LT thì ít chê tại vì có lí do cả. Chứ không phải khách sáo. Đơn giản vì mình chụp không hơn được thì làm sao mà chê.
Thật tình LT đi lang thang nhiều mạng nhiếp ảnh lắm, tây tàu đủ cả. Nếu lấy tấm ảnh hài lòng nhất của LT mà so với ảnh hạng bét trong các cuộc thi trên những forum khác thì cũng chưa bằng 1/2 nửa.

Cho nên nói túm lại là không thấy hài lòng lắm.
Dù chụp hỏng đẹp nhưng LT biết ảnh nào đẹp, ảnh nào xấu.
Chụp dễ hay khó trong từng hoàn cảnh cụ thể. Nên LT chia 2 trường phái ảnh đẹp. Dựa vào các cuộc thi ảnh và ảnh đoạt giải mà LT chia như vậy.
Thứ nhất là ảnh đẹp do chụp công phu, set up cầu kỳ, cần kỹ năng tốt. Trên này điển hình anh DuyMy chụp macro. Đừng nhìn những ảnh trên mạng khác rồi bảo macro dễ. bạn nào thử macro phóng đại thì đều thấy "phỏng tay" liền. Chưa kể phải kiên nhẫn. Nhiều người ngồi chờ 1 con ong bay vào ống kính. Có khi mất cả buổi chụp hụt, không sao, mai chờ tiếp. và thành quả thì rất ngọt ngào, xứng đáng với công sức bỏ ra. Đó gọi là công phu.
Bên cạnh đó là đồ nghề. Ai chơi ảnh 1 thời gian sẽ thấy cái ống kính càng mắc cho ảnh càng đẹp trong cùng 1 Đk. Nhiều bạn chỉ trang bị cái máy bình thường, chụp màu xanh của cỏ nó ra màu xám của đám cháy rừng. Nhưng biết làm sao được, thôi thì đừng chụp cỏ, chuyện qua thứ khác. Nhưng như vậy là ta mất 1 cơ hội rồi.
Cái này gọi là có dao dùng dao, có súng dùng súng, mà có gậy tầm vông dùng cũng được. Cứ như các cụ ngày xưa vậy, liệu cơm gắp mắm. Chụp cho vui chứ ảnh không mang lại xu nào nên đâu phải ai cũng có khả năng.
Như vậy thiết bị cũng đã cản trở chúng ta 1 phần rồi. Các bạn có thể nói LT chụp dở rồi đổ thừa thiết bị. LT chỉ hỏi 1 câu thôi: người thợ ảnh, người chụp chuyên nghiệp cần gì tốn vài chục ngàn USD để trang bị dụng cụ? Họ được đào tạo bài bản rồi, có phải họ cũng đổ thừa không?
Các forum khác, để ý sẽ thấy đồ chơi người ta không bèo nhèo đâu. Chụp bầu trời âm u thì cái cái lens cùi bắp và 1 cái lens L sẽ cho ra sự khác biệt. Đó là điều ai cũng thừa nhận. Thiết bị càng tốt ảnh cho ra càng đẹp.
Trường hợp ảnh đẹp thứ 2 là do độc đáo.
Cách đây hơn tháng LT có đọc 1 tạp chí, họ nói ngày xưa có 1 nhiếp ảnh gia (quên mất tên rồi) chụp 1 bức ảnh bằng cách leo lên 1 chỏm núi nhô ra bờ vực sâu (tới giờ vẫn chưa có ai dám chụp 1 góc tương tự- nếu rảnh LT vào thư viện tìm lại cho các bạn xem). Ông này chuyên trị thể loại ảnh khó như vậy. và ảnh đó tất nhiên dự thi thì sẽ đoạt giải, cái giá của nó có khi là cái mạng của nhà nhiếp ảnh.
Cái độc đáo thứ 2 là khoảnh khắc chụp. Cái này dễ dàng kiểm chứng, lên google tìm các nhà nhiếp ảnh có tiếng. Sau đó xem ảnh họ từng đoạt giải. Phần nhiều không cần cầu kỳ, không đòi hỏi máy xịn. Cái cần là nắm khoảnh khắc.
Cách đây vài ngày LT xem 1 ảnh như thế, đoạt giải ảnh dự thi mùa xuân. Mới nhìn sơ qua LT thấy ảnh này có gì mà ngon chứ. Không cần kỹ thuật cao để chụp ảnh này.
Nhìn kỹ lại thì thấy tác giả chụp sau lưng 1 gia đình đi ngắm hoa xuân, 1 bên hoa nở, phía cao cao kia có ánh nắng ban mai qua kẽ lá. Và xa hơn trước mặt là 1 khẩu hiệu chào mùa xuân. Khoảnh khắc rất hợp không khí xuân. và quan trọng hơn là do dự thi ảnh về mùa xuân nên nó ấn tượng. chỉ thế thôi. LT cho rằng ảnh đạt do nắm đúng không khí xuân.
Phân tích về ảnh đẹp ở trên để LT lý giải vì sao khó có ảnh đẹp.
Thứ nhất là công cụ. Có ai sắm cái filter hồng ngoại đâu mà có ảnh hồng ngoại? Không có dụng cụ thì đừng mơ về macro.
Thứ 2 là trình độ, nói thật cầm máy làm sao cho khỏi rung đã là khó rồi, nhất là chụp tele cở 300mm. Tới giờ LT vẫn chưa có cái tripod thì làm sao mà chơi HDR? Những kỹ năng này phải luyện lâu, siêng chụp thì sẽ khá hơn. Chưa kể tới bố cục và can thiệp vào màu sắc hậu kỳ (rất quan trọng).
Thứ 3 là khoảnh khắc. cái này cần tinh ý, tự cảm nhận, không thể dùng tiền mua được.
Thứ 4 là thời gian, nhiều người 1 tháng ôm máy vài lần, đi loanh quanh nhà thì lấy đâu nhiều đề tài. Lui tới thì chỉ rêu với lá. Còn nói về ảnh action? Thú thật phải chụp nhiều mới có kinh nghiệm, mà đâu phải ai cũng có đk chứng kiến để chụp đi chụp lại.
Nói đâu xa, ngay như chụp đêm LT còn chưa có 1 tấm. Trời tới 10 giờ mới tối, vác máy đi tìm cảnh để chụp thì mai khỏi học hành, làm việc luôn.
Nhiều trắc trở như thế thì không ngạc nhiên khi đề tài trong dd ảnh hạn chế.
DD mình thành viên chưa qua 10 ngón tay. Những dd khác số thành viên vài ngàn tới cả chục ngàn. Vậy chứ đi tìm ảnh phơi sáng đúng nghĩa, cho đẹp thì cũng chỉ loe ngoe thôi.
Tuy nhiên mong rằng các thành viên đừng nhụt chí, cố gắng phấn đấu vì niềm đam mê nghệ thực. Sống lâu lên lão làng, như LT đây lúc trước chụp rung quá xá, nhờ chụp mãi mà bớt rung, hy vọng tương lai sẽ không còn rung nửa (hổm giờ đâu dám ăn chân gà đâu).
Chụp...chụp nữa...chụp mãi...