Lá thư của một tội nhân
Triều Sương 21.05.2005 16:53:57 (permalink)
0
Lá thư của một tội nhân

Cầu chúc cho anh không một lần buồn

Có bao giờ anh biết rằng
Niềm vui trong anh cũng là niềm vui chính em đó
Có bao giờ anh biết rằng
Khi anh buồn em sẽ thật buồn hơn anh

Chỉ cần anh nói anh muốn em ở bên
Em sẽ không ngại ngần gì từ chối
Em sẽ đến bên anh
Bằng những bước chân thật vội
Để lắng nghe, thấu hiểu và chia sẽ bao điều

Anh không hiểu vì anh em sẽ lo nghĩ nhiều
Vì anh em sẽ buồn cho nỗi buồn anh đó
Em sẽ thầm chúc anh những điều khấn nhỏ
Thành công, may mắn sẽ bên anh trường tồn

Em sẽ quay lưng đi khi anh thật sự không cần
Em sẽ cầu chúc cho anh mãi mãi hạnh phúc
Ở nơi xa em sẽ dõi mắt cầu chúc
Chúc cho anh không một lần nào buồn
..... để cần đến chính em.

Bài thơ này em viết gần đây thôi nhưng em chắc rằng anh không khi nào đọc được, không bao giờ anh nghĩ có một lời chúc ngược:
Chúc anh không một lần buồn...để cần đến chính em.

Xa nhau rồi em cố dặn lòng lãng quên nhưng trong tim em một cái tên ghi khắc, nỗi nhớ trào dâng và trái tim lại nhắc : nhớ anh, nhớ anh , nhớ anh nhiều

Em vẫn thường chờ đợi áng mây tím cuối chiều, em vẫn nhìn mưa nhiễu điều rơi trên phố và em thấy bản thân mình thật lớ ngớ khi tìm hoài vết tích của ngày xưa...

hôm nay trời lại mưa...
Cơn mưa rót giọt nhớ, giọt thương , giọt buồn tí tách...có khi nào phương xa anh biết anh sẽ trách: sao em chúc anh lời chúc không chút tình?

Sẽ không nói gì , em mãi lặng thinh vì em biết mình gây nên tội..em đã biết khi một người bạn hỏi : nếu em chúc người ấy lời thơ này, người ấy sẽ kiện em....

Trước vành móng ngựa, em không thể biện minh thêm, là tội nhân em xin nhận về hình phạt...đã bao lần em làm anh chết ngạt nhất là khi em quay lưng đi mang theo hơi thở của anh...

Em đã giẫm lên những tình cảm chân thành,em đã giày xéo trái tim anh vỡ nát. Bạn bè_ đã rất nhiều người nói em là độc ác khi cố tình tẩu thoát khỏi tình anh...

Ngày ấy xa quá rồi phải không anh khi em và anh giờ là hai người xa lạ , nếu một mai tình cờ em và anh gặp lại, cúi đầu chào rồi hai ngã lại xa.

Mưa ngoài trời đã tạnh rồi anh à cũng như chuyện tình mình chỉ còn là dấu chấm. Kết thúc ư, hình như là vậy...sao trong tim còn đẫm một nỗi đau.

Lá thư này anh chẳng thể đọc được đâu...vì em giữ cho riêng mình...không gửi, để phương xa không bao giờ anh còn nghĩ tới một tội nhân thiên cổ chính là em.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.11.2006 20:47:40 bởi Triều Sương >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9