TỰ TRÀO
Giữa biển đời ồn ào sôi động quá
Tôi thu mình làm con ốc lẻ loi
Không dám nói những lời to tát lạ
Quên mất tên ở giữa chốn đông người
Tôi biết anh khôn ngoan, tài giỏi lắm
Biết cả anh im lặng sống theo thời
Tôi muốn học, nhưng sao mà khó thế
Biết luôn mình gàn dở kiếp buông lơi
Đôi dòng thơ chỉ viết vào ngẫu hứng
Lôi tâm can nghĩ ai cũng như mình
Bao đắng cay lặng thầm trong bóng tối
Chút ngọt ngào chia sẻ mọi sinh linh
Nhưng có lẽ trời muốn ta là thế
Dẫu thiêu thân cũng sống một vòng đời
Điều an ủi ấy là khi nhắm mắt
Một hai người nào đó tiếc thương tôi…
Đôm 15 - 7/5/05.
NGẪU HỨNG
Ngày mỗi ngày hao mòn về sức lực
Cái guồng quay công việc cuốn ta đi
Mắt luôn mở để biết mình vẫn thấy
Sống bên đời đâu gạt hết sân si
Tôi thấy em cuối đường như đứng đợi
Vòng tay êm xây mộng ấm gia đình
Em đâu hiểu lòng tôi thương em lắm
Nhưng tôi còn nặng nợ kiếp điêu linh
Tôi gánh chịu mọi nỗi niềm cay đắng
Em trách tôi rồi về lại lòng trần
Cầu mong em đừng nhớ gì tôi nữa
Để đời em tươi thắm vạn ngày xuân...
Đôm 15 – 20/5/05.