Cơn Gió Thoảng
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 14 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 200 bài trong đề mục
Khù Khờ 21.08.2009 12:59:32 (permalink)
0
Trên Biển Vắng

Ném nhánh cỏ bay chưa nửa thước
Phóng tầm nhìn hun hút cuối chân mây
Khuấy ly cà phê từng vòng tròn nhỏ
Sóng dâng trong lòng … sao nhớ em ghê !

Chiều một mình lang thang trên biển vắng
Nghe gió rì rào ngỡ tiếng em ca
Từng dãi cát rút dần theo cơn sóng
Cuốn ta trôi trên bãi vắng không người.

Nhớ năm xưa ta vẫn thường tản bộ
Hạt cát vàng làm nhột chân em
Đưa em lên vai ta gồng mình chạy đuổi
Con sóng bạc đầu dám xoá dấu chân ta !

Chiều hôm nay biển xưa ta trở lại
Cố tìm em …
không !
tìm chút kỷ niệm thôi …
Sóng sụt sùi, mây dần ướt đỏ
Từng giọt mưa …
sao lạnh thế trong lòng !

Khù Khờ
#16
    Khù Khờ 21.08.2009 13:02:50 (permalink)
    0
    Thao Thức

    Đêm đã ngủ, lòng vẫn còn thao thức
    Nhìn lên trần nhẩm đếm thời gian trôi
    Tâm hồn nặng giờ dần lắng đọng
    Cho tai nghe tiếng gió bước bên ngoài.

    Trong bóng tối, không gian dần thức dậy
    Ánh trăng ngà bẽn lẽn vén màn đêm
    Cây với lá đong đưa ngoài khung cửa
    Vẽ trên tường … đôi bức ảnh … tuyệt vời.

    Ở góc đó đôi chân ai chậm bước
    Góc bên này bóng sầu mộng cúi đầu nghiêng
    Đôi môi mềm mân mê làn tóc xoã
    Giọt sương đêm chầm chậm nhỏ từng giòng.

    Không dám nói dù tiếng thở dài luyến tiếc
    Đã lỡ làng … bóng đó … người đây
    Đến với nhau khi ánh trăng mờ tỏ
    Cho nhẹ vơi … lòng thương nhớ … chất đầy …

    Khù Khờ
    #17
      Khù Khờ 21.08.2009 13:06:45 (permalink)
      0
      Đuổi Bóng Thời Gian

      Trưa nay có chàng khờ đuổi bóng
      Hỏi để làm gì
      Ờ ... để tìm lại thời gian
      Không ! Hình như ... chỉ tìm vài kỷ niệm
      Dấu chân xưa ... buổi hò hẹn ... chửa mở lời !

      Thời gian trôi qua, không tìm ... vẫn trở lại
      Bộ óc bây giờ không nhìn tới, chỉ nhìn lui
      Kỷ niệm xưa ... trong giấc ngủ đã vẽ vời
      Đi ngủ nhé ... để vỗ về bao kỷ niệm.

      Khù Khờ
      #18
        Khù Khờ 21.08.2009 13:08:52 (permalink)
        0
        Cô Hàng Xóm

        Ngày năm xưa bé còn mê đánh đũa
        Nhảy cò cò, rượt bắt với thơ ngây
        Tối sáng trăng cháu ngồi nghe chú kể
        Chuyện thần tiên … ngon lắm cục kẹo mè.

        Hôm chú đi trời đổ mưa tầm tả
        Đứng bên hè cháu vạt áo cắn răng
        “Nào ngoan đi, vào nhà ngay kẻo ướt”
        Nhột ghê đi … râu chú chẳng thành hàng!

        Đã hai hôm chú đi chưa trở lại
        Chuyện đêm nào … đoạn cuối sẽ ra sao?
        Cháu thấp thỏm từng ngày trông ngóng
        Chuyện thần tiên … cục kẹo … giọng thân quen.

        Mười năm sau trăng đã tròn mười sáu
        Cứ chiều về lòng lại thấy bâng khuâng
        Qua nhà bên mượn con dao, bó củi
        Thấy vui ghê, ảnh lại nở nụ cười.

        Hai mươi năm, trăng đã mòn chờ đợi
        Bóng bên thềm … dài lắm nỗi cô đơn
        Chuyện thần tiên … đẹp … không đoạn cuối
        Bước sang sông … vẫn tiếc … cục kẹo mè !

        Khù Khờ
        #19
          Khù Khờ 21.08.2009 13:11:46 (permalink)
          0
          Lạc Lõng

          Chiều, nắng duỗi dài trên sân ga vắng
          Đường sắt mòn nằm ngóng tiếng còi xa
          Hòn sỏi nhỏ chuyển mình lăn lông lốc
          Con tàu năm nào ?
          Không, cơn gió lướt qua.

          Con tàu cũ chợt lần về trong tưởng tượng
          Chiều lại chiều, tôi ngồi ngóng bâng khuâng
          Chiều năm xưa, nỗi buồn không duyên cớ
          Chiều hôm nay, một trống vắng lạ lùng.

          Dòng mực khô …
          nhạc nghẹn hơi …
          câu thơ dở
          Viết … rồi vo …
          Một cảm xúc lạc loài !

          Khù Khờ
          #20
            Khù Khờ 21.08.2009 13:12:57 (permalink)
            0
            Ỡm Ờ

            Viết viết, gôm gôm, viết lòng vòng
            Viết rồi lại vất, viết làm chi
            Ờ thì cứ bảo là không viết
            Không tưởng, không mơ, viết làm gì.

            Nói nói, câm câm, nói ngập ngừng
            Nói rồi lại nín, nói làm chi
            Ờ thì cứ bảo là không nói
            Không nhớ, không thương, nói làm gì.

            Nhớ nhớ, quên quên, nhớ mơ hồ
            Nhớ rồi quên hẳn, nhớ làm chi
            Ờ thì cứ bảo là không nhớ
            Không hờn, không giận, nhớ làm chi.

            Khù Khờ
            #21
              Khù Khờ 21.08.2009 13:13:58 (permalink)
              0
              Ngập Ngừng Trong Quên Lãng

              Muốn nói sao môi quá ngại ngùng
              Vẫn còn lắp bắp, chẳng thành câu
              Vẫn còn lẫn lộn, thương ... hay nhớ
              Vẫn ngóng, rồi trông một bóng mờ.

              Muốn nhớ, rồi quên những buổi chiều
              Nắng vàng chậm lướt dưới hàng cây
              Hòn đá phỗng người nghe lưu luyến
              Một thoáng hương thơm ... chút dại khờ.

              Muốn nhắc, rồi thôi, giấc mộng nào
              Thấy lòng bối rối, giọt sương đêm
              Đọng trên cánh lá, hơi mằn mặn
              Một thoáng dư hương … mãi ngậm ngùi !

              Khù Khờ
              #22
                Khù Khờ 21.08.2009 13:16:16 (permalink)
                0
                Một Thoáng Bâng Khuâng

                Sau khung cửa lặng ngồi nghe mưa khóc
                Đọng ưu sầu ... chậm chảy trên mặt gương
                Nói cho vơi đi bớt nỗi muộn phiền
                Cơn gió lộng ... rồi sẽ dần êm dịu.

                Ngón tay di, chậm từng giọt nước mắt
                Vẽ thành hình, hoa bướm quyện bên nhau
                Cánh hoa nghiêng, bóng em ngồi hong tóc
                Tôi si mê ... run bần bật từng hồi.

                Ngồi ôn kỷ niệm ...
                Chợt nghe sóng dâng trong lòng
                Rồi vô tình...
                Một mình ngồi, đếm nỗi nhớ vu vơ ...

                Bàn tay xoá nhoà ...
                Xin giã từ bóng hình dần mờ
                Vào một buổi chiều ...
                Em lại đến bên tôi.

                Khù Khờ
                #23
                  Khù Khờ 21.08.2009 13:17:36 (permalink)
                  0
                  Hết Thuốc Chữa

                  Thuốc đã uống dăm ngày chưa thuyên giảm
                  Cuốn chiếu, vác dù, đến gõ cửa thầy lang
                  Nhìn bệnh nhân, thầy chẳng cần chẩn mạch
                  Căn bệnh này, hết thuốc chữa ông ơi!

                  Nghe khiếp vía, lời thầy lang đã phán
                  “Thưa bệnh gì … thầy nói rõ được không?”
                  Thầy từ từ, thở thườn thượt thương tâm
                  “Theo tôi đoán … tuổi ông ngoài bốn bó!
                  Trông đôi mắt thẫn thờ … bao ngây dại
                  Miệng ưa cười vô cớ chẳng lý do
                  Thích đi mưa để thấm thía nỗi buồn
                  Bệnh ông đó … bệnh hồi xuân … khó chữa!”

                  Nghe thầy phán chợt giật mình hốt hoảng
                  Thầy không mù sao đoán trúng tim đen
                  Hết thuốc chữa … thôi phen này bỏ mạng
                  Tuổi năm mươi, sao khó bước lại gần.

                  “Cho tôi có lời này cho ông nhé
                  Khi ra đường, nhìn trước, tránh nhìn quanh
                  Coi chừng mấy cô cháu gái thích cuời
                  Gọi là chú mà xưng em ngọt sớt
                  Có yêu nước, giữ trong lòng ông nhé
                  Chớ có về một mình viếng quê xưa
                  Bao kỷ niệm ngập tràn trong nhung nhớ
                  Bóng học sinh … khó trở lại … một mình!”

                  Nghe tiếng nấc, thầy gật gù thông cảm
                  Quyển thơ này đầy gió thở, trăng than
                  Đời đáng yêu trong buồn vui trộn lẫn
                  Viết cho vơi … bao cảm xúc ngập tràn.

                  Khù Khờ
                  #24
                    Khù Khờ 21.08.2009 13:25:59 (permalink)
                    0
                    Tự Hỏi?

                    Trong đêm vắng một mình tôi tự hỏi
                    Trong lòng vui hay lại nhúm nỗi buồn?
                    Có lẽ vui, vì hồn thơ vừa đến
                    Buồn ghê đi… vang đâu tiếng nhạc sầu!

                    Trong đêm tối một mình tôi lại thấy
                    Con đường ngoằn, nắng đuổi đến chân mây
                    Hòn đá thô, trơ mình dài chờ đợi
                    Ngọn gió đùa … lay chuyển bóng thời gian.

                    Một cánh hoa vươn mình từ khe đá
                    Xoè cánh nhung che bớt ánh mặt trời
                    Nắng lung linh theo từng cơn gió nhẹ
                    Niềm vui kia … tung cánh bướm chập chờn.

                    Trong đêm khuya mùi hương chi thơm lạ
                    Dậy trong lòng một thoáng … chút … nhớ nhung …
                    Nhẹ như sương, lướt qua bóng hình mờ
                    Khi ẩn hiện … tôi đang mơ hay tỉnh?

                    Mắt chưa nhắm, tay lay hồn thức dậy
                    Cả đêm trường lạc lõng giữa vần thơ
                    Toan muốn nói … ngàn đời thôi chẳng nói
                    Tự hỏi lòng … sao thơ thẩn, buồn, vui?

                    Khù Khờ
                    #25
                      Khù Khờ 21.08.2009 13:28:26 (permalink)
                      0
                      Viết Rồi... Lại Gôm

                      Viết cho xong vần thơ còn tiếc nuối
                      Gôm bớt đi bao tuyệt vọng mõi mòn
                      Tháng ngày trôi tìm vui trong kỷ niệm
                      Một phút nào… ta chợt thấy… thương ta !

                      Viết tuôn ra cho tâm hồn thơ thới
                      Gôm bớt đi đôi khắc khoải, ưu phiền
                      Ngày qua ngày tuổi đời càng chồng chất
                      Tương lai mù … quá khứ cứ rõ trông.

                      Viết sao đây bài thơ đầy tưởng tượng …
                      Gôm bớt đi lú lẫn cứ quanh mình
                      Để sáng tạo ngập tràn niềm vui mới
                      Để mãi còn hăng hái đến ngày mai.

                      Viết thật nhiều… mông lung… hư hay thực ?
                      Thơ văn mà … ai nệ … thực hay hư
                      Gôm đi bớt những lời thơ thiếu thực
                      Cảm xúc dạt dào… có ai hỏi… thực hay hư.

                      Dòng thơ thả … điệu nhạc đầy lưu luyến…
                      Cho tâm hồn nhè nhẹ bước vào mơ
                      Rồi một phút… giật mình chợt thẹn
                      Hạnh phúc nào… ngòn ngọt ở đầu môi.

                      Khù Khờ
                      #26
                        Khù Khờ 21.08.2009 23:50:34 (permalink)
                        0
                        Cây Quên
                         
                        Ba tấc đất, người về chôn nỗi nhớ
                        Ba mươi năm dài, gặp lại vẫn làm ngơ
                        Ngồi bên nhau, sao xa vắng nghìn trùng
                        Nghe nhịp thở, ngỡ chừng câu than trách.
                         
                        Thương dãi nắng trời mây chia đôi vạt  
                        Tiếc cuộc đời định mệnh rẽ thành hai
                        Miệng mỉm cười … mà dạ  … nhỏ rưng rưng
                        Đưa đôi mắt … thay bao lời tạ tội !
                         
                        Trời cao quá, tầm tay không với tới
                        Dấu mặt vào, bờ vai nhỏ rung rung
                        Trong lòng tay, bể nước mặn ngập tràn
                        Từ nơi đó … chân trời kia rộng mở.
                         

                         
                         
                        Từng giọt nhỏ, tưới lên vùng đất cỗi
                        Dạt … đất mềm … cho hạt nhớ vươn lên
                        Vỗ nhẹ hoàng hôn … Cây Quên ru khẽ
                        Giấc mộng lành … cho trọn ... mãi ngàn năm.
                         
                        Khù Khờ
                        #27
                          Khù Khờ 21.08.2009 23:54:26 (permalink)
                          0
                          Đêm Hè

                          Ồm ộp hai bờ ếch gọi nhau
                          Nhớ nhung vằng vặc ánh trăng ngà
                          Lửng lờ cá lượn chèo hai mái
                          Lăn tăn con sóng nối hai bờ.

                          Hừng hực đêm hè, gió lặng yên
                          Cầm tay, lưu luyến… bóng xa hình
                          Giọt mồ hôi chảy… cay đôi mắt
                          Môi mềm, tóc rối… gió đê mê.

                          Im ỉm đêm dài vắng ếch kêu
                          Vì sao lạc bước cuối chân trời
                          Giữa dòng cá lội tìm bóng cũ
                          Đớp ánh trăng ngà… mộng vỡ tan !

                          Lạnh cóng đêm hè, gió nổi lên
                          Nhớ bàn tay nhỏ… thả khói mờ
                          Mồ hôi không chảy… sao cay mắt
                          Môi mềm…
                           tóc bạc…
                             chén đầy…
                               chén vơi !

                          Khù Khờ
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2009 23:55:54 bởi Khù Khờ >
                          #28
                            Huyền Băng 24.08.2009 16:14:49 (permalink)
                            0
                            Chào bạn khù khờ đến với vườn thơ Việt Nam Thư Quán,
                             
                            Như đã hướng dẫn, các bạn mở cho mình một chủ đề thôi và dùng chức năng trả lời để đăng tiếp. Có lẽ do bạn chưa đọc qua phần thông báo, nên bạn mở quá nhiều chủ đề, Huyền Băng đã khóa lại hết và chừa chủ đề này cho bạn. Bạn hãy copy và đem chung vào đây bạn nhé.
                             
                            Sau một tuần HB sẽ xóa những chủ đề kia.
                             
                            Chúc bạn vui và sớm hội nhập với nội quy thư quán.  Bạn nên xem qua những thông báo cũng như hướng dẫn ở đầu trang thơ sáng tác. Việc này sẽ giúp bạn nắm được phương thức đăng bài đồng bộ cùng các thành viên khác.
                             
                            Trân trọng,
                            HB
                            #29
                              Khù Khờ 27.08.2009 13:04:58 (permalink)
                              0
                              Chợ Hoa Tết
                               
                              Thoáng gặp nhau giữa rừng hoa chợ tết
                              Muốn đến gần … chân ngại quá đi thôi
                              Mặt cách nhau đến cả … chậu hoa vàng
                              Tên chưa rõ … gọi là Mai đi nhỉ !

                               
                              Theo đôi mắt, không, nụ đen di động
                              Khẽ lướt dài trên những cánh hoa tươi
                              Gió nhẹ thổi cho nụ cười mấp máy
                              Hương toả ra, ngây ngất đến mê người.

                               
                              Một con ong lượn quanh rồi đáp nhẹ
                              Cánh vo ve du dương bản tình ca
                              Môi nhẹ lướt rồi bất ngờ hút nhụy
                              Thân ta run … ôi bỡ ngỡ ban đầu.

                               
                              Chiếc lá rơi, chợt giật mình thảng thốt
                              Khẽ đắm nhìn rồi vội bước quay đi
                              Tay với gọi … bóng hình xưa kỷ niệm
                              Đến … rồi đi … theo mỗi độ xuân về …

                               
                              Khù Khờ
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.07.2010 07:22:16 bởi Khù Khờ >
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 14 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 200 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9