ĐÊM TRĂNG SUÔNG
Trăng sáng quá mà lòng em là đêm nguyệt tận
Hun hút rơi trong vực nhớ khôn cùng
Nghe vỡ vụn thanh âm yêu ngày cũ
Những mảnh sắc buồn ứa máu ánh trăng suông
Anh xa mùa trăng phong kín yêu thương
Trăng em khuyết nửa thiếu anh sầu nhớ
vang trong không gian từng giọt trăng nức nở
Có thể dịu không những khoảng rỗng tâm hồn?
Yêu đến hết cuộc tình vẫn cảm thấy cô đơn
Lời yêu không trọn vẹn vào đúng mùa trăng khuyết
Ở nơi xa xôi anh ơi có biết
Một mình em ngồi tiếc những mùa trăng
Hoamocmienthang3