Cơn Gió Thoảng

Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 7 trang, bài viết từ 121 đến 150 trên tổng số 202 bài trong đề mục
Tác giả Bài
nhabe
  • Số bài : 869
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.12.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 03.09.2010 23:16:55
0

Trích đoạn: Khù Khờ

Cám ơn nhabe ghé thăm. Nếu đổ thừa không được thì mình tự nhận tội cho xong

cám ơn chủ nhà cho nb phá...có bao nhiêu tội phải khai hết nha...còn dấu là còn tội

Tự thú
 
Chân dậm đất, tay chỉ trời, hắng giọng
Đừng giật mình ! tôi thú / tội yêu em.
 
Cầm vạt áo níu thời gian đứng lại
ôm gốc cây, chưa hết nửa cuộc đời
bẻ sợi tóc đếm vòng xuân co vội
ngước nhìn trời ... thế  hạnh phúc nơi nao ...
 
Tôi quen em, ngày trời cao gieo ách
quét vạt mưa, tung sét đánh ngang đầu,
bỗng khù khờ ú ớ chẳng thành câu
nghe gió thoảng, ngỡ lời em thỏ thẻ.
 
Mới vừa quen tự dưng tôi choáng váng
nghe cỏ cây thủ thỉ lúc sáng chiều
chắp linh hồn tĩnh vật, đến với tôi
những cảm xúc mà tôi cho quá lạ.
 
Nhìn dòng nước, nhìn mây trôi nhè nhẹ
mây giăng trời hay theo nước đi quanh
rủ nhau ra đằng xa kia một tí
không cách ngăn mây nước thoả tự tình.
 
Nhờ có em, thình lình tôi chợt nhận
còn yêu thì ... tuổi tác chẳng già nua
vì hình như ... tình yêu không có tuổi
nên tôi mơ, rượt, đuổi, bắt dòng thơ.
 
Đuổi đeo em, tập tành câu nói sáo
đâm ba hoa, cứ phải tát vào mồm
vẽ cho tròn cảm xúc dấy trên trang
xong bôi xoá ... còn lời ngơ ... lạc vận.
 
Vì yêu em, thơ ơi ! tôi yếu đuối
trái tim chì mềm nhũn, rớt trên tay
giọt nước mắt, đến tuổi vừa dám khóc
theo mưa đêm ... hạnh phúc rớt ngoài hè.
 
Khù Khờ


tự an ủi

tình yêu đâu có tội chi
trái tim loạn nhịp bắt mình phải yêu
chỉ vì yêu quá nhiều người
nên trái tim mới ưu phiền đó anh

nhabe
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2010 05:02:52 bởi nhabe >

Khù Khờ
  • Số bài : 253
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 11.09.2010 12:12:26
0
Còn trên đôi tay

Đôi bàn tay ... còn không ngày tháng cũ
mòn con đường những dấu chân đi quanh
chiều chưa qua, ngày chẳng vội về nhà
bận gỡ nắng bám trên bờ vai nhỏ.

Đôi bàn tay ... vụng về quơ đuổi gió
lỡ vô tình len làn tóc tung bay
chải cho trôi này vô cớ giận hờn
hay đan vội một chút gì để nhớ.

Đôi bàn tay ... thử tìm gì sót lại
giữa kẽ tay một chút nhói dại khờ
mảnh nắng vàng còn bám ở trên da
vói làn tóc, bàn tay sần ... lún phún.

Khù Khờ
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

nhabe
  • Số bài : 869
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.12.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 11.09.2010 21:56:43
0


Trích đoạn: Khù Khờ

Còn trên đôi tay

Đôi bàn tay ... còn không ngày tháng cũ
mòn con đường những dấu chân đi quanh
chiều chưa qua, ngày chẳng vội về nhà
bận gỡ nắng bám trên bờ vai nhỏ.

Đôi bàn tay ... vụng về quơ đuổi gió
lỡ vô tình len làn tóc tung bay
chải cho trôi này vô cớ giận hờn
hay đan vội một chút gì để nhớ.

Đôi bàn tay ... thử tìm gì sót lại
giữa kẽ tay một chút nhói dại khờ
mảnh nắng vàng còn bám ở trên da
vói làn tóc, bàn tay sần ... lún phún.

Khù Khờ



còn trên đôi tay

đôi bàn tay...qua rồi ngày tháng cũ
hằn thời gian và dấu vết phong sương
còn đâu những thân thương ngày cũ
tóc buông dài và những ngón tay thon
ôi cuộc sống và những thăng trầm
khi thời gian đi qua ta còn lại gì
ngoài đôi bàn tay sần lún phún...
và một trái tim chỉ biết nhìn bàn tay...

nhabe

Khù Khờ
  • Số bài : 253
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 17.09.2010 12:23:07
0
Đón Trung Thu
 
Ngày nắng chang sao ngày còn đen tối
Đêm không đèn sao đêm trắng nghĩ suy
Cầm bút nghiêng khơi nỗi nhớ quê nhà
Trên trang giấy dòng thơ rưng rưng nhỏ.
 
Trên trang giấy, bút nhịp cheng, tùng, cắc
Gọi chị Hằng mở cửa đón Trung Thu
Rọi ánh trăng mở lối một con đường
Dẫn bầy trẻ cùng nối đuôi mừng hội.
 
Trăng im lặng, cả đêm dài thầm lặng
Tiếng chân bùn ọc ạch thức không gian
Lùng vì sao đi lạc rớt xuống trần
Giấu trong túi, thắp đèn ngàn đom đóm.
 
Trên vạt cỏ ngàn ánh sao lấp lánh
Pha lên trời màu hy vọng trong veo
Cầm lên tay, sao vỡ nước nhoẹt nhoè
Quẹt ngang mắt, muối khô rơi từng mảng.
 
Trung Thu ới, từng đoàn người lùng sục
khắp bờ hồ, rùa ngậm kiếm tháo lui
nước thiếu hơi, cá ngáp ngáp từng bầy
lêu bêu nổi phơi gan cùng tuế nguyệt.
 
Đây đống vẩy lẩy cho đầy rá rổ
Dán lên đèn, này bóng dáng rồng thiêng
Bước thấp cao, rồng bay lượn nhịp nhàng
Hầy! xí xô, mừng Trung Thu … một cội !
 
Khù Khờ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.09.2010 12:29:24 bởi Khù Khờ >
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 253
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 24.09.2010 06:17:26
0
Chớm thu
 
Đêm, ai trêu ghẹo chị Hằng
để màu má ửng … thẹn thùng lên cây
cả đêm nghe Cuội vẩn vơ
nửa tin, nửa ngợ mấy lời hứa nhăng.
Nắng mai dựa mắt vào cành
lá lao nhao né, lào xào niềm vui
mây đan thơ thẩn ngang đầu
gió hiu hiu rủ giữa ngày chiêm bao.
Chiều tàn nắng lại đi xa
để màu nhung nhớ làm vàng đọt cây
sương khuya đọng chút giận hờn
giọt đong đưa nhỏ nỗi buồn vô căn.
 
Bình minh thở lớp sương mù
Hoàng hôn thu bóng tôi ngồi bên tôi
Đưa tay đón sợi tóc rơi
Nhìn màu tóc chuyển ...
                          thu vừa đến ư !
 
Khù Khờ
 
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 253
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 25.09.2010 06:39:33
0
Bất ngờ

Tự nhiên tôi gọi tên em

thình lình tôi nhớ mình từng yêu nhau
tay thừa, thiếu một vòng eo
môi khô, muốn cắn một vòng môi cong.

Tự nhiên nghe gọi tên mình

đưa tay lên ngực nghe tim thập thình
cúi đầu giả bộ làm lơ
cà phê chưa uống, không đường, ngọt ghê.

Tự nhiên trời lại vào thu

để màu nắng dịu đan vào lòng tôi
một chút vương vấn lạ lùng
tại trời tôi cảm, tại người tôi điên.

Khù Khờ
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 253
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 30.09.2010 13:32:16
0
Quán trọ
 
Hãy dừng chân nơi đây quán trọ
chỉ đơn sơ vách đất, mái tranh
cửa không then mời khách bước vào
ngừng đôi chút khi đời thấm mệt.

Hãy ngồi đây nghe ngoài gió lộng
mái tranh thô che bớt nắng cuồng
thả đốm vàng đuổi bắt trong tranh
đầy hoa bướm quyện trên vách đất.

 
Hãy nằm đây và nghe mưa bước
trên mái tranh ... rón rén ... ào ào
rưới lên đầu ngày tháng xa xưa
đưa lên lưỡi còn nguyên vị, mát.
 
Đứng dậy đi nhìn quanh dưới đất
nét ngoằn ngoèo ... lời hát ê, a
quên âu lo bò ngang vầng trán
tiếp tràng cười ngày mới, đi thêm.
 
Còn buồn ư, ngồi bên bàn trống
chờ bóng trăng tựa vách ngồi kề
tỉ tê nhau chuyện tình hoang tưởng
rít khói mờ ... đam mê rỉ trên tay.
 
Ngại ngùng chi ... còn yêu, còn biết
biết đợi chờ, còn nói lời dễ thương
biết chăm nom, còn nhớ để dành
từng kỷ niệm giữ ngày vui bên cạnh.
 
Hãy đến đây, nhận thơ tôi quán trọ
chỗ còn nhiều ... giữa chấm lửng ... lời vu vơ
nhắm mắt đi ... buông thả theo ý mình
giấc mộng đẹp, còn thiếu tôi trong đó.
 
Biết vậy mà, tôi ngồi nán làm thơ !
 
Khù Khờ

<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.10.2010 12:16:39 bởi Khù Khờ >
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 253
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 01.10.2010 06:15:26
0
Kim ơi,
 
Cám ơn Kim mở hàng cho quán trọ. Khù Khờ dán bài thơ trên vách để khách thập phương thưởng thức.
 
Thân mến,
Khù Khờ
 
 

Người khách trọ
 
Một quán trọ... giữa một vườn thơ
Mái tranh vách đất...quả đơn sơ
Chủ nhân mời mọc lời hào sảng
Khách muốn bước vào sợ đang mơ

Màn gió, rèm mưa giọt lửng lơ
Dọc ngang dòng kẽ nét thẫn thờ
Đất mềm thanh thoát vài dấu chấm
Sương mờ che chữ họa vu vơ

Ừ thì ghé lại với bạn thơ
Kỷ niệm yêu thương dẫu đã mờ
Tâm sự gởi nhờ nơi quán trọ
Lời thì lấp lửng ý ngu ngơ...

Đã biết vậy thì...xin chớ hững hờ!

Hn.VĩnhKim
 
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 253
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 10.10.2010 05:24:36
0
Không lẽ
 
Không lẽ tiêu hoang mất một ngày
vất giờ qua cửa ngóng thu sang
thả lớp sương mai bình trà nóng
đón bước ngập ngừng nhón trên tay.
 
Không lẽ thơ chưa viết kịp lời
thì bầy chim hiểu hót trên cây
ta có quen chưa bầy chim nhỏ
sắp hàng, đầu gật cứ khăng khăng.
 
Không lẽ xa kia lá thấy rồi
liếc nhìn thật lẹ vướng trên cây
nên lá ửng mau màu cả thẹn
đọc cả tim tôi, nói, chẳng cần.
 
Không lẽ đêm qua mớ chuyện gì
có người nghe trộm, hỏi không thưa
vứt đôi nhánh cỏ cong tròn quá
cuốn cả vu vơ hết một ngày.
 
Khù Khờ
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 253
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 14.10.2010 10:30:14
0
Buổi sớm thu

Sương mai bước dưới tàng cây
lướt ngang hồ lặng, thoáng nghe thì thầm
đó, đây ... cách vách kính dày
môi trao thấm ướt ... mát ngày chưa qua.

Đất nứt, chồi, quả nắng hồng
soi tấm áo mỏng, thẹn thùng sương tan
môi trên vách kính ... nhạt mờ
trông theo, mơ tưởng ... thu vàng trên cây.

Khù Khờ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.11.2010 00:29:26 bởi Khù Khờ >
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 253
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 02.11.2010 20:53:45
0
Đêm thu
 
Trở mình bước khỏi cơn mê
dường như mộng mị hãy còn quanh đây
thoáng nghe có tiếng ru hời
lửng lơ trong gió rủ hồn rong xa.
 
Nằm nghiêng hé mắt trộm nhìn
bóng thu chênh chếch tựa bên đầu giường
ngập ngừng … ú ớ … làm quen
với tay, theo bước thu vào mộng mơ.
 
Đường đi tìm động hoa vàng
bóng trăng trải lối, đốm sao chỉ đường
suối reo tiết tấu nhịp nhàng
lá xoay theo bước chậm, nhanh, ngắn, dài ...
 
Hàng phong nghiêng bóng bên hồ
núi đồi ẩn hiện, sương lờ mờ che
chú nai ngơ ngác ngoẹo đầu
đưa môi uống vụng giọt sương ngọt ngào
mặt hồ gợn sóng lăn tăn
mây trời chao đảo, trăng tan trong hồ.
 
Nhìn lên đường mịt mây giăng
quay về, lá phủ  ngập đường, đi quanh ...

Ngoài kia tiếng lá xạc xào
nhắm nghiền đôi mắt, ôm ghì giấc mơ.
 
Khù Khờ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.11.2010 12:15:24 bởi Khù Khờ >
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 253
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 04.12.2010 13:13:06
0
Nghe em hỏi
 
Nghe em hỏi mùa thu còn không đấy
lá còn vàng như nắng ngả trên cây
gió có ru giấc mơ giữa ban ngày
mây có lạc, đi ... không tìm chỗ tới.
 
Nghe em hỏi tôi có còn nói mớ
rằng … bầu trời … chỉ có một vì sao
giữa ban trưa ra đứng ngắm, rồi thừ
đem giấy bút … vẽ bài thơ lên giấy.
 
Nghe em hỏi, tôi ngồi … trong thinh lặng
ở ngoài hiên, lá đếm bước … xạc xào
hai, ba chiếc … trở mình … như tìm kiếm
một bóng hình … ấp ủ … lẩn nơi đâu?
 
Mưa chưa rơi mà vai như chợt ướt
trợt cuộc tình …
                      ngồi ….
                              vấp ngã …
                                           chơi vơi …
 
Khù Khờ
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 253
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 01.01.2011 22:33:30
0
Phác hoạ
 
Đứng lại Trời ơi, đứng lại giùm
để làn mây mượt khỏi bay xa
gợn sóng nhấp nhô trên giấy trắng
mùi tóc thơm … ơi … nét cọ vờn.
 
Khép lại hàng mi, khép thật hờ
giữ mơ, níu mộng, mãi không buông
buồn dâng ngang mắt trào giọt nhớ
lăn cuộn … hâm đôi má hồng hồng.
 
Lướt nhẹ theo hơi thở phập phồng
phớt bờ môi mọng chút đam mê
thời gian tê điếng, dừng tay, phết …
phủi bớt trên vai lớp bụi, trần.
 
Khù Khờ

[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/74366/6DEE68B132314226B530AE4F356A683C.jpg[/image]
Attached Image(s)
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 253
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 12.01.2011 07:05:04
0
Điệp khúc (...)
 
Tôi nghĩ (…) em, nói / chẳng cần
theo chiều … nghiêng đổ xuống dòng sông
cả dãi nắng hanh khô ngày đợi
vàng vài sợi nhớ vướng trên không.
 
Sông chảy về đâu, nước đục ngầu
lòng tôi chưa lắng, nói / thôi không
rồi mai ra biển theo đợt sóng
gào thét cho tim bớt ngập ngừng.
 
Hay mãi ruổi rong đến cuối dòng
phù sa trải lớp, rã, chơ vơ
bụi cát … lòng tôi … buông / ôm giữ
bí mật … leo quanh ngọn cỏ hồng.
 
Đừng lỡ đưa tay … ngắt cỏ hồng
ngửi lầm hoa dại … nói mê man
lời tôi chưa nói, ngừng, thôi nói
điệp khúc vu vơ / (bí mật) nằm.
 
Khù Khờ
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 253
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 14.01.2011 01:13:56
0
 Hổng … thèm
 
Thấy ảnh đẹp mà hổng ham cầm bút
Viết vật vờ … rồi ngồi nhớ … người dưng
Bóng ai … khép nửa mắt hờ
nhắm … khi thèm thấy, mở … vờ làm ngơ !
 
Khù Khờ


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/74366/32C21F9786054A15ACABC921BB509764.jpg[/image]
Attached Image(s)
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 253
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 03.02.2011 00:19:43
0
Đốt pháo

Tạch đùng pháo nhảy trên sân
một/hai rượt bắt, bốn/ba lăn cù
vài que teo mặt sụt sùi
trăm mạng phanh ngực um trời khói cay.

Tạch đùng pháo nhảy ngang chân
sợ cong đôi guốc, cứng giò đứng trơ
không ngòi, pháo vẫn đì đùng
giận, cái miệng bạo ... má hồng ngày xuân.

Khù Khờ
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 253
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 19.02.2011 12:53:36
0
Đêm xuân
 
Nửa đêm thả ý dạo ngoài
hình như … cọng cỏ ngẩng đầu ngóng nghe ...

màn sương khoác chiếc áo hờ
nhẹ lên cánh gió … lờ mờ … lướt qua
quen … thì chưa hẳn … đã quen
lạ, còn đâu lạ, phút gần bên nhau
tên, chưa nghe hỏi, trả lời
tuổi ... thôi đừng nhắc ... quên rồi tháng năm.

Đêm dài ... nhưng vẫn còn xuân
lòng còn thấp thỏm ... xuân còn lắm mơ
mây giăng, trăng đắm mộng lành
đốm sao nháy mắt … đêm … chờ kêu tên.
 
Khù Khờ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.02.2011 22:41:21 bởi Khù Khờ >
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 253
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 19.02.2011 23:49:53
0
Starbucks, một góc nhìn

Thảnh thơi một góc cà phê
vừa nghe cửa mở, đếm người vào ra

một ông mặt vắng nụ cười
thọc tay hai túi, lục tiền lẻ chăng?
hai mợ đỏng đảnh liếc nhìn
có ai trong quán thòm thèm đôi mông?
góc kia đám trẻ dật dờ
nhún đôi vai lệch, lầm bầm câu ca ...

một trang sách giở ngập ngừng
đôi dòng con chữ đọc hoài chưa thông
chợt nghe tiếng rít còi tàu
từ đâu xa vắng ập về thắt tim
ngoài kia nắng cũng lung linh
trên dăm chiếc lá ... vói nhìn qua gương.


Khù Khờ
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 253
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 07.03.2011 12:43:19
0
Tưởng đã quên
 
cũng con đường từng chặng đèn xanh đỏ
vẫn hàng cây trơ lá dọc hai bên
bỗng chiều nay nghe tiếng gió thì thầm
và xa kia cụm mây hồng chớm nở
tưởng ngày tháng thả theo dòng tất bật
vất dấu câu thôi nhạc điệu dẫn đường
dăm ba lời ấm ớ chẳng vào đâu
ý quanh quẩn đi theo đừ mỏi óc
tưởng đã quên sẽ quên và quên tuốt
quên vui buồn ngừng ngập giữa đôi câu
chẳng lý do tim giật thót thở dồn
rớt vành môi thoát ra lời vô nghĩa
 
mất một lời
tôi lùng mãi
hỏi

thơ tôi
 
Khù Khờ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.03.2011 13:06:56 bởi Khù Khờ >
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 253
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 19.03.2011 05:33:14
0
Chiều tím
 
Tôi nhớ … có ai tả buổi chiều
từng làn mây mỏng trải hoàng hôn
màu tím tôi yêu , màu sim tím
có lẽ khi yêu … muốn nhuộm đầy …
 
Có lẽ … khi yêu … muốn nhuộm đầy
cả trời màu nhớ, ghép hình thương
vào đám mây trôi … này môi, mắt
mình nhướng, đầu nghiêng … đến bạt ngàn.
 
Tôi cứ ngóng buổi chiều tím ấy
ước một lần hiểu rõ chữ yêu

hôm nay nghe trống vắng lạ thường
chiều cúi mặt … dấu sau làn mây tím.
 
Khù Khờ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2011 14:20:42 bởi Khù Khờ >
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 253
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 30.03.2011 14:17:44
0
Đừng hỏi
 
Đừng hỏi … ngày mai nắng lại vàng
gió, từng cơn gió, lá xoay xoay
khơi trong sỏi đá nhịp chân ngủ
phủi ghế công viên nhích bụi gần.
 
Mà lỡ chiều nay trời lại mưa
lưa thưa, băng ghế trống bụi mờ
đừng hỏi trời mưa chưa, nặng hạt
trong lòng, đan chéo hạt mưa … mưa …
 
Đêm còn thao thức, vầng trăng khuya
toả ánh trăng hơ bớt giận hờn
trọn giấc mơ không còn trăn trở
trở mình … thôi hỏi … chuyện bâng quơ.
 
Khù Khờ
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 253
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 05.04.2011 14:27:15
0
Nếu một mai ...

 
Nếu một mai … đất cách trời vạn dặm
biết tìm đâu một cõi, phút đi về
khi trong đầu nặng trĩu mớ suy tư
ngộp hơi thở, nguồn thơ đâu bám víu…
 
Nếu một mai … mắt chợt vùng bừng tỉnh
trừng mặt trời không một đốm đen loang
chắc ngác ngơ giữa xanh đỏ lọc lừa
đời bớt đẹp/ thiếu giấc mơ vô sắc !
 
Nếu một mai … tai không còn nghe rõ
cánh nắng vàng đang rụng, xếp trên sân
những đoá hoa thêm tươi mát cuộc đời,
chắc nhàm chán lời phán phê cay đắng.
 
Nếu một mai ... một mai thôi thức dậy
mang theo gì … hành lý trống đôi tay
thù, giận, so đo đem quăng trả lại đời
nghe trong gió... một nhếch môi, ngờ nghệch.
 
Khù Khờ
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 253
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 23.04.2011 16:31:00
0
Tạ từ
 
Biết nói gì đây lúc tạ từ
mấy lời cảm tạ đến thăm tôi
buổi sáng khi thơ còn mộng mị
giữa trưa thơ đứng thở nhọc nhằn.
 
Biết viết gì cho phút tạ từ
vẫn dòng thơ dở nuốt không trôi
chỉ lối viết quanh mù đêm tối
có lúc lông bông, lúc lừng khừng.
 
Trăng đã ngủ say, mây thôi bay
chong mắt, cong vai, gõ mấy hàng
chấm, chấm, chấm lơi … lời từ tạ
xuống hàng,
chấm hết một trang
thơ?
 
Khù Khờ
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 253
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 28.05.2011 11:15:48
0
Nhẩm lại bài thơ
 
Thơ, muốn viết, thập thò như ăn vụng
có ai nghe? đầu cứ ngoái lại nhìn
chiều chìm dần vào hồ nước, miên man
suy nghĩ vẩn, đảo chao lằn mây nước.
 
Chiều đứng gió, hàng phong nghiêng im lặng
vài nhánh ngưng vuốt tóc phản trên hồ
cột đèn đường đầu cúi giữ lặng thinh
vài hắt nắng dìu bóng ngồi xuống vệ.
 
Cùng một chỗ, đã ngồi ngày … năm đó …
nhẩm bài thơ tự ngớ ngẩn với mình
bảo dùng trời, mượn đất, tạo hình dung
chiều hôm nay lại thấy em trong đó.
 
Thơ, toan viết, nghĩ rồi, thôi chẳng viết
viết làm chi, hòn sỏi ném ngang hồ
một, hai, và … nhiều bước nhảy tung tăng
phá im lặng, xoá tội vừa mới nghĩ.
 
Khù Khờ
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 253
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 06.06.2011 04:34:55
0
Quanh co
 
Có con đường ngoằn ngoèo như giấc mộng
đi bao năm chưa qua khỏi lối mòn
hè vừa về còn vắng tiếng ve ru
đêm thả bước lang thang tìm cánh phượng.
 
Hàng cây cao chở che ngày bớt hực
nhớ chừa cho vài đốm nắng chập chờn
cúi nhặt về đem nắng thả trong mơ
ham đuổi bắt, lưng đẫm ngày thơ trẻ.
 
Vài dấu chân lững thững trên hè phố
như kiếm tìm lời giải thích bâng quơ
chiều chậm trôi, me trút lá thật nhiều
xanh trên áo, đan vướng vào tóc rối
những trái me đã chín muồi trên ngọn
rớt lên đầu đánh thức nỗi đam mê
vị me chua làm tê điếng môi hồng
đầu lưỡi ngọt líu quên lời quanh chối
đang ú ớ ... giận ghê, lần trở giấc
mơ chưa tròn lại tan biến vào đêm
đầu lưỡi men tìm lại vị me thừa
môi khô đắng … lại thêm lần … vỡ mộng!
 
Có con đường …
     vì thế …
         mãi quanh co.
 
Khù Khờ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.06.2011 14:39:54 bởi Khù Khờ >
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 253
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 18.06.2011 14:42:17
0
Đáp lời sông núi
 
Khi biển Đông chuyển đen ngòm dậy sóng
chiếc lưỡi bò ngang ngược liếm đất Nam
người anh em săn tay áo côn đồ
xoè tay doạ tát tai trò ngỗ nghịch.
Bài bản cũ dùng khi cần lấn đất
xoá bản đồ thay cột mốc vài năm
dân than van đảng mang bỏ vào tù
vờ yêu nước, toàn chỉ phường phản động!
 
Vận mệnh nước như đèn mờ trước gió
chốc phập phồng … hơi thở nén màn đêm
quê hương … đâu cũng có tiếng “xì xồ”
từ cao nguyên đến rừng vàng biển bạc
đưa yết hầu vào lưỡi hái chờ phiên.
Cụ Rùa nổi bảo coi chừng có giặc
ngồi sau lưng thả lông ngỗng chỉ đường
chiếc nỏ thần là quyết chí toàn dân
không tận dụng, bảo yên, chờ ý đảng!
 
Từng bước chân theo đoàn chân đánh thức
lòng yêu này dành trọn cho quê hương
không tung hô, răng cắn giấy học trò
dăm con chữ, này chủ quyền dân tộc!
Cánh tay vung, ngàn cánh tay tiếp nối
thách gông tù, quyết bẻ kiếp cùm gông
không tung hô, không hàng chữ xâm mình
xa vẫn rõ lời thề xưa – sát thát!
 
Mắt em thơ thấy gì trong đôi mắt
mảnh đất xa chưa biết đến bao giờ
hàng trăm người gào thét, đó quê hương
đang nguy biến ngoại xâm từ phương bắc!
Quấn quanh em oai hùng ba dòng máu
Lý, Lê, Trần đỏ thắm trái tim non
người dân Nam chưa khuất phục bao giờ
sông nổi sóng, Bạch Đằng Giang dậy sóng.
 
Tiếng chân khua, đồng bào ơi thức dậy
dậy mà đi, giữ tổ quốc cho mình
khắp năm châu triệu mạch máu Lạc Hồng
cùng hoà nhịp đáp lời vang sông núi.
 
Khù Khờ
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 253
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 16.07.2011 23:30:39
0
Đối diện
 
Ai yêu nước, chớ! chớ đừng nói lớn
cửa nhà giam đảng đang mở và chờ
những ai hòng lập lại lời quyết tâm
của thủ tướng bảo vệ quyền lãnh hải!
 
Ai yêu nước, chớ! chớ đừng tiến bước
những ngáng chân, quật ngã, vất ngang đường
tấm thân gầy không vũ khí trên tay
dám “ngang ngược” bước qua vùng đất cấm.
 
Khi tổ quốc bị cắt dần đất, biển
vài ba năm bị phân xé trăm phần
này núi rừng, thị trấn, đất cao nguyên
cho thuê mướn, tiền rơi vào túi rỗng.
 
Đồng ruộng mất còn trơ bàn tay trắng
vợ xa chồng làm đầy tớ phương xa
lũ con thơ lạc lõng nơi xứ người
tuổi mộng mơ làm trò chơi mới lạ.
 
Trên quê hương tưởng như vùng đất lạ,
đâu xóm giềng? đầy dẫy dãy chung cư
dòng chữ kia ngoẹo cổ chẳng thành vần
đâm ngọng nghịu phát âm hoài tiếng Việt.
 
Nhàm, một điệu, cúi đầu … theo vệt cũ?
Chán … uất/ gầm! cho đất lở, trời rung
con đường trước mặt … ngõ cụt tối tương lai
xé/ xé màn đêm, thao thức hỏi lòng
nhục làm ngơ khi nước mất, nhà tan
khi xuôi tay có ngủ yên trong đất mẹ?
 
Khi màn đêm buông xuống
nỗi sợ cũng chìm sâu
loài giun dế lặng im
để nghe tiếng thập thình
của những con tim không ngủ,
những đôi mắt chong xua đi ngàn ác mộng
châm mặt trời, soi bước những đoàn chân
cùng hoà nhịp đối diện với bạo tàn
chỉ thẳng tay bọn bán nước, buôn dân
khẳng định chủ quyền tổ quốc với giặc ngoại xâm
đừng lâm le
đất Nam ngàn năm bất khuất!

Không cúi đầu, ngước mặt nhìn, đối diện
lựa chọn một tương lai không tăm tối, nhục nhằn.

Khù Khờ
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.07.2011 03:16:16 bởi Khù Khờ >
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

mưa phố núi
  • Số bài : 1307
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.07.2011
  • Nơi: cao nguyên đầy mưa gió
RE: Cơn Gió Thoảng - 17.07.2011 16:56:06
0
HỎI THĂM

Ta tưởng ta đã khờ !
Hóa ra có kẻ ngơ ?
Khù khờ mà yêu nước ...
khù khờ biết làm thơ .

Khù khờ sao mơ mộng ?
Khù khờ biết chơi ngông !
Khù khờ mà hay rứa ,
Hỏi ai không đợi mong ?

Thôi đừng lê thân nữa !
Uổng phí chí nam nhi .
Làm anh hùng hào kiệt
Ta đây nể tức thì ...hihi

Nếu khờ biết nói dóc ?
Hỏi tội mi bây chừ !


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/772D3D4A96D14113AD73E1D47E2BE237.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.07.2011 16:58:25 bởi mưa phố núi >
Attached Image(s)



Khù Khờ
  • Số bài : 253
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 19.07.2011 13:03:49
0
Cám ơn Mưa Phố Núi ghé chơi và gởi lời thăm hỏi. Nếu Khù Khờ có tội gì thì xin rộng lòng tha cho. Cái tên Khù Khờ dễ nghe, nên xin cho để dành làm bút hiệu.

Tình yêu nước thì hầu như ai cũng có, nhất là với những người xa quê hương đã lâu mà lòng chưa cho phép trở về. Thấy khó khăn của những người còn ở lại và những bất công còn đầy bên nhà, nên Khù Khờ mượn dòng thơ để thoát khỏi trăn trở trong lòng.

Khù Khờ
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 253
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 19.07.2011 13:06:29
0
Còn đấy nụ hôn
 
Khi hôn nhau … em ơi … đừng nhắm mắt
che dại khờ run rẩy dưới hàng mi
chiều bên hiên mưa giăng nhớ thành hàng
đuôi mắt ướt còn đọng hình bóng cũ?
 
Khi bên nhau … môi ơi … đừng chúm chím
không cầm lòng tôi cắn thử kiêu sa
vết yêu thương em không để cho lành?
môi mím nhẹ tìm đau nơi dĩ vãng.
 
Khi yêu nhau mấy ai còn sáng suốt?
hôn nhau mà lạc lõng ở bên nhau
trong đê mê … tha thiết … mấy cho vừa
hơi hụt thở để suốt đời hấp hối.
 
Thời gian ơi chớ đừng trôi vội vã
cho tôi ngồi …
       … đời nhớ …
            … ngọt môi,
       hôn.
 
Khù Khờ
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 7 trang, bài viết từ 121 đến 150 trên tổng số 202 bài trong đề mục