THƠ TÌNH HOAMOCMIEN
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 11 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 154 bài trong đề mục
hoamocmienthang3 01.10.2009 20:16:04 (permalink)
0
VÔ TÌNH
 
Vô tình chạm khẽ đời nhau
 
Mà sao nỗi nhớ còn sâu đến giờ
 
Tưởng rằng chín đợi mười chờ
 
Xa nhau thoáng chốc ai ngờ.... lạc nhau
#61
    khoahoc 02.10.2009 12:32:07 (permalink)
    0
    HỌC CHỮ!....
     
    Thế gian học mãi chữ…ngờ
    Thế mà chẳng thuộc cứ… vờ cứ… quên
    Gặp người vui… nhủ: hữu duyên
    Thế rồi vô phận: buồn…xuyên tim sầu
    Qua thơ tương ngộ cùng nhau
    Mượn lời câu chữ bắc cầu thâm giao
    Trãi lòng hết những nôn nao
    Nhịp thơ tuôn viết thân chào Mộc Miên.
    #62
      dongthanhtruc 03.10.2009 09:54:51 (permalink)
      0
      quote:

      Trích đoạn: hoamocmienthang3

      NÓI CÙNG NGƯỜI

      người muốn được như tôi - chiếc lá
      nhưng người có hay nỗi sầu sương khuya
      nhỏ xuống đời buồn những đêm lạnh vắng
      cho giây phút chia lìa.

      ánh trăng vàng trên kia
      có nhiệm màu đến thế
      hay chỉ đến bên đời tôi rắc gieo bao ngấn lệ
      lả lướt cười gió cợt hoa

      nào hạnh phúc gì khi mỏi bước phiêu du
      xác thân vụn khô dưới chân người bước
      chẳng nghe được
      một lời tiếc thương

      tôi chẳng cần gì hơn
      được như người
      dù chỉ là giây phút
      Người làm sao biết
      tôi đã sống cùng người
      những đêm hò hẹn
      nghe lời thương mến
      run rẩy rung lên
      từ trái tim khao khát yêu
      tôi đã sống cùng người
      mỗi chiều
      khi bàn tay tìm bàn tay
      không muốn rời
      tôi đã sống cùng người
      khi môi hôn đắm đuối
      khi giận hờn
      lúc xa xôi...

      tôi muốn dù chỉ trong tích tắc thôi
      trái tim hồng lên  bao rung cảm
      rất đời



      KHÔNG THỂ....
       
       
      Mùa xuân
      Chiếc lá ơi,sao em không nói
      Khi niềm yêu dâng lên trong tim
      Khi tay anh nâng niu chiếc lá
      Rất xanh xao,run rẫy,yếu mềm
       
      Mùa thu
      Gió heo may lại đến
      Lá vàng rụng đầy sân
      Anh quay lại nơi xưa tìm kỷ niệm
      Có ngờ đâu.....em ở dưới chân
       
      Trời ơi!
      sao em không nói
      Lời yêu thương từ thuở ban đầu
      Để nghiệt ngã hôm nay số phận
      Dẫm lên em mà nhói buốt tim đau
       
      Ôi,tạo hóa
      Sao hai ta không cùng là chiếc lá ?
      Sao hai ta không cùng là con người ?
      Để ngôn ngữ bỗng trở thành xa lạ
      Gần rất gần mà thăm thẳm xa xôi
      #63
        hoamocmienthang3 04.10.2009 15:45:11 (permalink)
        0
        ĐÁP LỄ
         
        Cảm ơn người phút giây tao ngộ
        Đến bên ta thành khách tri âm
        Gửi lòng đền đáp tình thâm
        Hữu duyên , xa mấy cũng gần nhờ thơ.
         
        Cảm ơn anh NH , Nguyenngoat, hoaphuong,dongthanhtruc,khoahoc và những bạn yêu mến thơ HMM đã đến thăm,chia sẻ tình cảm. HMM mong được thân và càng thêm thân với các bạn.
         
        #64
          hoamocmienthang3 05.10.2009 11:35:54 (permalink)
          0
           
          ÂM TÌNH
           
           
          Tiếng đàn anh
          Trên phím đời em
          Buông từng giọt
          Buồn...
          Vui...
          Nhớ thương...
          Giận hờn...
          Quên lãng...
           
          Em đón nhận
          Phải chăng chẳng nghĩ suy?
           
          Tình yêu đến rồi đi
          Phím đời em âm vọng
          từng giọt
          trên môi
          nóng bỏng
          nghẹn ngào
           
          Yêu...
          Hi vọng...
          Khát khao...
          Thanh âm rung lên
          Sóng cuồng biển cả
          Chơi vơi...
          Gục ngã...
          Giữa đại dương nỗi đau.
           
          Làm sao có lại nhau
          Phím đời em bất lực
          Tiếng đàn anh
          Réo rắt...
          Nơi nào...
          #65
            khoahoc 05.10.2009 14:28:14 (permalink)
            0
            Nhắn!...
            Nếu anh đã biết em từng khóc
            Thổn thức lòng trong những đêm trắng năm canh
            Mãi ray rứt về một thời dĩ vãng.
            Anh đâu đã…buông…tay

            Anh đã đỏ mắt tìm kiếm cơ may
            Cố làm hòa khi hai ta có thể
            Nhưng... mãi đắm chìm trong trò cút bắt con trẻ
            Ta lạc hoài…mất nhau

            Để giờ đây…mưa…cứ buồn đau
            Khi luôn xát vào lòng muối tình ốc – biển
            Khiến anh điên… lòng vòng…ngược xuôi…đường ký ức
            Mờ mịt…gạn tìm…hương – bóng em yêu.
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.10.2009 17:28:33 bởi khoahoc >
            #66
              hoamocmienthang3 06.10.2009 17:05:08 (permalink)
              0
              NHỦ...
               
              Đã lạc nhau rồi tìm lại sao được nữa
              Bao dấu yêu xin gửi lại cho mùa
              Gió sẽ đến phong kín tình dang dở
              Xin đừng buồn,đừng day dứt xa xưa...
               
              Nước mắt em dẫu chan hoà ngày mưa
              Từng đêm trắng anh mịt mù khói thuốc
              Cũng chẳng thể đưa ta về cùng nhau được
              Dưới bóng tư hương kí ức lặng buồn.
               
              Thời gian rơi mặn đắng những yêu đương
              Ngày loang lổ bao nhiêu niềm hối tiếc
              Trò chơi trẻ con... sao giờ anh mới biết
              Để muộn rồi, hình bóng đã xa xôi.
               
              Nuôi trong tim một chút nhớ thế thôi
              Cho ấm áp những ngày xa , anh nhé
              Đừng gạn tìm ,hãy nâng niu nhè nhẹ
              Giây phút yêu đầu bình yên mãi lòng nhau
              #67
                hoamocmienthang3 07.10.2009 22:17:56 (permalink)
                0
                THIÊN ĐƯÒNG LÀ ANH
                 
                Em vẫn tự hỏi mình thiên đường là gì
                Nó ở đâu và ra sao ai biết
                Có thật chăng chỉ ngọt ngào hạnh phúc
                Mọi buồn đau ,sầu khổ chỉ là dấu vết ngày qua?
                 
                Có phải thiên đường chỉ có lá và hoa
                Ngập tràn nắng và mênh mang là gió
                Tiếng chim ban mai ngủ quên trên cỏ
                Mơ màng sương chút hôn đầu dịu êm?
                 
                Nhưng em chắc một điều luôn tồn tại trong em
                Một thiên đường hằng có anh ở đó
                Thiên đường có thể chỉ là một con đường nhỏ
                Giữa hàng cây bình yên anh dìu bước em qua.
                 
                Thiên đường của em cũng ngập tràn lá hoa
                Anh vẫn mang đến bên cửa nhà em mỗi sớm
                Những bông cỏ mong manh khiêu vũ trong chiều muộn
                Mãi tươi xanh miền kí ức của em.
                 
                Thiên đường của em thoang thoảng hương đêm
                Mùa thu giấu mình dưới vòm hoa sữa
                Nụ hôn nhẹ nhàng như hơi thở
                Tan ngọt ngào trong những giấc mơ thu.
                 
                Nhưng thiên đường của em còn có những chiều mưa
                Anh không đến để dỗi hờn dâng trong mắt
                Cứ xin lỗi chi làm cho em oà khóc
                Bao giọt vui buồn thấm ướt  bờ vai anh.
                 
                Thiên đường của em cũng có phút thiếu vắng anh
                Để những con đường cứ dài như nỗi nhớ
                Vì sao đêm đốt cháy mình đợi chờ
                Soi sáng đôi bờ khắc khoải khát mong nhau.
                 
                Hạnh phúc ngọt ngào đơn giản có gì đâu
                Dẫu buồn đau ,giận hờn ,bên anh với em là hạnh phúc
                Anh chẳng biết đâu niềm tin em rất thực
                Anh  mãi là thiên đường duy nhất với riêng em !
                #68
                  khoahoc 09.10.2009 17:30:49 (permalink)
                  0
                  Cảm nhận về Thiên Đường
                   
                  Anh đã chạm cửa thiên đường hạnh phúc
                  Kể từ lúc biết…hôn em
                  Trong cái đê mê của vị tình yêu ngọt đắng
                  Khó mà biết…thiên đường – chỉ hiện tại…tùy Tâm
                   
                  Vui – buồn, sướng – đau của những ngày tháng xa xăm
                  Tất cả là một…chỉ đều… do ta suy tưởng
                  Thiên đường phải chăng là nơi tột cùng xúc cảm?
                  Của mỗi cái Tôi - bản thể bắt nhịp… tương hòa!...
                   
                  #69
                    hoamocmienthang3 10.10.2009 22:45:40 (permalink)
                    0
                    XIN ĐỪNG BẤT CHỢT
                     
                    " Vô tình mình gặp nhau trong cơn mưa
                    Tình yêu đến bất chợt như cầu vồng bảy sắc"
                     
                    Cái gì bất chợt đến rồi cũng sẽ qua đi
                    Với tình yêu chẳng thể nào nói trước
                    Em không biết đằng sau những lung linh màu sắc
                    Ta còn lại gì ghi dấu với riêng ta.
                     
                    Cơn mưa ngày đầu gặp nhau đã ở rất xa
                    Cầu vồng trong phút giây đã vội vàng tan biến
                    Và anh như chưa từng xuất hiện
                    Sau những đam mê,yêu dấu ngọt ngào
                     
                    Em băn khoăn hoài dấu hỏi tại sao
                    Lẽ nào tình yêu lại mong manh đến thế
                    Lẽ nào anh lại vô tình như thể
                    Trên đường đời ta chưa hề qua nhau?
                     
                    Cơn mưa ngày nào đã trở thành nỗi đau
                    Cho riêng em những giọt buồn thổn thức
                    Cầu vồng lung linh những sắc màu không thực
                    Xin đừng quệt vào đời những bất chợt. Khổ nhau!
                     
                    HMMT3
                    #70
                      gauom 10.10.2009 23:42:29 (permalink)
                      0


                      Trích đoạn: hoamocmienthang3
                      Em băn khoăn hoài dấu hỏi tại sao
                      Lẽ nào tình yêu lại mong manh đến thế
                      Lẽ nào anh lại vô tình như thể
                      Trên đường đời ta chưa hề qua nhau?


                      Em trách thế nhưng nào phải thế
                      Tình mong manh, anh đã cố giữ gìn
                      Anh giữ mãi không chỉ cho riêng mình
                      Mà cho ta lưu hoài kỹ niệm đẹp
                      Trái tim anh không bao giờ hạn hẹp
                      Bởi vì em chưa trân trọng đấy thôi
                      Nay sự việc lỡ dở mất rồi
                      Anh bước tiếp trên đường đời nguyệt ngã
                      Cố quay lưng, cho trôi đi tất cả
                      Đừng trách anh sao lại quá vô tình
                      Lúc gặp em, thấy em mà lặng thinh
                      Hai chúng ta như hai người xa lạ
                      Anh đã từng cho em, cho tất cả
                      Và nhận về trái tim nhỏ máu từng đêm
                      Nhìn mưa rơi từng hạt ở trên thềm
                      Hát xót xa bài "ở hai đầu nỗi nhớ" 
                      Anh vẫn yêu em qua từng nhịp thở
                      Nhưng chúng mình không thể thuộc về nhau...
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.10.2009 18:21:44 bởi gauom >
                      #71
                        dongthanhtruc 11.10.2009 02:03:27 (permalink)
                        0

                        Trích đoạn: hoamocmienthang3

                        XIN ĐỪNG BẤT CHỢT
                         
                        " Vô tình mình gặp nhau trong cơn mưa
                        Tình yêu đến bất chợt như cầu vồng bảy sắc"
                         
                        Cái gì bất chợt đến rồi cũng sẽ qua đi
                        Với tình yêu chẳng thể nào nói trước
                        Em không biết đằng sau những lung linh màu sắc
                        Ta còn lại gì ghi dấu với riêng ta.
                         
                        Cơn mưa ngày đầu gặp nhau đã ở rất xa
                        Cầu vồng trong phút giây đã vội vàng tan biến
                        Và anh như chưa từng xuất hiện
                        Sau những đam mê,yêu dấu ngọt ngào
                         
                        Em băn khoăn hoài dấu hỏi tại sao
                        Lẽ nào tình yêu lại mong manh đến thế
                        Lẽ nào anh lại vô tình như thể
                        Trên đường đời ta chưa hề qua nhau?
                         
                        Cơn mưa ngày nào đã trở thành nỗi đau
                        Cho riêng em những giọt buồn thổn thức
                        Cầu vồng lung linh những sắc màu không thực
                        Xin đừng quệt vào đời những bất chợt. Khổ nhau!
                         
                        HMMT3


                        CẦU VỒNG THẦM LẶNG
                         
                         
                         
                        Anh chỉ là chiếc cầu vồng thôi
                        Ẩn chứa trong lòng bao nhiêu màu sắc
                        Những cảm xúc yêu đương rất thật
                        Đan xen nhau đôi lúc đến bất ngờ
                         
                        Đang đứng gần lại cảm thấy bơ vơ
                        Đang vui vẻ bỗng thành ra giận dỗi
                        Đang trách em,lại ngập ngừng xin lỗi
                        Những tâm tư khó hiểu lạ kì
                         
                        Anh chỉ là chiếc cầu vồng thôi
                        Ẩn chứa trong lòng bao nhiêu màu sắc
                        Nhưng,em có thấy,bắt đầu và kết thúc
                        Là đỏ nồng nàn,và tím thật thủy chung ?
                         
                        Anh chỉ là chiếc cầu vồng thôi
                        Ánh sáng tinh khôi hóa lung linh màu sắc
                        Khi trời mưa là khi em khóc
                        Anh lại dịu dàng âu yếm hiện ra
                         
                        Anh vẫn bên em - nắng ấm hiền hòa
                        Mỗi bình minh lại đánh thức em bằng nụ hôn trên mắt
                        Và hoàng hôn,những ráng buồn hiu hắt
                        Em hay chăng,anh cố níu tóc mềm ?
                         
                        Thấy không em
                        và biết không em
                        Anh vẫn bước bên đời em thầm lặng ?

                        Em chẳng thấy khi cười vui trong nắng
                        Chỉ khi mưa,và lòng em sầu nặng
                        Mới nhận ra,anh đến tự bao giờ...
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.10.2009 17:42:12 bởi dongthanhtruc >
                        #72
                          hoamocmienthang3 11.10.2009 16:41:47 (permalink)
                          0

                          Trích đoạn: gauom



                          Trích đoạn: hoamocmienthang3
                          Em băn khoăn hoài dấu hỏi tại sao
                          Lẽ nào tình yêu lại mong manh đến thế
                          Lẽ nào anh lại vô tình như thể
                          Trên đường đời ta chưa hề qua nhau?


                          Em trách thế nhưng nào phải thế
                          Tình mong manh, anh đã cố giữ gìn
                          Anh giữ mãi không chỉ cho riêng mình
                          Mà cho ta lưu hoài kỹ niệm đẹp
                          Trái tim anh không bao giờ hạn hẹp
                          Bởi vì em chưa trân trọng đấy thôi
                          Nay sự việc lở dở mất rồi
                          Anh bước tiếp trên đường đời nguyệt ngã
                          Cố quay lưng, cho trôi đi tất cả
                          Đừng trách anh sao lại quá vô tình
                          Lúc gặp em, thấy em mà lặng thinh
                          Hai chúng ta như hai người xa lạ
                          Anh đã từng cho em, cho tất cả
                          Và nhận về trái tim nhỏ máu từng đêm
                          Nhìn mưa rơi từng hạt ở trên thềm
                          Hát xót xa bài "ở hai đầu nỗi nhớ" 
                          Anh vẫn yêu em qua từng nhịp thở
                          Nhưng chúng mình không thể thuộc về nhau...


                          Đã biết chúng mình chẳng thể thuộc về nhau
                          Sao  đến đời nhau rồi đi bỏ lại chiều mưa vội vã
                          Con đường nhỏ đành phải chia hai ngả
                          Để hai đầu ,nỗi nhớ cứ mênh mang.
                           
                          Em tiếc thương chi mà ngập cả chiều vàng
                          Mùa thu khóc trên đời anh nghiệt ngã
                          Còn yêu nhau mà sao thành xa lạ
                          Giữ làm chi kỉ niệm đã phai màu.
                           
                          Là tại em không trân trọng nên để mất nhau
                          Hay tại anh trái tim kiêu hãnh quá?
                          Đến bây giờ chữ nhân duyên lỡ dở
                          Chỉ bởi mình chưa học cách thứ tha
                           
                          Lời yêu đầu đừng hát nữa xót xa
                          Anh cứ quay lưng và quên đi hết nhé
                          Em sẽ lại đi trong mưa như thể
                          Gột sạch rồi đau đớn sẽ bình yên
                           
                          #73
                            gauom 11.10.2009 17:59:38 (permalink)
                            0

                            Trích đoạn: hoamocmienthang3
                            Em tiếc thương chi mà ngập cả chiều vàng
                            Mùa thu khóc trên đời anh nghiệt ngã
                            Còn yêu nhau mà sao thành xa lạ
                            Giữ làm chi kỉ niệm đã phai màu.

                            Anh xin giữ để tìm về quá khứ
                            Nơi chúng mình đã hẹn, đã tin yêu
                            Tim băng giá tan chảy đã rất nhiều
                            Nhưng em ơi, giờ là điều không thể

                            Đối với anh tất cả là quá trể
                            Hẹn ước hôm nào để gió cuốn đi
                            Đừng luyến, đừng lưu và hối tiếc chi
                            Mộng đẹp ngày xưa trong chiều mưa đổ

                            Trái tim của anh giờ đang bỏ ngỏ
                            Không dám yêu ai và cũng chẳng để ai yêu
                            Cuộc sống quanh ta còn biết bao điều
                            Anh thơ thẩn trong chiều vàng quạnh vắng

                            Anh kiêu hãnh ư, hay tình anh sâu lắng
                            Bởi vì em không chịu nhận ra thôi
                            Để giờ đây hai đứa cách xa rồi
                            Tình mỏng mảnh trôi về miền hư ảo

                            Anh quay đi mà tâm hồn lảo đảo
                            Sóng điên cồng dậy nát cõi lòng anh...
                            ________________
                            Chào hoamocmienthang3, mình gởi bạn 2 bài thơ con cóc xin bạn đừng giận. Chúc bạn tìm được sự bình yên (cũng như mình cố tìm sự bình yên) và luôn vui vẻ nhé.
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.10.2009 19:43:42 bởi gauom >
                            #74
                              khoahoc 11.10.2009 19:38:28 (permalink)
                              0
                              Cầu vồng
                               
                              Tình yêu giữa dòng đời nhận biết bởi Tâm
                              Có giống ánh sáng gặp nước qua mắt: hiển hiện cầu vồng bảy sắc
                              Tất cả đều chẳng tồn tại tự thân
                              Đều mang tính vô thường…tìm cầu…chẳng chạm được
                               
                              Những gam màu bất chợt có…lung linh phù phiếm
                              Khi phân tán từ ánh sáng trắng tinh khiết – mong manh
                              Trong thế giới vốn tạo sinh từ các giả hợp  - ngẫu nhiên
                              Luôn biến chuyển đổi thay từng giây phút
                               
                              Vòng đa sắc: càng đến…lại càng…xa ngút
                              Giống nhu cầu người: vô tận…mãi…vô biên
                              Chiếc cầu vồng: kết quả của trò chơi ánh sáng
                              Giữa mắt người, nước, ánh sáng trắng tinh khôi
                               
                              Năng lượng ánh sáng – tình yêu vốn khởi nguyên nguồn sống mới
                              Kết nối vạn vật liên thông trong một dây xoắn vô hình
                              Vòng ốc xoắn hướng thượng từ vật chất đến tâm linh
                              Ghép nối các mảnh rời thành bức tranh tổng thể
                               
                              Mỗi nốt nhạc đều quan trọng như nhau
                              Trong hợp âm ca vang bài Tình Yêu vĩnh cửu.
                              #75
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 11 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 154 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9