Lá thư của một tội nhân
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 5 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 61 bài trong đề mục
Triều Sương 21.05.2005 16:53:57 (permalink)
0
Lá thư của một tội nhân

Cầu chúc cho anh không một lần buồn

Có bao giờ anh biết rằng
Niềm vui trong anh cũng là niềm vui chính em đó
Có bao giờ anh biết rằng
Khi anh buồn em sẽ thật buồn hơn anh

Chỉ cần anh nói anh muốn em ở bên
Em sẽ không ngại ngần gì từ chối
Em sẽ đến bên anh
Bằng những bước chân thật vội
Để lắng nghe, thấu hiểu và chia sẽ bao điều

Anh không hiểu vì anh em sẽ lo nghĩ nhiều
Vì anh em sẽ buồn cho nỗi buồn anh đó
Em sẽ thầm chúc anh những điều khấn nhỏ
Thành công, may mắn sẽ bên anh trường tồn

Em sẽ quay lưng đi khi anh thật sự không cần
Em sẽ cầu chúc cho anh mãi mãi hạnh phúc
Ở nơi xa em sẽ dõi mắt cầu chúc
Chúc cho anh không một lần nào buồn
..... để cần đến chính em.

Bài thơ này em viết gần đây thôi nhưng em chắc rằng anh không khi nào đọc được, không bao giờ anh nghĩ có một lời chúc ngược:
Chúc anh không một lần buồn...để cần đến chính em.

Xa nhau rồi em cố dặn lòng lãng quên nhưng trong tim em một cái tên ghi khắc, nỗi nhớ trào dâng và trái tim lại nhắc : nhớ anh, nhớ anh , nhớ anh nhiều

Em vẫn thường chờ đợi áng mây tím cuối chiều, em vẫn nhìn mưa nhiễu điều rơi trên phố và em thấy bản thân mình thật lớ ngớ khi tìm hoài vết tích của ngày xưa...

hôm nay trời lại mưa...
Cơn mưa rót giọt nhớ, giọt thương , giọt buồn tí tách...có khi nào phương xa anh biết anh sẽ trách: sao em chúc anh lời chúc không chút tình?

Sẽ không nói gì , em mãi lặng thinh vì em biết mình gây nên tội..em đã biết khi một người bạn hỏi : nếu em chúc người ấy lời thơ này, người ấy sẽ kiện em....

Trước vành móng ngựa, em không thể biện minh thêm, là tội nhân em xin nhận về hình phạt...đã bao lần em làm anh chết ngạt nhất là khi em quay lưng đi mang theo hơi thở của anh...

Em đã giẫm lên những tình cảm chân thành,em đã giày xéo trái tim anh vỡ nát. Bạn bè_ đã rất nhiều người nói em là độc ác khi cố tình tẩu thoát khỏi tình anh...

Ngày ấy xa quá rồi phải không anh khi em và anh giờ là hai người xa lạ , nếu một mai tình cờ em và anh gặp lại, cúi đầu chào rồi hai ngã lại xa.

Mưa ngoài trời đã tạnh rồi anh à cũng như chuyện tình mình chỉ còn là dấu chấm. Kết thúc ư, hình như là vậy...sao trong tim còn đẫm một nỗi đau.

Lá thư này anh chẳng thể đọc được đâu...vì em giữ cho riêng mình...không gửi, để phương xa không bao giờ anh còn nghĩ tới một tội nhân thiên cổ chính là em.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.11.2006 20:47:40 bởi Triều Sương >
#1
    Sharing 21.05.2005 17:40:33 (permalink)
    0
    EM CHỈ CÓ ANH THÔI

    Đã bao chiều trời mưa ngất ngây
    Mưa té lòng dâng dâng nỗi nhớ
    Khoảnh khắc cuối trước lúc anh đi
    Lòng đau quặn rỉ nụ cười tê tái

    Có phải không anh - em tội nhân thiên cổ
    Đã phụ tình anh chẳng lời chúc an lành
    Nhưng không hẳn - lòng em nào muốn thế
    Bởi yêu anh - em chẳng đặng chúc anh

    Cơn mưa chiều nay lạnh căm nỗi nhớ
    Anh nơi kia - có thấu lòng em
    Vì hạnh phúc anh - em sẵn lòng đổi tất
    Dù đó có là hạnh phúc của riêng em

    Vẫn biết rằng đau - nỗi đau đơn lẻ
    Nhưng hồn này mãi dâng hiến cho anh
    Dẫu cách xa những hoài niệm về anh
    Đủ khỏa lấp bao đêm trường lạnh lẽo

    Hiện tại dẫu đau thương em không hề oán trách
    Một dạ trung trinh với mảnh tình buồn
    Chỉ mong anh dù một lần thấu hiểu
    Vạn kiếp này em yêu có anh thôi
    #2
      Triều Sương 21.05.2005 20:35:29 (permalink)
      0
      Cám ơn Sharing đã vào đọc và cảm nhận bài thơ của TS, thực ra chúc không buồn cũng chính là chúc niềm vui đó....

      ......có những khi ý nghĩa của sự phủ định cũng là ý nghĩa tốt của sự khẳng định ngược lại, đúng ko Sharing
      ?
      #3
        Triều Sương 23.05.2005 19:02:26 (permalink)
        0
        Lá Thư Thứ Hai

        Em vẫn ở xa anh , vẫn đợi vẫn chờ, vẫn mong ngóng nhưng không bao giờ ao ước vì lẽ gì ..bởi tại em biết trước, chuyện chúng mình chẳng níu kéo được chi...

        Anh mến em, mến dáng vóc nhu mì, nhưng trái ngược trong em- những nghĩ suy nông nổi, em chấp nhận riêng mình, em có tội, ko đáp lại tình còn lấy mất tất cả của anh

        Phiên tòa vừa qua, anh- nồng nhiệt chân thành nhưng em lại không thành tâm mong đợi, em tự hiểu, anh và em xa nhau vời vợi, dải ngân hà em- anh đứng đôi bên...

        Dẫu muôn lần trong mơ em gọi tên, em khắc khoải nhớ mong và con tim đau nhói..nhưng em cố gượng mình chống trọi bằng sức lực cuối cùng bằng hơi thở yếu ớt trong em...

        Chuyện chúng mình bao phủ bởi màn đêm, bóng tối mãi đắm chìm không tia sáng lóa, hết rồi anh, xin anh đừng mặc cả, cứ để em xa anh tìm ánh dương của chính mình...

        Em chúc anh và thầm mong chính mình, bến hạnh phúc anh và em đều đạt đến dẫu rằng chúng mình không cùng chung một bến nhưng vẫn là chung một dòng sông...

        Giữa hai đầu nỗi nhớ mênh mông, có phút giây chợt lòng xao dậy sóng, nếu dửng dưng ư.. thì em không thể nào sống, bởi trong từng hơi thở anh- mãi ở trong em.....
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.11.2006 20:53:08 bởi Triều Sương >
        #4
          Triều Sương 23.05.2005 19:07:30 (permalink)
          0
          Lá Thư Thứ Ba

          Anh đã nói kiếp sau mình chung lối, vậy kiếp này xin đôi ngã chia ly, Chàng Ngưu hay Ả Chức xa nhau mãi cũng vì, duyên gặp mặt nhưng nợ tình không có...

          Bến ngân hà ngăn đôi cách trở, Ô thước cầu gặp mặt một lần , đau đớn quá anh ơi khi yêu lại cách ngăn, trách ai nữa khi tình mình dang dở...

          Em không muốn làm nàng Chức Nữ, em không muốn đợi chờ tháng bảy mưa ngâu, giọt mưa kia há chăng đó giọt sầu, vương trên má rơi vào nhân gian- mưa là lệ...

          Muôn đời muôn đời, em biết em thật tệ, khi cam lòng không chia sẻ cùng anh, gian nan khó khăn nhưng nếu thực chân thành thì có lẽ mọi việc đều suôn sẻ...

          Anh ơi anh, trái tim em nhỏ bé, mong manh yếu đuối hoài trước lý trí cuồng ngông, em ngả mình , lý trí bảo rằng không..yêu sẽ khổ vậy nên em cam lỗi..

          Phiên tòa kết thúc rồi..em là người có tội, anh hãy quay lưng bỏ mặc em đi, đừng buồn lo cũng như nghĩ suy..về một kẻ tội đồ gây cho anh niềm đau khôn tả....

          Đừng dại dột khi anh bỏ mặc tất cả, quyết chung thân cùng em với tội lỗi ngút ngàn, xin anh đó, kiếp này duyên lỡ làng, đành chung bước kiếp sau ta hội ngộ....
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.11.2006 20:56:29 bởi Triều Sương >
          #5
            Triều Sương 29.05.2005 13:59:23 (permalink)
            0
            Lá thư thứ tư

            Chiều nay mưa buồn em lại viết cho anh, những dòng chữ rút từ trong tâm thức, nỗi nhớ anh trong em cứ trào dâng chất ngất, lá thư này xin ghi khắc tình em.

            Em đã muốn ẩn mình trong bóng đêm, nhờ bóng tối giấu đi niềm tâm sự, tìm cho mình phút giây riêng tư lự và dối lòng em chẳng nhớ anh đâu.

            Sao mưa mãi còn... sao trời mãi mưa ngâu, hay Chức Nữ -Chàng Ngưu gặp mặt, em muốn kéo mây về cùng giọt mưa góp nhặt cho hai người gặp mặt... đừng xa.

            Giọt nhớ trong em mưa chợt xóa nhòa, gió kéo mây chẳng làm nên mưa nữa em đã nghĩ thà rằng chuyện tình mình cứ như giọt mưa kia..tan vỡ còn hơn là níu kéo dở dang...

            Sau cơn mưa khoảng trời như phủ một màu tang, Ả Chức _Chàng Ngưu ngỡ ngàng chia biệt, chia xa rồi dẫu lòng còn luyến tiếc xin anh đừng quyết liệt giữ tình em.

            Em đã gieo vào anh bao nỗi niềm..em đã làm anh nhiều lần đau khổ nên chẳng thể em để anh dành riêng về nỗi đau nữa khi lòng em chẳng nỡ để anh đau...

            Hãy cho em ôm trọn nỗi sầu để giữ mãi tình anh suốt kiếp, có thể ai đó sẽ nói sao em cứ ngốc nghếch khi nguyện làm tội đồ cam chết cũng vì anh.
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.11.2006 20:59:06 bởi Triều Sương >
            #6
              Triều Sương 21.06.2005 23:53:03 (permalink)
              0
              Lá thư thứ 5

              Đêm, dấy trong tim em những trở trăn vật vã, hình như ..nơi xa đó anh đang rất buồn bã nên lệ ướt nhòa trên đôi má của em

              Biết gọi là gì...nỗi nhớ không tên, em vẫn lặng giữa trời đêm nhung nhớ, ngước nhìn trời cao em đếm những ngôi sao đang thở..có ngọn gió vô tình ..em ngỡ hơi thở của anh

              Có hai ngôi sao trên trời đang chớp sáng long lanh dường như chính anh và em đó nhưng anh ơi, để hai ngôi sao gần nhau thật khó khi tìm đâu cây cầu bắc qua sông Ngân Hà cho đây... đó gặp nhau

              Chúng mình còn lời nào ...để nói nữa đâu khi khoảng cách anh và em là vô tận, bật lực rồi anh ơi..em đầu hàng số phận..ngôi sao nào vừa tự vẫn giữa trời khuya...

              Ngọn gió thổi qua, lá cây chợt xa lìa..anh có phải mùa thu sao lá vàng-em rơi rụng, câu hỏi anh đưa ra, em trả lời lúng túng ngặt nỗi lòng em ích kỷ giữ phần đúng riêng mình.

              Bao nhiêu lần em đã lặng thinh, tự trong tâm em biết mình cố chấp,yêu dấu hỡi, em xin giữ riêng mình những điều khuất lấp và...em muốn che đậy những yếu đuối trong em.

              Xin anh đừng trằn trọc mãi trong đêm , vì nếu vậy em sẽ thêm mất ngủ..anh biết không...nỗi đau của anh..em là người sở hữu bởi vô tình em đánh cắp một nữa trái tim anh.
              #7
                Triều Sương 18.10.2005 15:11:24 (permalink)
                0
                Nhớ anh

                em cố giấu
                nước mắt vào nụ cười
                em tìm mãi
                niềm vui trong khóe mắt
                xa anh rồi
                em còn gì gom nhặt
                ngoài nỗi buồn khi nhớ nhắc tên anh

                ở nơi anh
                trời có biếc xanh
                sao nơi em trời mịt mờ mây tím
                nhớ anh nhiều em tìm về kỷ niệm
                dãu xa rồi em vẫn kiếm tìm anh

                giờ này đây
                màn đêm đã buông mành
                ngàn tinh tú mỉm cười rực rỡ
                ngước nhìn sao em chợt cứ ngỡ
                đó là anh...

                vì em......... nhớ anh nhiều
                vì vắng anh rồi..em buồn đến cô liêu
                vắng anh rồi em thấy mình yếu đuối
                vắng anh rồi, đơn côi em buồn tủi
                vắng anh rồi, tim mãi nhói tên anh

                r
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.02.2006 07:43:49 bởi Viet duong nhan >
                #8
                  Triều Sương 18.10.2005 15:12:57 (permalink)
                  0
                  Mi ướt

                  giọt nắng
                  có còn vương mắt ngọc
                  hanh hao chiều hạ
                  nắng rợp đầy
                  bảng lảng gió buồn
                  không ngọn thổi
                  mặc tình trôi nổi những vòm mây

                  chông chênh
                  em đứng nhìn mây biếc
                  khói phủ lan xa
                  tự nơi nào ?
                  có không...
                  cay mắt sao mi ướt ?
                  hay là cát đọng vướng trời sao...
                  #9
                    Triều Sương 23.10.2005 04:24:00 (permalink)
                    0
                    Đóng băng

                    Sao ko thử lòng mình đóng thành băng,
                    để thương nhớ chỉ còn
                    là dĩ vãng,
                    người yêu ơi nỗi sầu dài
                    năm tháng,
                    đến một ngày lãng đãng hóa thành
                    mây .

                    Nếu biết một ngày tay lại
                    rời tay,
                    với ko tới trĩu dài tay- bất
                    lực,
                    nuốt nước mắt nghe nhói
                    đau lồng ngực,
                    nhớ mong ơi! biết nói sao khi
                    người đã xa người

                    Nếu đóng băng tím há có thể
                    cười
                    hay chỉ khóc cho lệ rơi nhòa
                    mắt
                    hay tự dối lòng mình, ta khỏa
                    lấp
                    giấu yêu thương vùi vào
                    đống tro tàn

                    Sẽ không còn đêm trở giấc
                    thở than
                    không ủy mị ngỡ ngàng sầu
                    mưa nắng
                    đêm không dài, ngày sẽ hóa ngắn
                    những tương tư không nặng
                    trĩu vai gầy

                    Chỉ còn đêm lạnh buốt gió tây
                    cùng chiếc bóng vui vầy làm bạn
                    băng đông kín đâu hay tim nứt
                    rạn
                    vỡ òa rồi băng tan chảy còn :
                    đau
                    #10
                      Triều Sương 26.10.2005 04:20:35 (permalink)
                      0
                      Người quay bước

                      em sẽ không còn khóc nữa đâu anh
                      giọt nước mắt ngày nao giờ đã cạn
                      anh cứ bước em không hờn không oán
                      níu kéo gì khi người đành đọan lìa xa

                      rồi một ngày sắc hoa sẽ phôi pha
                      trăng khuất lấp hòa mình vào đêm tối
                      em biết mình không làm gì nên tội
                      chỉ tội là không đủ tình yêu anh

                      đã có lần anh chính là trời xanh
                      là tất cả những gì em mong muốn
                      do em thôi...vậy mà em cứ tưởng
                      mình đã yêu nhiều đủ để giữ chân ai

                      kết thúc rồi, sao phân định đúng sai
                      bầu trời xanh nhạt phai màu bởi nắng
                      ánh thái dương cũng không thể nung nóng
                      lửa tình yêu nguội hẳn tự trong lòng

                      sâu thẳm trong em chỉ còn giấc mơ hồng
                      của ngày xưa cùng ngóng trông thương nhớ
                      đoạn cuối cuộc tình chỉ còn là dang dở
                      những yêu thương xếp lại hóa tro tàn

                      không thể đổ thừa định mệnh phũ phàng
                      càng không thể ngỡ ngàng khi chia biệt
                      kỷ niệm không thể nào vùi chôn vào đáy huỵêt
                      thì đừng bao giờ anh nói tìm người khác thay anh

                      có không anh, một khoảng trời khác rất xanh
                      một bản sao giống anh nhưng là người khác
                      không có đâu bởi vì em biết chắc
                      tình yêu là duy nhất một lần thôi

                      anh cứ đi,
                      đừng ngoảnh đầu quay mặt vẫy tay cười
                      bởi em sợ mình không rời xa anh được
                      giữa lý trí và trái tim không bao giờ em dám cược
                      bởi em biết phần thắng nghiêng về phía nào


                      Bài thơ đưa vào TV
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.02.2006 07:40:21 bởi Viet duong nhan >
                      #11
                        Triều Sương 29.10.2005 04:24:28 (permalink)
                        0
                        Chiều biển

                        Biển mãi
                        Sóng tràn xô bãi cát
                        Hoàng hôn phủ nhạt
                        Tím trời chiều
                        Một mình
                        Thinh lặng
                        Nhìn sóng nước
                        Chợt thoáng lòng xao động
                        Cô liêu

                        Đứng giữa đất trời
                        cùng với biển
                        Trông xa thấp thoáng
                        Một cánh buồm
                        Nghiêng nghiêng
                        Chiều gió
                        Buồm lơ lửng
                        Có phải trên mây
                        Sao thấy sương ?


                        Lâu lâu mần thơ rồi đọc lại chợt thấy mình dưng không sao lại lãng đãng thế này, ở nơi mình đang ở có chiều đó mà có biển đâu..chắc hồn lại lên mây rồi thì phải?????????
                        #12
                          Triều Sương 01.11.2005 19:48:05 (permalink)
                          0
                          Hôm qua-hôm nay

                          ...hôm qua
                          ....ta gặp nhau cho nụ hôn đến vội ,ta lại xa như thoáng chốc mưa rơi, phôi phai nhanh những giọt mưa đời trong nắng ấm mưa tan thành hư ảo ...giọt nhớ nào còn vương trên áo, giọt sầu nào áo não mắt vương , chợt nhìn nhau, chia tay cuối con đường , tan tác những nhớ, thương, sầu, cảm ...
                          .....hôm nay
                          .....chợt lòng ta buồn lắm ..nhớ nhớ mong mong ai đó thật xa xôi , trời không mưa lòng cứ bồi hồi ..mong và ước mưa về phố nhỏ ...
                          giá như hôm nay trời mưa nhỉ ...ta sẽ ko buồn ko rối rắm nghĩ suy ...chỉ cần nhìn mưa rơi lắng dịu những sầu bi ..trong mưa gió hồn nhu mì như trước ....

                          Lâu lâu lại ngồi viết thơ văn xuôi, dưng thấy lòng nhẹ nhàng bay bổng, cái nắng trưa dường như không còn gay gắt nữa và cả chính bản thân cũng mát dịu tự lúc nào
                          #13
                            tulipdenus 02.11.2005 03:25:32 (permalink)
                            0
                            Em ơi!...mưa của mùa xưa, nhạt nhòa theo gió đong đưa xa rồi, có thương thì chỉ hoài thôi...Bởi lòng đã hết bồi hồi mộng yêu...
                            ...Trái tim lạc nhịp một chiều...một chiều mưa đã mang nhiều khổ đau, nhớ...buồn...mơ cũng được đâu? bể dâu - dâu bể in sâu vết hằn...
                            Mặn môi xóa lệ trăm năm, trăm năm vương vấn thân tằm dệt tơ, nụ cười e thẹn thủa ban sơ...cùng như bong bóng mưa đa tình...cớ gì duyên được tái sinh?
                            Chúc người rạng ánh bình minh, ươm màu hoa mới hoan tình mới xây, vui vầy như én hợp mây, như hoa gặp nắng, như cây liền cành...dù duyêm xưa bỏ không đành, xin là kỉ niệm mong manh đầu đời...
                            #14
                              Triều Sương 05.11.2005 18:13:44 (permalink)
                              0

                              Trích đoạn: tulipdenus

                              Em ơi!...mưa của mùa xưa, nhạt nhòa theo gió đong đưa xa rồi, có thương thì chỉ hoài thôi...Bởi lòng đã hết bồi hồi mộng yêu...
                              ...Trái tim lạc nhịp một chiều...một chiều mưa đã mang nhiều khổ đau, nhớ...buồn...mơ cũng được đâu? bể dâu - dâu bể in sâu vết hằn...
                              Mặn môi xóa lệ trăm năm, trăm năm vương vấn thân tằm dệt tơ, nụ cười e thẹn thủa ban sơ...cùng như bong bóng mưa đa tình...cớ gì duyên được tái sinh?
                              Chúc người rạng ánh bình minh, ươm màu hoa mới hoan tình mới xây, vui vầy như én hợp mây, như hoa gặp nắng, như cây liền cành...dù duyêm xưa bỏ không đành, xin là kỉ niệm mong manh đầu đời...


                              Anh ơi ! mưa đã lại về, mưa trôi cuốn cả lời thề lạc xa , gió dông dậy những phong ba, bão lòng nổi những sóng nhòa đẫm tim...anh giờ biền biệt cánh chim, em như viên sỏi lắng chìm đáy sông....
                              còn gì đâu nữa mà mong , còn gì đâu nữa nát lòng..còn đâu..biển nào đã hóa nương dâu tình nào đã rạn... chỉ sầu còn đây....
                              Ai đem trút nặng vai gầy , thuyền ai chở ánh trăng say bởi tình , em về mỗi bóng điêu linh , ngả nghiêng say tỉnh mặc tình ướt mưa..thế gian ai có tình thừa, cho vay một kiếp duyên chưa dứt lòng...........

                              TS không khá thơ lục bát nhưng cũng xin viết đáp lời Tulipdenus vài dòng.
                              Cám ơn TL về lời chúc
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 5 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 61 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9