàng hôn Kề vai rót mật ôn tồn Mây ru gió hát tâm hồn ngất ngây Bên dòng Suối ngọt tỉnh say Chim vờn cá lượn u hoài duỗi xa. Tận buồng tim giọng thiết tha Trỗi ngân cung bậc hoan ca bốn mùa Bên nhau sỏi đá nô đùa Cát vàng hóa thảm gió lùa hương loang. Rộn ràng nửa cỏi mơ hoang Về- đi cuối nẻo hỏi nàng vui chăng? 08.08.11
Thu và Em Thu về chiếc lá vàng bay Em đi vương đọng tháng ngày sầu đong Men say kết dính bên lòng Hương trinh ngan ngát vị nồng thoảng ngây. Thu sang mây gió vờn bay Em đi giọt đắng vắn dài sẻ san Đâu rồi một ánh trăng vàng Nửa rơi vô định nửa đang tủi thầm?! Thu qua cuốn gói hở hâm Em đi rối sợi tơ tằm xưa giăng Bờ mương bọt nước tung tăng Trêu người lãng tử buộc ràng nỗi đau!!! 10.08.11
Thu và Em Thu về chiếc lá vàng bay Em đi vương đọng tháng ngày sầu đong Men say kết dính bên lòng Hương trinh ngan ngát vị nồng thoảng ngây. Thu sang mây gió vờn bay Em đi giọt đắng vắn dài sẻ san Đâu rồi một ánh trăng vàng Nửa rơi vô định nửa đang tủi thầm?! Thu qua cuốn gói hở hâm Em đi rối sợi tơ tằm xưa giăng Bờ mương bọt nước tung tăng Trêu người lãng tử buộc ràng nỗi đau!!! 10.08.11
Thu Và Anh
Em về thu ghé lên vai
Anh bên kia vắng những ngày thu mưa
Tình thơ đi sớm về trưa
Thu anh có ở lại vừa tròn trăng
Thu anh đừng trắng sương giăng
Đừng mây lữ thứ che trăng ngày rằm
Cho em còn được ghé thăm
Truyện trò kể lể thì thầm đêm thu
Từng đêm em sẽ ngồi ru
Những mùa thu nữa tương tư võ vàng
Em còn ở đến thu tàn
Và trăm năm nữa buộc ràng vần thơ
Mỹ Trinh
Thu và Em Thu về chiếc lá vàng bay Em đi vương đọng tháng ngày sầu đong Men say kết dính bên lòng Hương trinh ngan ngát vị nồng thoảng ngây. Thu sang mây gió vờn bay Em đi giọt đắng vắn dài sẻ san Đâu rồi một ánh trăng vàng Nửa rơi vô định nửa đang tủi thầm?! Thu qua cuốn gói hở hâm Em đi rối sợi tơ tằm xưa giăng Bờ mương bọt nước tung tăng Trêu người lãng tử buộc ràng nỗi đau!!! 10.08.11
Thu Và Anh
Em về thu ghé lên vai
Anh bên kia vắng những ngày thu mưa
Tình thơ đi sớm về trưa
Thu anh có ở lại vừa tròn trăng
Thu anh đừng trắng sương giăng
Đừng mây lữ thứ che trăng ngày rằm
Cho em còn được ghé thăm
Truyện trò kể lể thì thầm đêm thu
Từng đêm em sẽ ngồi ru
Những mùa thu nữa tương tư võ vàng
Em còn ở đến thu tàn
Và trăm năm nữa buộc ràng vần thơ
Mỹ Trinh Thu Em và Anh
Thu bao lần tẩy mộng mơ
Em lặng lẽ níu bến bờ xa xưa
Và ôm giữ ánh sao thưa…
Anh gom nỗi nhớ gió lùa tứ tung.
Thu bao mùa rối tình chung
Em về chốn cũ ung dung không nào?!
Và hạnh phúc đổi ngọt ngào?!
Anh se sợi gấm tạc vào tâm thơ
Thu tiễn biệt lá ơ hờ
Em lẩn thẩn hay ngẩn ngơ trăng vàng?
Và nuối tiếc hoặc không màng?
Anh tô nỗi đợi trao nàng đêm đông.
11.08.11
sd
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: