Xin cám ơn chia sẻ của bạn duca_thu về Cái Giá của Tự Do. Nhắc đến quê hương, tôi không khỏi ngậm ngùi. Hoài bão góp phần tái dựng Việt Nam thành một nước thực sự tự do, dân chủ và phú cường... mờ dần theo cơn mơ. Cuộc đời này sao ngắn ngủi
Quê Hương Tôi
Quê hương tôi đâu chỉ là mảnh đất,
là con sông dài chở đầy ắp phù sa,
là rừng sâu hay dãy núi điệp trùng,
là biển rộng dạt dào con sóng vỗ.
Quê hương tôi có tiếng cười em nhỏ
theo cánh diều vi vút những ước mơ
Quê hương tôi có tiếng hát đẩy đưa
trên mặt nước chập chờn đôi trai gái.
Quê hương tôi đất mặn, mồ hôi đổ
trên cánh đồng, mẹ cấy lúa còng lưng
Quê hương tôi đất đỏ, máu chảy tuôn
cho non sông, thịt da cha chẳng tiếc.
Quê hương tôi đêm về mờ sương phủ
tiếng thì thào, ông gọi "Trả cho tôi
danh dự, ruộng vườn, chốn thờ phượng tổ tiên"
kẻ ông cứu, trả ơn ... lưỡi dao oan nghiệt !
Quê hương tôi đầy vong hồn vất vưởng
bỏ mạng cùi, "tổ quốc" chẳng ghi công,
đầy nhà giam, đem cầm giữ người hùng
tay buông súng, miệng hỏi đòi bờ cõi.
Quê hương ơi ... tôi mong ngày trở lại
nghe tiếng diều ... vi vút dân chủ, tự do.
Khù Khờ