Đáp lời sông núi Khi biển Đông chuyển đen ngòm dậy sóng
chiếc lưỡi bò ngang ngược liếm đất Nam
người anh em săn tay áo côn đồ
xoè tay doạ tát tai trò ngỗ nghịch.
Bài bản cũ dùng khi cần lấn đất
xoá bản đồ thay cột mốc vài năm
dân than van đảng mang bỏ vào tù
vờ yêu nước, toàn chỉ phường phản động!
Vận mệnh nước như đèn mờ trước gió
chốc phập phồng … hơi thở nén màn đêm
quê hương … đâu cũng có tiếng “xì xồ”
từ cao nguyên đến rừng vàng biển bạc
đưa yết hầu vào lưỡi hái chờ phiên.
Cụ Rùa nổi bảo coi chừng có giặc
ngồi sau lưng thả lông ngỗng chỉ đường
chiếc nỏ thần là quyết chí toàn dân
không tận dụng, bảo yên, chờ ý đảng!
Từng bước chân theo đoàn chân đánh thức
lòng yêu này dành trọn cho quê hương
không tung hô, răng cắn giấy học trò
dăm con chữ, này chủ quyền dân tộc!
Cánh tay vung, ngàn cánh tay tiếp nối
thách gông tù, quyết bẻ kiếp cùm gông
không tung hô, không hàng chữ xâm mình
xa vẫn rõ lời thề xưa – sát thát!
Mắt em thơ thấy gì trong đôi mắt
mảnh đất xa chưa biết đến bao giờ
hàng trăm người gào thét, đó quê hương
đang nguy biến ngoại xâm từ phương bắc!
Quấn quanh em oai hùng ba dòng máu
Lý, Lê, Trần đỏ thắm trái tim non
người dân Nam chưa khuất phục bao giờ
sông nổi sóng, Bạch Đằng Giang dậy sóng.
Tiếng chân khua, đồng bào ơi thức dậy
dậy mà đi, giữ tổ quốc cho mình
khắp năm châu triệu mạch máu Lạc Hồng
cùng hoà nhịp đáp lời vang sông núi.
Khù Khờ