Khù Khờ
-
Số bài
:
253
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 19.08.2009
|
RE: Cơn Gió Thoảng
-
17.05.2010 03:26:57
Chợt thấy Vừa đến, rồi qua ... một buổi chiều thế mà tôi đứng hỏi ngày đi phải nắng bỏ quên vài sợi nhớ để trói nghĩ suy ... bước ngắn, dài. Phải đó, và đây ... một quãng đời nhìn trời ... vẫn đấy ... một vầng mây ngày, tôi cứ vẽ vời trên đó một giấc mơ êm ... một nụ cười. Còn đó, hay không ...một dại khờ vẫn còn nấp, thở ... ở trong tim hoàng hôn thu bóng ... vầng trăng chéo chợt thấy ... đâu đây ... ngọn gió lùa ! Khù Khờ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.07.2010 07:00:55 bởi Khù Khờ >
Thuở kia có gã khù khờ Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ
|
|
Khù Khờ
-
Số bài
:
253
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 19.08.2009
|
RE: Cơn Gió Thoảng
-
18.05.2010 02:14:40
Phượng hồng Sáng tháng Năm giữa sân trường làm điệu Phượng trổ hồng ... hổng biết ... tại vì đâu Ve ngẩn ngơ ... ngân thử đoạn nhạc đầu Thật vụng dại, nghe xong ... rồi ... hổng nói ! Trưa tháng Năm tà áo dài tha thướt dạo quanh trường cho nắng phải say theo chỉ trên cây, kìa! vài cánh phượng hồng mau rơi xuống để chiều về dắt tóc. Chiều tháng Năm chờ chân nhau trước cổng tim thập thình theo tiếng bước gần, xa vội trao tay con bướm đỏ hình hài màu hoa phượng thắm trên trang vở trắng. Ngày nối buổi: sáng, trưa, chiều, lại tối lời tỏ tình hoài ấp úng đầu môi giấc mơ đêm ... thủ thỉ hai mái đầu trưa, ngang lớp ... gặp nhau ... lơ chẳng biết ! Thôi cứ để ngày mai ... rồi hẵng nói Hổng thèm chờ! ai có mở lời đâu Bước chân theo, mắt đã nói thay lời tóc phe phẩy ... phớt bờ vai đón nhận. Tháng sáu mưa đẫm sân trường, đưa tiễn tuổi học trò, thờ thẫn ... chẳng muốn xa dòng nước trôi ... xoá mất dấu chân ngà và chờ đợi ... nát cả khung cỏ bứt. Mùa hè đến, phượng thôi hồng trên ngọn từng cánh buồn rời rã ngã trên sân cánh ve rung rỉ rả bản tan trường bài thơ vụng ... mất hồn ... ngưng điệu nhạc. Kẽo kẹt kêu cửa lớp hờ hé mở dưới chân bàn còn sót mấy hột me hộc bàn trơ, trống hẳn bài thơ tình ... tờ giấy nhỏ ... viết tên ... rồi vụn xé. Trong đêm khuya nghe côn trùng rỉ rả lá bên thềm ... mà ngỡ cánh phượng rơi còn hồng như ước mơ trong trang vở gấp ... lặng câm ... vào kỷ niệm ... một thời! Khù Khờ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.07.2010 07:00:23 bởi Khù Khờ >
Thuở kia có gã khù khờ Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ
|
|
Khù Khờ
-
Số bài
:
253
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 19.08.2009
|
RE: Cơn Gió Thoảng
-
21.05.2010 19:24:06
Thơ ơi Tưởng chừng ... dứt được hơi thơ chiều không thấp thỏm, đêm thôi ngóng chờ! Mặc mưa, mặc nắng, mặc lòng hỏi câu vô nghĩa ... ai đâu? trả lời. Hình như ... lá trĩu vai sầu giọt sương khẽ nhịp vừa gần ... rồi xa Tại hồn quên khoá cửa ngừa bây giờ ướt đẫm ... trăng nào? phơi khô. Ngồi thừ ... đuổi bắt mông lung ý ... chao lảo đảo, tứ ... bơi nổi chìm Không vần, không điệu, không âm thanh, nghe lạc lõng ... mấy dòng ... thơ ơi! Khù Khờ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.07.2010 06:59:33 bởi Khù Khờ >
Thuở kia có gã khù khờ Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ
|
|
Khù Khờ
-
Số bài
:
253
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 19.08.2009
|
RE: Cơn Gió Thoảng
-
15.06.2010 22:42:53
Đếm mưa Tháng Sáu chiều về ướt cơn mưa Tiếng chân vội vã rớt trên cành Xoay xoay theo gió hồn lơ lửng tìm bóng lờ mờ thoáng bên hiên. Tháng Sáu đêm về đếm mưa rơi Buồn, vui theo tiếng bước xa, gần Hỏi còn ngừng ngập chờ ai đấy? Mưa thì thầm ... đêm đếm hạt mưa rơi.... Khù Khờ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.07.2010 07:44:59 bởi Khù Khờ >
Thuở kia có gã khù khờ Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ
|
|
nhabe
-
Số bài
:
869
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 17.12.2009
|
RE: Cơn Gió Thoảng
-
15.06.2010 23:28:17
Trích đoạn: Khù Khờ Đếm mưa
Tháng Sáu chiều về ướt cơn mưa Tiếng chân vội vã rớt trên cành Xoay xoay theo gió hồn lơ lửng tìm bóng lờ mờ thoáng bên hiên. Tháng Sáu đêm về đếm mưa rơi Buồn, vui theo tiếng bước xa, gần Hỏi còn ngừng ngập chờ ai đấy? Mưa thì thầm ... đêm đếm hạt mưa rơi.... Khù Khờ Tạnh mưa trời tháng sáu nhưng cơn mưa đã tạnh nắng vàng hoe trên từng góc phố ấm căn gác nhỏ...ấm cả vườn hoa... nhabe
|
|
Khù Khờ
-
Số bài
:
253
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 19.08.2009
|
RE: Cơn Gió Thoảng
-
17.06.2010 09:41:14
Nếm mưa Mấy ai nếm thử giọt mưa Mặn vừa tiếc nuối? ngọt vừa yêu thương? Mấy ai cân thử giọt mưa đầu nào nặng, nhẹ ... tình nào thật, hư. Trời chưa mưa, có gã khờ le lưỡi chờ nếm hạt mưa, lờ ngờ Nếm mưa ... rồi lại ... thẫn thờ Lưỡi đơ ... cứng, ngọng ... ngoẹo đầu ... làm thơ. Khù Khờ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.07.2010 07:43:06 bởi Khù Khờ >
Thuở kia có gã khù khờ Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ
|
|
Khù Khờ
-
Số bài
:
253
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 19.08.2009
|
RE: Cơn Gió Thoảng
-
18.06.2010 07:20:22
Em đi Em đi ... mây xuống thật gần Nắng nhoà vỡ vụn, mưa lừng khừng rơi Gởi nhờ ... cơn gió cuốn xoay mang theo kỷ niệm ... những ngày dấu yêu. Em đi ... trời nhắm mắt hờ cánh chim mỏi lượn, đâm đầu vào mây Một vai ... hứng mấy hạt mưa Một vai ... vớt nắng, mang về làm vui. Cho tôi ... gởi chút nắng vàng sưởi mùa đông lạnh, sấy khô sương mù Những khi mây phủ mù trời phớt hờ chút nắng ... điểm hồng má, môi. Khù Khờ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.07.2010 07:42:09 bởi Khù Khờ >
Thuở kia có gã khù khờ Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ
|
|
nhabe
-
Số bài
:
869
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 17.12.2009
|
RE: Cơn Gió Thoảng
-
18.06.2010 07:36:09
Trích đoạn: Khù Khờ Em đi
Em đi ... mây xuống thật gần Nắng nhoà vỡ vụn, mưa lừng khừng rơi Gởi nhờ ... cơn gió cuốn xoay mang theo kỷ niệm ... những ngày dấu yêu. Em đi ... trời nhắm mắt hờ cánh chim mỏi lượn, đâm đầu vào mây Một vai ... hứng mấy hạt mưa Một vai ... vớt nắng, mang về làm vui. Cho tôi ... gởi chút nắng vàng sưởi mùa đông lạnh, sấy khô sương mù Những khi mây phủ mù trời phớt hờ chút nắng ... điểm hồng má, môi. Khù Khờ anh về hàng cây lao xao gió nhẹ thì thầm để nắng thắp lên vườn hoa chợt sáng nhabe
|
|
Khù Khờ
-
Số bài
:
253
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 19.08.2009
|
RE: Cơn Gió Thoảng
-
21.06.2010 03:15:02
Con đường bâng quơ Khù Khờ Con đường … nào bâng quơ như dòng thơ lạc lối … tôi đi tìm bóng mình trên bầu trời không sao. Thế là hết buổi chiều, mất cả ngày đi quanh chân mòn trên hè phố đánh thức … lại tháng ngày. Chưa gặp … đã mở lời nở nụ cười xa xôi thôi … để lại cuối đường mai tìm lại … làm quen.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2010 03:19:17 bởi Khù Khờ >
Thuở kia có gã khù khờ Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ
|
|
Khù Khờ
-
Số bài
:
253
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 19.08.2009
|
RE: Cơn Gió Thoảng
-
30.06.2010 13:07:13
Đừng! Đừng nhìn nghiêng kẻo dìm tôi chết đuối xụi tay chèo, ngụp lặn trong mắt nâu. Đưa về đâu? dòng nước đẩy lững lờ thuyền chao đảo giữa tỉnh mơ, hư thực. Đừng cười duyên để hồn tôi chết điếng thừ đêm ngày, cứ trông ... nhớ ... người dưng tuổi tên ư? chưa hỏi ... chẳng ngọn ngành, ráng bập bẹ câu làm quen ... sẽ nói! Em hồn nhiên trong nụ cười, ánh mắt tôi, gã khờ gom lượm mớ vu vơ Đừng nhìn nghiêng và trao lỡ nụ cười tôi thâu mất ... chiều, mưa mờ, mịt lối ... Khù Khờ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.07.2010 06:58:33 bởi Khù Khờ >
Thuở kia có gã khù khờ Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ
|
|
Khù Khờ
-
Số bài
:
253
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 19.08.2009
|
RE: Cơn Gió Thoảng
-
16.07.2010 07:37:35
Hẹn rồi ... thôi chẳng đến Anh đã hẹn ... sao chưa thấy đến để nắng vàng hong nhớ trước sân để gió mai quanh quẩn sau hè để liễu thả ... bóng dài ra tận ngõ. Anh đã hẹn, sao không thèm đến góc quán thừa một chiếc ghế thân quen giọt cà phê dội hoang vắng vào lòng mặt bàn nhẵn vòng vòng tay thờ thẫn. Anh không hẹn, thôi anh đừng đến nữa! giữa mùa hè lạnh cóng nỗi cô đơn cơn nắng gay thất thểu lấm mưa buồn thêm một ngày ... giận hờn theo mây ướt. Anh đã hẹn ... và nhớ lời vẫn hẹn mỗi chiều về gom vạt nắng trước sân khi hoàng hôn thu ngọn gió sau hè tô hình bóng vào dòng thơ lưu luyến. Anh đã hẹn và anh vẫn đến nơi hẹn hò, ngoảnh lại đã bao năm ... vòng tay dư trên thành ghế lặng thầm nghe tiếc nuối xóc đầu tay lần kiếm! Anh có hẹn, hẹn rồi ... thôi chẳng đến để em chờ, em gặp lại ngày xuân để mây trôi ... dù nặng chút giận hờn vẫn phảng phất nụ cười lơi xin lỗi. Khù Khờ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.07.2010 22:25:09 bởi Khù Khờ >
Thuở kia có gã khù khờ Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ
|
|
Khù Khờ
-
Số bài
:
253
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 19.08.2009
|
RE: Cơn Gió Thoảng
-
21.07.2010 10:53:35
Thơ mộng Tôi, gọi em là thơ ngày, thả hồn trên giấy Tôi, ngỡ em là mộng đêm, ú ớ gọi hoài. Thơ! hỡi ơi là thơ ngập, hồn tôi chết đuối Mộng! phải chăng còn mộng mê, lú trọn cuộc đời. Khù Khờ
Thuở kia có gã khù khờ Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ
|
|
Khù Khờ
-
Số bài
:
253
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 19.08.2009
|
RE: Cơn Gió Thoảng
-
21.07.2010 14:11:07
Bên em Em và tôi: hai người xa lạ Không hẹn hò, đến cạnh bên nhau Tôi nhìn em, không nói chỉ cười Em ngước mắt, làm thinh, không chuyện! Em làm cao, bờ môi cong mọng Tôi ngập ngừng, ấp úng tìm câu Em hờn chi, làn mi thôi mộng Tôi vội vàng, cố nấp vào mơ. Em về đi, về chưa cõi lạ Hỏi tháng ngày có tiếc gì không? Nơi suối reo trong trẻo, nụ cười Phiến đá này giữ trọn niềm vui. Tôi chào em, về với hiện tại theo con đường còn lắm sân si Chiều nhẹ buông, dòng sông hồng nhạt Hỏi đấy dòng nước mắt chạy quanh. Khù Khờ
Thuở kia có gã khù khờ Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ
|
|
Hn.VĩnhKim
-
Số bài
:
14
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 15.06.2010
|
RE: Cơn Gió Thoảng
-
21.07.2010 14:24:45
Trích đoạn: Khù Khờ Bên em .................. Em về đi, về chưa cõi lạ Hỏi tháng ngày có tiếc gì không? Nơi suối reo trong trẻo, nụ cười Phiến đá này giữ trọn niềm vui. Tôi chào em, về với hiện tại theo con đường còn lắm sân si Chiều nhẹ buông, dòng sông hồng nhạt Hỏi đấy dòng nước mắt chạy quanh. Khù Khờ Muộn màng! Một thung lũng sâu ...đầy ấp tình sầu Bao nhiêu sông lớn... nước chảy về đâu? Tìm nhau trong nỗi lo âu Cô đơn loang vết còn đâu trăng thề Lặn hụp đam mê ...chăn gối ê chề Ru đời hiu quạnh ...biệt khúc nhiêu khê Phải chi đừng có quay về Trăm thương cũng muộn...não nề ấy thôi! Hn.VĩnhKim Chào Khù Khờ, bây giờ thì đúng là Hn.Vk rồi đó nha, không sợ nhận lầm nữa đâu
|
|
Khù Khờ
-
Số bài
:
253
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 19.08.2009
|
RE: Cơn Gió Thoảng
-
22.07.2010 00:49:43
Cám ơn Vĩnh Kim đã ghé qua căn lều lá của Khù Khờ và để lại dòng cảm xúc thật hay. Mong tiếp tục đọc được dòng thơ của Kim. Khù Khờ
Thuở kia có gã khù khờ Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ
|
|
Hn.VĩnhKim
-
Số bài
:
14
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 15.06.2010
|
RE: Cơn Gió Thoảng
-
22.07.2010 04:28:32
Trích đoạn: Khù Khờ Cám ơn Vĩnh Kim đã ghé qua căn lều lá của Khù Khờ và để lại dòng cảm xúc thật hay. Mong tiếp tục đọc được dòng thơ của Kim. Khù Khờ Giờ nhìn ra bà con rồi phải không? Chỉ sợ Khù Khờ đọc thơ của VK riết rồi hỏng biết liệng ở đâu cho bớt nhức đầu, nhớ né nha chứ thơ của VK là thơ phang đại không đó. Có bài thơ hơi cũ cho VK gởi ké ở đây nha. Hạ Về... Có những lúc mơ về ngày xưa ấy Hạ rộn ràng cho tháng sáu chờ mong Nắng bên đây nắng chẳng đù ấm lòng Buồn rưng rức chiều rong qua điểm hẹn Bạn bè xưa, nhắc tên người...lòng bỗng nghẹn Có gì đâu, chắc tại vẫn còn thương! Muốn quên đi nhưng nỗi nhớ vấy tình trường Rồi bất chợt nhận ra điều tan vỡ Nếu có những con đường tình muôn thuở Mà hồn thơ sỏi đá vấp cô đơn Màu nắng chia xa loang loáng chút tủi hờn Thăm thẳm nhớ...dốc nghiêng triền thi tứ Em về lại mang theo chuyện tình người viễn xứ Hạ còn nồng trên suối tóc đẫm mồ hôi Ngọn cỏ non răng cắn nén bồi hồi Nghe dạ khúc lệ hồng rung ánh nguyệt... Hn.Vĩnh Kim 06.06.2010
|
|
Hn.VĩnhKim
-
Số bài
:
14
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 15.06.2010
|
RE: Cơn Gió Thoảng
-
22.07.2010 18:58:48
VK không có nhà ở đây nên chắc phải xin phép Khù Khờ cho VK ở ké, khi nào đủ sức cất nhà sẽ dọn đi, nhưng bây giờ thì đừng có đuổi nha tội nghiệp thơ của VK đang bị cảm lạnh đó Bất ngờ...cô đơn! Bất ngờ từ một nụ hôn Cho vòng tay lạ chợt tròn trên vai Bất ngờ đường vắng thêm dài Mưa qua điểm hẹn lấn ngày chia tay Bất ngờ ngơ ngẩn cả hai Nên lời muốn nói như say men tình Bất ngờ gió cũng lặng thinh Dường như đang trách bình minh hé cười Bất ngờ vai áo sương phơi Cô đơn ập đến khi rời tay nhau! Hn.Vĩnh Kim
|
|
Khù Khờ
-
Số bài
:
253
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 19.08.2009
|
RE: Cơn Gió Thoảng
-
25.07.2010 01:12:37
Cám ơn Vĩnh Kim một lần nữa đã ghé lại cái chòi trụi lá. Có những bài thơ hay của khách để trên vách, Khù Khờ trở lại chốn hoang phế này, thường hơn. Lang Thang Chiều đi hoang dọc ngang trang giấy không bóng người, vắng cả thời gian bút nhịp chân đứng giữa đất trời dòng tư tưởng lùi xa hun hút. Ngày chưa qua … qua chưa bàn chân hoang chút ngập ngừng … tìm, rồi trốn thời gian. Chiều qua chưa … chưa qua đời lang thang tránh lại gặp ờ … mấy hạt mưa nghiêng. Khù Khờ
Thuở kia có gã khù khờ Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ
|
|
Hn.VĩnhKim
-
Số bài
:
14
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 15.06.2010
|
RE: Cơn Gió Thoảng
-
25.07.2010 03:29:51
Trích đoạn: Khù Khờ Cám ơn Vĩnh Kim một lần nữa đã ghé lại cái chòi trụi lá. Có những bài thơ hay của khách để trên vách, Khù Khờ trở lại chốn hoang phế này, thường hơn. Vậy là Khù Khờ ký giấy cho VK tạm trú rồi nha, thơ của VK không cần treo trên vách đâu, cứ để cạnh bếp khi nào giận đốt cho lẹ... Sóng soài Mệt nhoài vầng lả trên vai Mỏng vành môi mộng sóng soài con trăng Sương khuya bóng tối nặng quằn Trườn qua dáng rũ ngực trần trăm năm Gió hôn trên ngọn cỏ nằm Mượt xanh đẫm ướt đan dằm thảm mơ Nghiêng bên dòng suối lững lờ Mềm như sỏi đá dại khờ mi cong ........ Em về nhẹ hẫng đêm nồng Loay hoay nửa giấc má hồng nắng mai Hn.VĩnhKim
|
|
Hn.VĩnhKim
-
Số bài
:
14
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 15.06.2010
|
RE: Cơn Gió Thoảng
-
26.07.2010 12:01:38
Ngậm ngùi tình nhân! Trời râm ru ngủ nắng chiều Hoàng hôn nơm nớp mưa khều đêm trăng Đếm sầu trên nếp lá nhăn Suy ra mấy thuở chiếu chăn nặng tình Vội vàng tráo đổi tâm linh Kẻ "cho" thương nhớ người "xin" bội thề Dòng đời là khúc sông mê Nông sâu chẳng đọ ê chề niềm tin Dệt mơ cũng lỗi tại mình Nghe lời sáo rỗng viết nghìn chữ yêu Tình thơ sơn phết màu điều Đem treo ngõ hạnh dặt dìu hương xuân Ai ngờ cỏ mục lấm chân Nát trên lối mộng tình nhân ngậm ngùi Giật mình chợt hiểu đùa vui! Hình như có cớ để vùi dập thơ... Hn.VĩnhKim
|
|
Hn.VĩnhKim
-
Số bài
:
14
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 15.06.2010
|
|
|
Khù Khờ
-
Số bài
:
253
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 19.08.2009
|
RE: Cơn Gió Thoảng
-
01.08.2010 12:47:11
Mơ hoang Giữa con phố đông người qua lại một gã khờ rền giọng hỏi mua: “Ai ơi bán gió, tôi mua tạt mưa, tôi hứng nắng này bao nhiêu? Cho tôi độ nửa cân thôi mang về tôi nhuộm cả đời ước mơ. Mưa, tôi lọc bớt giận hờn cho hạt đủ nhẹ … bay nghiêng ... ngất hồn. Nắng, phơi lâu, héo đợi chờ Mưa, đêm nhỏ giọt … ướt vừa nhớ nhung. Gió, chưa biết để dùng gì thổi mây đi lạc, mắt nào té chơi! Tiền đâu, cứ kiện ông trời ngày mai phét đít cái thằng mơ hoang.” Khù Khờ
Thuở kia có gã khù khờ Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ
|
|
Khù Khờ
-
Số bài
:
253
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 19.08.2009
|
RE: Cơn Gió Thoảng
-
08.08.2010 04:59:19
Cạn lời, thơ bật khóc Thơ là gì? Có nhiều người cứ hỏi là mộng mơ bước khỏi cuộc đời thường là nụ cười còn ngọt ở đầu môi là giọt lệ nhỏ vào tim vị mặn. Thơ là tiếng thì thầm ... thôi chẳng nói là tiếng cười khúc khích nấp đâu đây là lời than ướt sũng cả đêm trường là tiếng vọng hồn thiêng vang sông núi. Thơ khoác nắng chiều thẩn thơ ngang phố thơ đội mưa lầm lũi tránh mặt trời nén bồi hồi, lòng chợt thấy hoang vu quá tầm với, quê hương xa ... vời vợi ... Chiều thiếu mưa, vắng nắng, thơ cạn lời nghiến hàm răng, thơ bỗng dưng bật khóc. Khù Khờ
Thuở kia có gã khù khờ Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ
|
|
Khù Khờ
-
Số bài
:
253
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 19.08.2009
|
RE: Cơn Gió Thoảng
-
11.08.2010 13:54:30
Em từ lục bát đi ra Em từ lục bát đi ra (*) Tôi từ giấc mộng bước vào làm quen Giữa đường, ngó bộ làm lơ Bẻ tay răng rắc ... trố trời, trỏng không Hỏi rằng ... rằng nhớ ai chưa Mấy câu bập bẹ, đấy vần ca dao! Đẩy đưa vang nhịp trắc bằng Lời / trong veo / nước, ý / trôi chảy / đò Hồn tôi lạc phách tiêu tan Từ rơi lỏng chỏng, vần đâu còn vần Ờ thì cũng tại ... tay dư chân thừa, đá bụi, bụi đầu bay quanh Giả như ... bỏ trống chỗ này bớt từ, chấm chấm ... thơ còn ... hơi thơ? Thơ tôi chưa lớn với đời tập tành, chểnh mảng, chưa tròn nụ hôn Thơ tôi thiếu một động từ nghĩ, không thèm viết, cho đời thêm mơ Tối mang bầu rượu hứng mưa nửa đêm mở nắp nhốt trăng riêng mình thập thò mở nắp rình xem giọt mưa nhắp nhắp, bóng ngà, say ghê. Tờ mờ gà gáy ó o trời lu trăng sáng, rượu tan mất cồn. Trở mình, nghe gió hu hu vân vê bằng trắc, rớt lời vu vơ. Khù Khờ (*) Xin mượn tựa bài thơ của nhà thơ Luân Hoán để mở đầu một suy nghĩ vẩn.
Thuở kia có gã khù khờ Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ
|
|
Khù Khờ
-
Số bài
:
253
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 19.08.2009
|
RE: Cơn Gió Thoảng
-
12.08.2010 00:16:17
Bài thơ của Khù Khờ có ý tưởng lạ, hay và rất ngộ nghĩnh khiến cho VK cảm tác một bài họa, mong là đừng chê cười Anh từ giấc mộng... Anh từ giấc mộng bước vào (*) Thoáng nghe câu lục gởi trao lời tình Câu bát e thẹn làm thinh Loay hoay sáu tám thơ rình bóng trăng Nhớ thương nũng nịu trắc bằng Đêm chưa tròn giấc dùng dằng hơi sương Bập bẹ hai chữ vấn vương Ngâm nga Lục Bát tình trường đợi mong Vần thơ anh trải xuôi dòng Hình như Lục Bát phải lòng người ta Anh từ giấc mộng vào ra Thơ chừa ba chấm...chắc là chữ "yêu" Tứ thơ em hứng chắt chiu Pha trong mưa rượu ít nhiều cũng say Thả trăng vào chén rượu cay Chờ câu Lục Bát đỏ gay mình cười... Hn.VĩnhKim *VĩnhKim mượn ý câu đầu bài thơ của Khù Khờ
Thuở kia có gã khù khờ Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ
|
|
Khù Khờ
-
Số bài
:
253
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 19.08.2009
|
RE: Cơn Gió Thoảng
-
27.08.2010 10:08:53
Giao mùa Tháng tám chần chừ bước chưa qua hè, không mưa, nắng đốt, con đường nhựa rỉ mồ hôi, màng nước mỏng soi mây xoã tóc níu ngang cành. Tháng chín ngập ngừng ... có nghe chăng thu rơi nhè nhẹ đọng trên cành chấm nhớ lờ mờ … nhìn, chợt thấy nỗi bâng khuâng … vừa chạm đáy lòng. Khù Khờ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2010 12:41:10 bởi Khù Khờ >
Thuở kia có gã khù khờ Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ
|
|
Khù Khờ
-
Số bài
:
253
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 19.08.2009
|
RE: Cơn Gió Thoảng
-
27.08.2010 10:50:59
Câu trăng Trăng mười sáu, thẹn thùng, trăng mười sáu nấp vào mây, qua xoã tóc lén nhìn xuống dưới trần, có gã ngồi câu trong đêm vắng, cá đâu mà chẳng cắn? Trong cốc nước, nhìn trăng, nghiêng đáy cốc nhốt vào đây trọn môi má ửng hồng ngón tay vờn, trăng tung nhảy loanh quanh câu cả buổi, ngón tay thờ thẫn lạ. Khù Khờ
Thuở kia có gã khù khờ Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ
|
|
Khù Khờ
-
Số bài
:
253
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 19.08.2009
|
RE: Cơn Gió Thoảng
-
27.08.2010 21:25:18
Đổ thừa Em hoang mang, dòng thơ tôi lạc lối Em ngập ngừng, tôi quen thói cà lăm Thảng thốt ư? tôi đã viết thành lời lời em chưa nói vào giữa hàng ... chấm ... chấm. Đừng hờn giận, tôi gọi trời mặc cả mua nắng hong bớt đám mưa mờ thổi gió chiều nhè nhẹ vút lên cao hồn ai lạc, tôi tóm về cất giữ. Đêm nghe tiếng nỉ non xin tha tội tội giận hờn và tội lắm mộng mơ tội làm tôi cứ thấp thỏm ngóng chờ đường ngập dấu ... ....dấu chân chim in.... ngập cuối đuôi mắt ướt. Khù Khờ
Thuở kia có gã khù khờ Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ
|
|
nhabe
-
Số bài
:
869
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 17.12.2009
|
RE: Cơn Gió Thoảng
-
28.08.2010 10:00:42
Trích đoạn: Khù Khờ Đổ thừa Em hoang mang, dòng thơ tôi lạc lối Em ngập ngừng, tôi quen thói cà lăm Thảng thốt ư? tôi đã viết thành lời lời em chưa nói vào giữa hàng ... chấm ... chấm. Đừng hờn giận, tôi gọi trời mặc cả mua nắng hong bớt đám mưa mờ thổi gió chiều nhè nhẹ vút lên cao hồn ai lạc, tôi tóm về cất giữ. Đêm nghe tiếng nỉ non xin tha tội tội giận hờn và tội lắm mộng mơ tội làm tôi cứ thấp thỏm ngóng chờ đường ngập dấu ... ....dấu chân chim in.... ngập cuối đuôi mắt ướt. Khù Khờ chào Khù Khờ, nhabe phá chút nha đổ thừa ai nói anh khù khờ lời tỏ tình tha thiết cô nào thoát đây anh biết anh đa tình lắm mấy cô xếp hàng chờ đâu còn chỗ nào trống cho một kẻ như tôi... nhabe
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.08.2010 10:15:46 bởi nhabe >
|
|
Khù Khờ
-
Số bài
:
253
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 19.08.2009
|
RE: Cơn Gió Thoảng
-
03.09.2010 21:37:53
Cám ơn nhabe ghé thăm. Nếu đổ thừa không được thì mình tự nhận tội cho xong Tự thú Chân dậm đất, tay chỉ trời, hắng giọng Đừng giật mình ! tôi thú / tội yêu em. Cầm vạt áo níu thời gian đứng lại ôm gốc cây, chưa hết nửa cuộc đời bẻ sợi tóc đếm vòng xuân co vội ngước nhìn trời ... thế hạnh phúc nơi nao ... Tôi quen em, ngày trời cao gieo ách quét vạt mưa, tung sét đánh ngang đầu, bỗng khù khờ ú ớ chẳng thành câu nghe gió thoảng, ngỡ lời em thỏ thẻ. Mới vừa quen tự dưng tôi choáng váng nghe cỏ cây thủ thỉ lúc sáng chiều chắp linh hồn tĩnh vật, đến với tôi những cảm xúc mà tôi cho quá lạ. Nhìn dòng nước, nhìn mây trôi nhè nhẹ mây giăng trời hay theo nước đi quanh rủ nhau ra đằng xa kia một tí không cách ngăn mây nước thoả tự tình. Nhờ có em, thình lình tôi chợt nhận còn yêu thì ... tuổi tác chẳng già nua vì hình như ... tình yêu không có tuổi nên tôi mơ, rượt, đuổi, bắt dòng thơ. Đuổi đeo em, tập tành câu nói sáo đâm ba hoa, cứ phải tát vào mồm vẽ cho tròn cảm xúc dấy trên trang xong bôi xoá ... còn lời ngơ ... lạc vận. Vì yêu em, thơ ơi ! tôi yếu đuối trái tim chì mềm nhũn, rớt trên tay giọt nước mắt, đến tuổi vừa dám khóc theo mưa đêm ... hạnh phúc rớt ngoài hè. Khù Khờ
Thuở kia có gã khù khờ Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ
|
|