Cơn Gió Thoảng
Thay đổi trang: << < 1314 > | Trang 13 của 14 trang, bài viết từ 181 đến 195 trên tổng số 200 bài trong đề mục
Khù Khờ 30.11.2012 13:50:25 (permalink)
0
Thu phủi ngang vai

Hai bóng đi ngang
tóc dài khuất mặt
toan bước, rồi ngừng
ngó lại … bờ vai.

Chân bước mau mau
vấp hòn đá sỏi
đôi guốc, thiệt tình !
vướng nhịp xôn xao.

Mưa … đã thôi mưa
rớt vào nước vũng
đôi mắt thật tròn
níu lại mây ngang.

Chân bước lang thang qua con phố cũ
ai đổ nhựa đường lấp nhịp xôn xao?
thu …
đã bao thu?
hất bờ tóc ngược
vai trống nụ cười
thu phủi ngang vai.

Khù Khờ



<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.12.2012 19:09:00 bởi diên vỹ >
Khù Khờ 08.12.2012 22:28:24 (permalink)
0
Thử áo

trời vẫn mờ sương … khuất nơi góc phố
hai cánh vai trần ướm thử sa hoa
chiếc áo soiré đứng xòe sau tủ
ôm siết eo mềm uốn lượn xoay mây
nhướn cổ thon thon, đẹp không? khăn ấm
tay xóa sương mờ chắn vẻ kiêu sa
mười ngón tay ngà mượt trên đôi má
em đứng nghiêng đầu trước tiệm,
chớm thu

trời mới hừng đông, chết! đôi mắt lạ
như nói, như cười … nóng cả đôi vai.

trời đã tàn thu … dọc con phố cũ
tấm kính bụi dầy không đủ che thân
một cái đầu trơn và đôi vai trống
đang đứng trơ mình phó chuyện thế gian
tháo chiếc khăn voan, quấn vòng, ướm thử
chiếc áo yêu kiều khoác tượng năm xưa
mười ngón tay lơi ôm bờ vai lạnh
thiếu phụ đứng chờ trước tiệm,
lá rơi …

trời khép hoàng hôn, lùa cơn gió mạnh
lá chảy trên đường … cuốn nhịp chân xưa.

Khù Khờ
Khù Khờ 09.12.2012 22:08:03 (permalink)
0
Bóng thu vừa khuất

Trên vỉa hè quen thuộc
con phố thưa người đi
vẫn gã ngồi mấp máy
nụ cười với mùa thu.

Xem lá buông thật nhẹ
nghe nắng dịu bàn chân
cơn gió đi lầm lạc
đưa đến tận ngày qua.

Đôi mắt … thơm ngày mộng
mái tóc … rộn niềm vui
mười ngón tay mềm mại
ấp úng chọn lời yêu.

Tay ấm tận lòng tay
tóc nối thêm tháng ngày
mắt theo chiều bảng lảng
thu khuất vào hoàng hôn.

Ly café tan khói
phơ phất hạt bụi thu
từng cơn ho níu kéo
thu khuất … giọng khàn thêm.

Khù Khờ

Khù Khờ 19.12.2012 12:13:52 (permalink)
0
Trối trăn trước ngày tận thế 21/12/2012

Họ bảo ngày mai tận thế rồi
thế mà lắm kẻ chẳng ngồi không
họ tranh mua sắm gạo, nước mắm
chắc để mang lên ở với trời.

Họ quả rằng mai tận thế mà
thế là đình miễu lắm người đi
thoáng nghe thành khẩn câu khấn lạy
lạy trời năm tới phát tài hơn.

Thừ mãi …
ngày mai tận thế …
à!
dốc đầu cho túi rớt lời ngơ
dăm câu vỏn vẹn mòn hơn đá
ấp ủ bao năm … chỉ bấy lời.

Mà lỡ ngày mai … chẳng có gì
giời ơi ! trời đất trốn gần đâu?
“yêu em”! tôi lỡ vung trên giấy
lời trối trăn …
mau đuổi bắt …
đừ!

Khù Khờ
Khù Khờ 08.02.2013 13:15:35 (permalink)
0
Tìm xuân giữa sương mù

Tôi đứng
giờ trôi
thoải dốc đường
sương mù phủ lối ngập ngang hông
đêm xuống, mình tôi nơi bến vắng
không đò, từng gợn sóng … lăn tăn.

Tôi cúi
vòng tay vớt bọt bèo
vo đều dỗ giấc ngủ miên man
hé mắt nhìn nghiêng trong giấc mộng
ô kìa, xuân nở với môi em.


Khù Khờ
Khù Khờ 23.03.2013 01:50:47 (permalink)
1
[This post was marked as helpful]
Đêm ngồi với mẹ
 
Suỵt … hãy lắng nghe nến chuyện trò
bập bùng tâm sự ấm trọn đêm
có lúc lóe lên niềm hy vọng
chập chờn … leo lắt … khuất bình minh.
 
Lặng gió … chợt nghe sóng cuộn cuồn
xô lòng nghiêng ngã biết về đâu
bãi cát thênh thang mờ chân bước
hay còn chưa lắng mảnh sò, trôi …
 
Giọt nến ngừng rơi cuối đêm tàn
lệ còn đọng ấm mắt mẹ yêu
nhẹ tiếng Nam Mô … câu đưa tiễn
trọn giấc thiên thu … bước nhẹ nhàng.
 
Khù Khờ
Khù Khờ 02.01.2014 19:19:21 (permalink)
0
 
Yên lành trong giấc ngủ da vàng

Tháng mười hai trời buồn không hắt nắng
chim từng bầy ủ rũ lấp ngọn cây
hồi chuông ngân ...
từng gợn sóng …
vơi dần …
vũng nước đọng trên bờ vai của Chúa.
 
Cả trời đất dường như quên thức dậy
để anh tròn giấc ngủ, ráng ngủ say
để giấc mơ thôi khắc khoải từng hồi
đưa anh trọn đường về nơi đất mẹ.
 
Không tiếng nạng trên con đường khấp khuỷu
ngàn bàn chân … hàng vạn … triệu bàn chân
bước thấp cao, hụt hẫng giữa con đường
anh mạnh bước hơn ba mươi năm suốt.
 
Không tiếng hát ru biển xanh lặng sóng
cho bao vong hồn tìm dạt đến bãi hoang
cát còn in năm tháng bước trở về
đấp nấm mộ, khói lượn quanh thổn thức.
 
Không giọng nói ngọt ngào như viên kẹo
mong em thơ … đời chẳng mãi đắng cay
trong ngục tối em chớ ngừng tiếng hát
yêu quê hương, cởi trói mọi gông xiềng.
 
Thôi mơ mộng … đường Duy Tân say nắng
chờ anh về môi lại nồng hương xưa
mưa lưa thưa đường vơi hẳn bóng người
thoáng cọc cạch …
cây cà rem đứng đón.
 
Giờ anh đã về lại căn nhà xưa
mặt hồ lay … giọt lệ ấm từng dòng
trên mảnh đất nhăn khô vì chờ đợi
sợi tóc thôi còn đong đưa … đong đưa.
 
Khù Khờ
 
Xin gói trọn vài hình ảnh và dùng lại đôi ca từ mà nhạc sĩ Việt Dũng đã để lại với đời. Xin gởi bài thơ này đến anh thay lời chia tay, gởi anh muôn vàn lời cảm tạ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.09.2014 14:14:46 bởi Khù Khờ >
Khù Khờ 28.08.2014 12:40:23 (permalink)
0
Tiếng hót trong lồng … chợt hiểu!
 
Chú chim nhỏ tung mình, nương theo gió
đến cuối dòng, thoa nắng ửng đôi vai
ngước nhìn lên, à đấy! cả bầu trời
ôm đôi cánh, còn riêng ta, tất cả …
 
Con chim nhỏ cuồng chân trong cũi hẹp
ánh mắt trầm, hàng song sắt đan che
đôi cánh xén và đôi chân trói chặt
thoát lời ca, từng nốt … nhạc chậm buồn!
 
Trong tiếng hát lồng bao nhiêu sợ hãi
về những điều chưa biết ủ trong mơ
nốt vút cao thoát đến tận cuối đồi
nỗi khao khát tự do từ đáy vọng.
 
Chú chim nhỏ ngóng chờ làn gió nhẹ
khẽ mơn man cho lá thở ra lời
và vài con sâu no tròn trên bãi cỏ
cả bầu trời này là của riêng ta.
 
Con chim nhỏ đứng bên mồ ác mộng
bóng thét từng tiếng rú thức đêm thâu
đôi cánh xén và đôi chân trói chặt
thoát lời ca, từng nốt … nhạc chậm buồn!
 
Trong tiếng hát lồng bao nhiêu sợ hãi
về những điều chưa biết ủ trong mơ
nốt vút cao thoát đến tận cuối đồi
nỗi khao khát tự do từ đáy vọng.
 
Cứ như thế … tuần tự như điệp khúc
nốt thăng trầm đẫm ướt cả trời cao
nỗi khát khao … nấc cụt … dội ven đồi
chú chim nhỏ đứng ngoài trời … chợt hiểu.
 
Khù Khờ
 
Phỏng dịch từ bài thơ "I know why the caged bird sings" của Maya Angelou
Bài dịch này là lời đáp cho những tiếng hót từ trong lồng. Xin cảm phục.

<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.09.2014 13:24:57 bởi Khù Khờ >
Khù Khờ 26.09.2014 14:16:46 (permalink)
0
Trốn đời tìm lại chút thơ

Vo năm tháng vất chồng nơi xó cửa
xoá thời gian chằng chịt vệt bút chì
chiều chìm dần vào buổi tối không sao
đêm chong mắt, ngày ơi … khoan đến vội.

Loanh quanh khúc đời cong nên thấm mệt
dòng mồ hôi  tuôn đổ mắt cay xè
trốn/ trốn đời, tìm lại chút hương thơ
trong cõi mộng, vành mi thưa … khép chặt.
 
Dọ trên giấy … từng bước đi … chập chững
tập làm quen từ chấm phết đơn sơ
khẽ lắng nghe dòng cảm xúc thật gần
đang dần thở từ trái tim cằn cỗi.
 
Lay màn đêm … gió có điều tâm sự?
kể tôi nghe, vâng, tôi vẫn lắng nghe
pho tượng ngoài kia giữ mãi nụ cười
tôi cũng thế, không một lời, thông cảm.
 
Không màu trăng … sao lá còn bẽn lẽn
chút hồng lên viền lá … phớt màu thu
nếu ngày mai mưa có còn rơi nữa
nhẹ thôi nghe, đừng lấm nét trang đài.
 
Khù Khờ
 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.10.2014 06:46:05 bởi Ct.Ly >
Khù Khờ 08.10.2014 12:43:02 (permalink)
0
Cứ để vậy đi
 
Đêm nhìn trời … tôi bao lần muốn nhủ
để vậy đi … thôi, cứ để vậy đi
để ngày mai tôi tìm lại chỗ này
không sợ lạc giữa muôn ngàn tinh tú
và những hành tinh chưa một lần giáp mặt
dòng thời gian lưu chuyển đến bao giờ
nếu mai sau ta có lần ngang bước
đừng cúi đầu, hay quay, ngó bâng quơ.
 
Đêm … lạ chưa … buông mấy lời nói nhảm
nghe thật gần … long lanh ánh mắt vui
tim đập theo tinh tú từng hồi chớp tắt
sương xuống dần …
lóng lánh …
chơi vơi …
 
Khù Khờ
 
 
R
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.07.2016 04:16:03 bởi Nguyệt Hạ >
Khù Khờ 10.10.2014 13:11:00 (permalink)
0
Đôi khi thơ rụng bớt vần
 
Tuy vẫn biết có vần, thơ dễ nhớ
dẫu không vần/ thơ … cũng vẫn là thơ
thơ nhúm nhen từ những cảm xúc bất chừng
hay đọng lại … từ đêm ngày suy ngẫm!
đôi khi đánh rớt vần
để thơ không chỉ là điệp khúc
xoay con chữ trong vòng quỹ tích khiến nhàm tai
thơ cần thở
và thoát mọi cản ngăn
để ý đẹp vươn lên từ hoang tưởng
không cần thiết bao lời hoa mỹ
dựa bóng hình tài tử, với giai nhân
quanh cuộc đời đầy ắp những buồn vui
xin rất thật
vài lời vu vơ … cũng đủ
ừ thì nắng, ừ thì mưa, thì gió
ừ lại thằng ba trợn hát nghêu ngao
đánh rớt vần
để thơ lạc mất
thả mắt trôi dần …
về cõi xa xăm.
 
Khù Khờ
Khù Khờ 18.10.2014 04:41:10 (permalink)
0
Cục tà, cục tác
 
Nè cô Hai đường nào về Bà Điểm
nhà tui nằm khuất lộ vườn trầu xanh
dô đây đi để tui kêu xấp nhỏ
hái cau non, tui kể chuyện người đời.
 
Nè bé Tư, lại gần đây chút nữa
nghe tao khuyên đừng lớn tiếng với chồng
con lớn rồi, đừng đòn vọt mà lơn
lời nhỏ nhẹ ... lạt mềm mà buộc cứng.
 
Nè con ơi dựa vào đây chút nữa
cho má ôm, sờ thử lúm đồng tiền
bây lớn rồi mà tao vẫn không yên
má cứ nghĩ con lên năm, lên bảy.
 
Nè cô Ba chờ cho tui một chút
lượm hột cơm trên vạt áo, để dành
cho đàn gà đang đứng đợi ngoài sân
tà ... cục tác ... tác, tà tà ... cục tác.
 
Lả chả giọt mưa vỡ trên bệ đá
nụ cười hiền móm mém gọi nhỏ to
tà ... cục tác ... tác, tà tà ... cục tác
bên mộ bia, bóng mổ ... hết chiều tàn.
 
Khù Khờ
 
Bài thơ này khi đọc thấy lãng xẹt. Xin ghi lại đôi hình ảnh của bà cụ già đã lẫn, bên cạnh cô gái tóc chớm nhuộm sương. Nhìn di ảnh của mẹ, đến bây giờ, người con mới hiểu được lời mẹ nhắn nhủ. Bài thơ đã cũ ... cảm xúc vẫn còn đây.
Khù Khờ 13.11.2014 12:13:40 (permalink)
0
Đi tìm hồn thơ
 
Trong cơn mơ gã được phong thi sĩ
mắt nhắm nghiền tận hưởng phút thăng hoa
miệng cười ngơ, ú … ớ … chửa thành lời
chân đá tốc chiếc mền văng xuống đất.
 
Luồng gió lạnh làm vỡ tan mơ mộng
gã bần thần sờ cổ áo tìm quanh
cánh huy chương thi sĩ cất để dành
ngăn túi rỗng phập phồng hơi thở hắt.
 
Vỗ cái đốp/ hai bàn chân đứng dậy
chỉnh lưng ngay, thôi … khỏi phải chào cờ
bụng còn đầy, chữ nghĩa lắc nghe vui
đi một bước, chờ thơ theo một bước.
 
Mở toang cửa, nắng lùa vô muốn ngộp
ra vườn sau, trăng đã khuất đầu hè
cúi xuống gầm giường gọi mãi chẳng tăm hơi
núp sau cánh cửa rình thơ, thơ chẳng đến!
 
Gã khoác áo chạy quanh nơi cuối xóm
dáo dác tìm, vẫn chưa thấy hồn thơ
có người bảo … thơ chỉ đến buổi chiều
gã ngồi nán bên bờ sông khi nắng nhạt.
 
Có người bảo … thơ dịu như hoa bưởi
gã hít hà, giữ trong phổi mấy mùa trăng
đặt tay trên giấy … vẫn trắng … chẳng hình hài
gã muốn vẽ, tìm đâu ra nỗi nhớ.
 
Gã nhấc bước, từng bước chân lạc lõng
chẳng còn muốn tìm để gặp được hồn thơ
và hão danh thi sĩ chắc chỉ còn
trên cổ áo … giữa những lần … trở giấc.
 
Khù Khờ
 
 
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.07.2016 04:18:14 bởi Nguyệt Hạ >
Khù Khờ 01.02.2015 00:30:17 (permalink)
0
Chiều chậm trôi
 
Chẳng chờ ai nên trời vừa cuộn nắng
những tàn cây chầm chậm khuất cuối đường
nghe gió lùa … nhìn hàng cây đứng lặng
nhớ … không hình … chợt một phút đi qua.
 
Sờ trên phím … từng lõm cong rất nhỏ
nghe ngập ngừng … từng lời nói chưa buông
tiếng lách tách dẫn dắt cả tâm hồn
đi lạc lối vào giấc mơ vô ngõ.
 
Hạt mưa nào làm ngón tay ướt, ngấm
những vui buồn, mây hứng vớt bâng khuâng
gió lặng im … từng nhành cây thấp thỏm
chiều chậm trôi … chiều chầm chậm trôi … trôi.
 
Khù Khờ
Khù Khờ 15.07.2016 21:54:43 (permalink)
0
Trang giấy, trắng
 
Vẫn tờ giấy còn nằm im trước mặt
đã nhạt màu năm tháng chảy trôi qua
mưa đầu đêm không ướt đủ giấc mộng hờ
chưa thấm để dòng thơ chùng bất chợt
 
Tờ giấy trống, không hàng kẻ lợt
nên con chữ trượt tuột hoài
trang giấy hẳn cô đơn
và tôi
nhìn trên đó, hỏi còn gì
còn tôi
tìm tôi
trang giấy trắng.
 
Khù Khờ
Thay đổi trang: << < 1314 > | Trang 13 của 14 trang, bài viết từ 181 đến 195 trên tổng số 200 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9