ĐỜI LẼ MỌN
Bảo Lâm 20.05.2005 10:39:30 (permalink)
0
ĐỜI LẼ MỌN

Là phận gái em khổ nhiều chị ạ
Kiếp truân chuyên nên lẽ mọn phải làm
Danh bất chính, ngôn từ đâu có thuận
Chẳng bao giờ ngẩng mặt với người ta

Vòng tay ôm đã biết mình đánh cắp
Có một người đang lạnh lắm nơi xa
Mỗi miếng ngon là mỗi lần đau thắt
Con cái nào chẳng máu thịt sinh ra

Dẫu có được yêu chiều càng thêm khổ
Day dứt vì mình ai đó đắng cay
Chính vì thế chị ơi, em thường khóc
Chén rượu tình uống cạn có đâu say

Em không muốn nhưng giờ đây đã sống
Đành nâng khăn, sửa túi, hiểu phận mình
Chỉ xin người đừng góp thêm mai mỉa
Kiếp lẽ đời là kiếp lắm điêu linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.05.2005 10:46:37 bởi Bảo Lâm >
#1
    Bảo Lâm 21.05.2005 09:41:30 (permalink)
    0
    VÕ THỊ THU TRANG

    NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐAM MÊ

    Người đàn bà trong em
    Với nhiều đam mê, với nhiều khát vọng
    Em bỏ anh đi trong chiều khuất bóng
    Em quên con và không một chút đoái thương anh
    Ừ thì em xa anh, chuyện ấy đã đành
    Anh chưa có đủ đầy những gì em mơ ước
    Anh là người đàn ông, nỗi buồn anh giấu được
    Nhưng con chúng mình, con chỉ nhớ em thôi.
    Trong mắt con đầy ắp đơn côi
    Em có biết và lòng em có nhắc
    Có ai hỏi con "Mẹ đâu?" - Con lắc đầu không đáp
    Nhưng rồi con ngậm ngùi "Mẹ chẳng muốn yêu con!"

    Anh không có gì để anh trách em
    Anh sẽ quen thôi, dòng đời lặng lẽ
    Người đàn bà đam mê trong em
    Đánh mất người đàn bà làm mẹ
    Nên anh một mình chăm chút đứa con yêu.
    #2
      Chuyển nhanh đến:

      Thống kê hiện tại

      Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
      Kiểu:
      2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9