Cơn Gió Thoảng

Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 7 trang, bài viết từ 151 đến 180 trên tổng số 200 bài trong đề mục
Tác giả Bài
Khù Khờ
  • Số bài : 250
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 31.07.2011 05:53:16
0
Chiếc áo khoác bốn lần
 
Chiếc áo đó xưa mẹ vừa đơm cúc
chờ ba về để ướm thử bờ vai
vạt áo nhăn mẹ cứ vuốt từng hồi
rồi vo cuộn giấu bao niềm thương nhớ.
 
Được tin ba … mẹ đang ngồi ôm áo
biển Đông gào, mẹ chết lặng, xuôi tay
chiếc áo, ba chưa khoác thử một lần,
mặn muối biển Hoàng Sa, tay vuột mất.
 
Ngày thằng anh lên đường ra trận địa
mẹ khóc ròng, ngồi đút nốt củ khoai
chiếc áo, ba chưa khoác thử một lần,
ờ … mấy bữa … bây lớn dần trong đó.
 
Anh ôm mẹ, bảo để lần về phép
rửa bớt mùi binh lửa bám trên vai
chiếc áo, ba chưa khoác thử một lần,
anh sẽ mặc, đưa mẹ đi quanh phố.
 
Nhận thư anh … mẹ vui mừng, giặt áo
áo chưa khô, tin anh đã vào nhà,
mẹ gục đầu, rấm rứt cắn bờ vai
xứ Chùa Tháp … con ơi … nằm có lạnh?
 
Chiếc áo, ba chưa khoác thử một lần,
đầy vết chân đạp, rách toạt, dùi cui
người đi chung cầm về trao cho mẹ
mẹ ôm ghì mong đau thế thằng con.
 
Nắn bờ vai, mẹ mỉm cười rơi lệ
thằng Út nay bây đã lớn bằng ba
rộng hai vai đủ gánh chuyện sơn hà
không chùn bước trước bạo quyền, xâm lược.
 
Mẹ khoác áo thằng con trai mới mặc
theo dòng người mẹ nói tiếp lời con
“Đất nước này cha anh tôi đổ máu
không ai có quyền bán rẻ như lương tâm”.             
 
Khù Khờ

<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.10.2012 18:07:12 bởi diên vỹ >
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 250
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 02.09.2011 06:28:49
0
Tại giời !
 
Tại trời đổ nắng trên vai
vạt lưng đẫm ướt tháng ngày ngóng trông
vài cơn gió mát dịu dàng
đưa làn mây mỏng … mỏng chừng … ước mơ
ước … vũng nước đọng lưng trời
láy, đôi mắc biếc, liếc nhìn bâng quơ
dưới kia vẫn gã, bần thần
bảo đêm đầy nắng ... bảo ngày nhiều mơ
tại ai mây chẳng lại gần?
tại môi chu mỏ?
      tại giời!
       … mây tan …
 
Khù Khờ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.09.2011 20:34:56 bởi Khù Khờ >
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 250
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 03.09.2011 12:48:45
0
Tôi là ai? (2)

Tôi là ai... dã tràng ham se cát
đấp tường thành con sóng đập vỡ tan
chiều lang thang đi vớt cánh rong vàng
chân khuấy nước... nhớ quê hương vời vợi.

Tôi là ai... cánh diều căng bạt gió
vẽ vung trời bao ước mộng bay xa
trời râm mưa, diều nặng cánh đâm đầu
đâm thắc mắc... trời không luôn nắng ráo?

Tôi là ai... bài vỡ lòng chưa thuộc
ấp úng hoài, khoá miệng hoá thành câm
tập cười lơ, đôi mắt dối cho lòng
không ngó thấy nụ cười trao bẽn lẽn.

Tôi là ai... thằng con trai bất hiếu
tóc bạc rồi vẫn để cha mẹ lo
ngồi nhâm nhi trái trứng lộn cục chì
thấy thấm thía... ngọt tình thương của mẹ! (*)

Tôi là ai... người chồng hay quên lãng
quên áo, quên giầy, quên cục kẹo gói theo cơm
đã làm cha sao cứ thích bông đùa
chọc con giận, hôn bừa lên má phính.

Tôi là ai... là một người như bạn
nửa cuộc đời mới tập tễnh làm thơ
vẽ nắng mưa làm thơ mộng cuộc đời
vui dăm phút, sẻ chia cùng đám bạn.

Tôi là ai... một nhà thơ thời đại
đã hết thời... thơ viết đại... không xong!


Khù Khờ


(*) khi xưa lúc cả nhà ăn trứng vịt lộn, mẹ tôi cứ đòi cho bằng được tròng trắng cứng ngắc. Bây giờ ngồi nhai tréo quai hàm, thấy thương thay người mẹ ... bao nhiêu ngọt bùi... đều dành cho chồng con.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.09.2011 12:52:49 bởi Khù Khờ >
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 250
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 15.09.2011 13:50:10
0
Làm thơ đêm Trung Thu
 
Nhún phím một/hai/ nhảy xuống hàng
bày trò cút bắt trốn thời gian
phang câu ngớ ngẩn, lùi vài giáp
đứng giữa xuân thì … nói vẩn vơ.
 
Người đổi thời gian lấy bạc tiền
người cầu danh vọng, bước chênh vênh
tôi mang xu lẻ đem rao đổi
vài phút thong dong … kiếm chỗ ngồi.
 
Đời lắm sân si, lắm giận hờn
đau, buồn, hậm hực giữa hàm răng
trong thơ … tôi vẽ môi cong lắm
phô giữa hàm răng … đấy, nụ cười.
 
Cười ruồi, ờ … thấy chút duyên
thằng tôi cười mãi, có người bảo điên
đang đêm nhen lửa trong lòng
hâm trái tim nguội cho tình lên men
thơ chưa viết đã say mèm
hình như … trăng cũng … đỏ gay... buông rèm.
 
Khù Khờ
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 250
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 30.09.2011 14:59:22
0
Tại sao tôi lại làm thơ?
 
Trước, với tôi, thơ là khung trời xa lạ
chẳng hiểu gì, dăm chữ ghép thành câu
dấu ngắt câu tự ý bỏ giữa dòng
chữ đảo lộn rối vò như tóc dúm.
Tôi từng nghĩ … thơ, bài thuộc lòng dễ nhớ
như câu hò lục bát thấm vào tim
bài thơ hay … chắc ở … nhịp trắc/bằng
hay điển tích từ bên Tàu khó hiểu.
Tôi thử học, học rồi, quăng bỏ xó
quy luật này …
cách thức nọ …
nhớ, rồi quên
lời thơ chưa viết xuống đã muốn cười
nghe non nớt … ê, a câu trẻ nhỏ.
Có lẽ vậy, thơ và tôi: hai cõi
thơ - khung trời, tôi - mảnh đất, chẳng gần nhau
thơ mộng mơ, tôi cằn cỗi, chẳng lại gần
chẳng lại gần, tôi và thơ, xa lạ!
.
Tôi thoáng nghe có người đọc thơ như ca hát
lúc thăng trầm … ngừng … nghĩ … giữa lưng câu
có lúc vui, tiếng lục lạc lắc không ngừng
có đoạn buồn … làm mưa rơi … lách chách.
Tôi đọc thơ, thở theo những gì họ viết
chỗ này ngừng. Chỗ kia lướt
chỗ … (đăm chiêu)
tay bịt tai vì con dấu / quá thình lình
làm tim loạn … ngập ngừng, xong đọc tiếp.
 
Tôi làm thơ … ờ, thơ nay gần gũi
đến với tôi, thơ không khoác áo cầu kỳ
khi tôi buồn, thơ lẩn quẩn cạnh bên
khi tôi vui, thơ tung tăng như pháo.
Tôi làm thơ … vì còn mê cổ tích
tin cuộc đời đầy thánh thiện như xưa
thơ ngây ngô vì tôi chưa muốn lớn với đời
chất phiền muộn làm già đi cuộc sống.
Tôi làm thơ … chỉ viết nhăng, viết cuội
chẳng có đầu, thiếu đoạn, mất đuôi
thơ của tôi “gài” câu hỏi ỡm ờ
giấc mộng mị … còn có tôi đứng đón?
Tôi làm thơ vì chợt nghe tim nói
tiếng thì thầm …
    đừng dại
         viết vào thơ.
 
Khù Khờ



<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.10.2012 18:11:02 bởi diên vỹ >
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

mưa phố núi
  • Số bài : 1307
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.07.2011
  • Nơi: cao nguyên đầy mưa gió
RE: Cơn Gió Thoảng - 30.09.2011 16:02:38
0
KHÙ KHỜ ƠI HỠI KHÙ KHỜ ƠI !

Ai bảo là anh khờ ?
Sao tự nhận ngu ngơ
Đã bảo từ lâu lắc
Rằng anh như giấc mơ
Bài viết anh rất lạ
Dù văn vẫn xuôi vần
Thơ văn mà như hát
Mưa phục lăn tài anh
Hay đổi tên đi nhé !
Em lựa giùm tên cho
Nếu anh như ngọn gió
Em gọi là ĐẠI PHONG !
Nhé .

[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/6B1E4775BCD94C229D1A7AC4F7261324.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.09.2011 16:05:43 bởi mưa phố núi >
Attached Image(s)



Khù Khờ
  • Số bài : 250
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 14.10.2011 22:37:59
0
Cám ơn Mưa Phố Núi ghé thăm và để lại lời khích lệ.

Sáng nay vô tình tìm thấy bài thơ cũ, khi mới tập làm thơ cách đây 2-3 năm, Khù Khờ để lại trong trang thơ lưu này để thỉnh thoảng ghé vào ... tìm lại cảm xúc... xưa như cổ tích.

Cổ Tích
 
Xưa như cổ tích, vẫn chuyện yêu
có gã ngồi không ... vẽ chuyện đời
ngòi bút tè đầu đâm giấy, xốc
vết thương ... màu trắng ... chuyện yêu đương
 
Xưa như cổ tích .... vẫn chuyện yêu
có ai sành sỏi chuyện tình đời
đôi khi lạc bước vào hoang vắng
mất hồn, ngơ ngác, ngỡ trong mơ.
 
Xưa như cổ tích vẫn chuyện ... yêu
tình yêu đâu có tuổi bao giờ
cái vòng lẩn quẩn, quên lại nhớ
bóp trái tim, yêu ... trẻ với đời.
 
Khù Khờ
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
RE: Cơn Gió Thoảng - 14.10.2011 22:55:18
0


...

Bạn Thơ Mến !

Ghé nhà thăm bạn - Đọc những bài thơ và nghe kể chuyện cổ tích...

Và tôi hiểu : " Tại sao chúng mình làm thơ "

Chúc bạn mãi yêu thơ.

Thân ái.


đăng sơn.fr

Khù Khờ
  • Số bài : 250
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 25.11.2011 01:59:51
0
Lời tạ ơn
 
Cám ơn mẹ … cho con dòng nước mắt
rửa muộn phiền đọng váng chắn tương lai
tia nắng mai vung nét cọ tuyệt vời
mở ngày mới nhiều niềm vui đi tới.
 
Cám ơn cha … tập cho con gánh vác
trách nhiệm, tròng trành, từng bước lao đao
khi đôi chân đứng vững bám niềm tin
hai đôi vai hằn vệt sâu danh dự.
 
Cám ơn trời … bày tỏ lòng thông cảm
nghe sương đêm nhỏ giọt bớt ưu sầu
mây ngang trời đình đám thấy vui vui
thu vàng lá, trời! cũng hoài chờ đợi.
 
Cám ơn em … cuộc tình không đoạn kết
cho dòng thơ lưu luyến mãi không thôi
qua cơn mê tôi chưa hết thẫn thờ
tay sờ gáy … môi còn thèm … gai gốc.
 
Khù Khờ
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 250
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 03.12.2011 00:40:29
0
Chiều thu

Như cơn gió … đường quen còn đi lạc
chiếc lá vàng ấp ủ … mãi mông lung ...
nắng hoàng hôn đang nhón bước, thật gần
đến cảm giác … lên men … chiều thu muộn.

Ngưng tìm kiếm, cúi đầu, sao còn thấy
sóng trong lòng xô dạt đến nơi nao
tay buông lơi, hồn ngất ngất, nổi chìm
đôi ý thơ … tưởng không còn gặp lại.

Lơ ngơ hỏi … đi quanh hoài sao gió?
lá còn vương sầu muộn, nhớ, hay thương?
nắng gần, xa? tôi nhắm mắt thật rồi
cảm thu … nhẹ … trên đầu môi mấp máy.


Khù Khờ

Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 250
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 08.12.2011 13:37:04
0
Thôi hỏi

Chưa hỏi, sao em vội lắc đầu
cho từng đợt lá phủi vai tôi
vân vê đầu ngón, mùi quen thuộc …
nhớ? rỉ ra tay lốm đốm vàng.

Không hỏi, sao em … cứ cúi đầu
tìm gì trên đất … khoảng chân di
vòng vo … em có sờ trên tóc
từng vuốt mắt tôi … có dịu dàng?

Thơ, nửa câu thôi, mất cả chiều
tôi tìm, xong giấu, nửa câu kia
vào đêm thu, núp vầng trăng tỏ
thôi hỏi, ôm mơ … giấc chập chờn.


Khù Khờ
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 250
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 15.12.2011 06:15:03
0
Làm thơ

Thơ … với thẩn … đeo chơi thành nghiệp chướng
tròng vào đời thêm nần nợ quanh năm
chuyện trả vay lần khất đến trăm lần
lúc túng quẫn lạy trời khoan chớp mắt!

Khi thong thả, cổ dài thêm ngấn nắng
phe phẩy hoài mà gió vẫn lặng thinh
đầu ngón tay ngồi cắn mãi thêm cùn
mực không chảy, dòng thơ khô ý tứ.

Có những lúc cơn điên thơ hành hạ
le luỡi chờ, trời chẳng nhỏ giọt mưa
nắng vơ mau, ghì, vắt chảy thành dòng
vung tung toé vào thơ ngàn giọt nhớ.

Ôm hoang tưởng lặn chìm trong cõi mộng
nghe yêu thương vỗ sóng, lấp học hằn
chút ngọt, bùi, mằn mặn ở đầu tay
thấm lên giấy trọn tâm hồn, mỏng dính.


Khù Khờ
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 250
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 08.01.2012 13:39:26
0
Quà của mẹ

Ngoài trời tuyết đã rơi chưa?
thời gian lác đác phủ dầy tóc me
trăm năm mấy bước thật gần
chồng, con, cháu, chắt trọn vòng tay ôm.
Mở trang vở trắng, tần ngần
dăm con chữ lạ gọi hoài chẳng thưa
đầu tay mẹ nựng, mẹ nâng
này mắt, này mũi, này đầu, này tai
ngày nao mẹ mới tạo hình
ngày nao ... gọi mẹ ... mắt trào niềm vui
con nay tóc ngả hai màu
màu lo lắng, hão, màu còn câu ru.
Chưa quen, mẹ bắt làm quen
vài cây bút sáp: đỏ, vàng, tím, xanh
mẹ tô bớt nếp nhọc nhằn
bò ngang vầng trán, cho đời thôi lo
mẹ tô quanh trọn nụ cười
khoanh đôi mắt sáng thật đầy niềm tin
đưa tay … mẹ đỡ tay nào
mong con đứng vững đường đời chông gai.

Ba giờ tập tễnh làm quen
mấy cây bút sáp … làm quà cho con.


Khù Khờ


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/74366/B349EA48A5A64D9FB2CD006E41BFBB27.jpg[/image]
Attached Image(s)
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 250
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 08.01.2012 13:41:42
0
Tình sót trên vai

Nâng vai ngang tôi đỡ ngày nắng rộn
nhảy, rồi trôi … theo sóng cỏ … bạt ngàn
em tựa cằm, bám mắt mãi không buông
mấy nhánh cỏ dựa đầu nghiêng theo gió.

Thả vai lơi … đâu đó … dòng mây nhẹ
tô chậm đều bao viễn ảnh tương lai
gáy em thon gối mơ mộng đầy trời
cụm mây đấy cúi đầu … mây thêm ửng.

Trăng treo nghiêng … thấp dần nơi mõm núi
đêm tan vào tiếng suối chảy … chơi vơi
vai tôi trơn, em cắn phập từng hồi
giam loài thú dại cuồng tru đêm thức.

Đừng nghĩ đến một ngày nao sẽ đến
vai tôi đây em trút bớt nỗi lòng
giông ngoài trời không phá vỡ tim tôi
dòng lệ ấm thấm vào, ôi! mặn đắng.

Không có em, mưa thôi đừng điệp khúc
vai nghiêng chờ mềm gáy … nhớ môi thơm
đam mê chưa khuất hẳn ngón tay lần
lưng còn tiếng đập tim … ngày rộn nắng.


Khù Khờ





Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 250
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 24.03.2012 00:25:36
0
Ngóng giọt mưa

Nếu chiều mai mây trôi đi mất biệt
vẫn chỗ này ngồi ngóng tiếng mưa rơi
chờ gió xoay về hướng buổi chiều nào
nghe tí tách ngang hàng răng tư lự.

Mưa chưa đến, chiều nao mưa chưa đến
cơn gió lùa lay giọt nắng lung linh
chiều rơi trên đọt lá chớm nhuốm buồn
bâng khuâng quá … tóc rối bời ngang môi thắm.

Cơn mưa dứt, sao lòng chưa thôi dứt
mãi ngóng tìm trên ngọn lá, đong đưa
giọt mưa trong đọng giữ cả buổi chiều
vắng đôi mắt … bờ vai co … cô quạnh!

Khù Khờ


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/74366/ABC6DC57AC4747BAB3A9F295D2338E04.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2012 00:33:16 bởi Khù Khờ >
Attached Image(s)
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 250
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 27.03.2012 11:45:32
0
Lắng nghe

Trăng nghiêng đem giấu nỗi buồn
nên con nước nặng , lục bình ngừng trôi
đêm này … bến vắng … mình tôi
ngồi nghe sình vỡ …
… ướt nhoà câu thơ.


Khù Khờ
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

cóc tía
  • Số bài : 181
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 05.11.2011
RE: Cơn Gió Thoảng - 27.03.2012 20:19:42
0
Tộ Ngao ui!

Tao Ngộ ui trời biến tộ ngao
vậy sò ốc hến dạt nơi nao?
Lá lon còn dính đinh trên áo?
Thơ thẩn giờ trôi nổi giữa ao?
bẳng chút vào coi đâu hết ráo
lâu rồi ghé lai thấy hư hao
ôi thôi có lẻ theo ông Táo
Mà trật đường rầy lọt tới sao.

Khù Khờ
  • Số bài : 250
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 29.03.2012 22:03:53
0
Cay mắt cơn mưa

Em đến thăm … giờ hành lang vắng lặng
dấu gót giầy làm bằng chứng cơn mưa
nắm cửa long chưa có vết ngại ngùng
tấm bảng số sạch boong không mảy bụi.
Tôi đếm bước từng nhịp … chân nhích lại …
hàng trăm vòng đến bảng số chưa khô
lòng chân không ... sao êm ái lạ thường
in gót nhỏ vào bước đời mong đợi.

Em đến thăm … hàng lang trùm hơi ấm
cánh cửa hờ thật khẽ giấu chân êm
nắng nghiêng treo một mái tóc thật mềm
kề tấm ảnh nhìn em cười không nói.
Tôi choáng váng … thoảng hương nào ngây ngất
đầy gian phòng căng nhịp sống bao la
tim thắt co … tiếng tích tắc trên tường
nghe hụt hẫng … thời gian … đầy mới lạ.

Em đến thăm … chồng giấy lăn nghiêng ngã
dưới ghế bàn, dòng chữ thức thâu đêm
chằng chịt chen giữa ẩn số lạ lùng
trái tim đỏ đóng khung tên em đó.
Thôi tìm kiếm cách giải bài toán khó
sấp giấy nằm tách biệt ở hai bên
với tên em … xếp thứ tự rõ ràng
mớ bên đó hoá ra toàn giấy nháp.

Em đến thăm … trời mây vần, gió hú
em giấu đầu vào chiếc gối chông chênh
chiếc áo thun quên vất bỏ trên giường
em ôm siết giữ ghi mùi thân thiết.
Đêm trở giấc … ngủ không tròn … mộng mị
chiếc gối nhồi toàn lời nói mê man
sợi tóc mai cài điêu đứng đêm dài
chiếc áo cũ thấm những giờ vật vã.

Xoa bàn chân sần còn dấu gót chân
ngồi kề cơn mưa nhịp còn hụt hẫng
tên em sáng bập bùng theo ngọn lửa
khói len vào làm cay mắt cơn mưa.


Khù Khờ

R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.04.2012 21:11:45 bởi Khù Khờ >
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 250
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 29.04.2012 12:47:41
0
Tháng Tư nằm xuống trở mình

Nhắc làm chi tháng Tư ngày đã cũ
khơi hận thù cho rạn nứt non sông
dang vòng tay chung kết nối cõi bờ
dựng tổ quốc sau tương tàn cuộc chiến.
Nhắc làm chi tháng năm rào cải tạo
đời đã mòn, vất áo cũ đi thôi
để cháu con không vướng mắc hận thù
cho ngày mới thật đầy niềm tin mới.
Nhắc làm chi củ khoai sùng lăn lóc
tạm dằn lòng nơi xó chợ nương thân
chẳng còn đâu tiếng tút tít thổi còi
dẹp chợ trời, lùa dân Kinh Tế Mới.
Nhắc làm chi những chuyến tàu định mệnh
nén hương thừa thắp lại tủi vong linh
người đã đi, đời đổi, oán hận gì
quê hương đẹp … đong đưa chùm khế ngọt.

Ba mươi bẩy năm, Đảng bảo xoá bỏ hận thù!

Sao không để những người đã khuất yên thân
hàng ngàn mộ bia … nào đâu bia tập bắn
nào xoá được dòng chữ Tổ Quốc Ghi Ơn
và trang sử Vượt Biên còn mặn tràn nước mắt.

Sao không nhìn thấy những người dân oan
từ nông thôn về ngồi la liệt trên hè phố
trưa gắt gay không che hàng bóng lưng còng
những bà mẹ ôm đầu còn đỏ máu Văn Giang.

Sao không lắng nghe những lời ca yêu nước
sao không đọc những ngòi bút kiên cường
đầy khắc khoải về vận mệnh của quốc gia
về cái hoạ bị diệt vong nằm kề bên giấc ngủ.

Bao nhiêu!
bao nhiêu giáng dùi cui
bao nhiêu khoá quặt còng
bao nhiêu năm tháng tù đày
chôn vùi cả thế hệ
sẽ tạo niềm tin mới.
Bao nhiêu lời chối vụng về
mặc nhiên bôi nhọ, đổi màu răng đen
dù cho mã tấu bọc nhung
trăm mặt ủn ỉn, đấy phường buôn dân.
Tháng Tư … lịch sử ngậm ngùi
nhớ ngày đen tối, tránh đừng nhơ thêm.

Khù Khờ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.04.2012 21:11:13 bởi Khù Khờ >
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 250
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 02.05.2012 13:42:13
0
Lỗi Hẹn

Giờ hẹn, em chưa đến
nắng rụi bớt buổi chiều
chỗ chờ, chân lui tới
thấy tội vạt cỏ, thưa.

Chân em làm nghiêng gió
gợn sóng say cỏ mềm
nắng tan vào tà áo
trắng, nhạt ngón tay vân.

Môi em mềm hơn nắng
tay tôi mùi cỏ nồng
hong theo bờ môi mớm
”ráng chờ … mới yêu thêm”.

Chân đan, đùa theo nắng
tà áo bay, cuối đường
bóng hoàng hôn phai bớt
hai cành … chéo … rung rung.

Thuyền xa dần theo sóng
ra khơi không tạ từ
nắng từng màn dát mỏng
ướt, chiều đã mù khơi.

Công viên chiều rơi nắng
tà áo ôm gối,
nhàu
lá chập chờn bên lá
bóng rụng …
vấp chân di.


Khù Khờ




[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/74366/298F109C1EAD48A19D73F3A0B3AE8BDE.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.10.2012 18:01:37 bởi diên vỹ >
Attached Image(s)
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 250
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 14.05.2012 05:17:13
0
Mẹ, tiếng kinh cầu

Gạn lại đời đếm những điều còn mất
nắm niềm vui chẳng ở mãi bên mình
nếm nỗi buồn ngày tháng cũng vơi đi
dù được/mất, thế gian này … vẫn thế.

Có lắm thứ mất đi rồi lấy lại
mẹ, một đời, nguồn hạnh phúc bên ta
còn mẹ … nghe câu lo lắng, nhắc chừng
mất mẹ … bước bên đời … lạc lõng.

Mẹ, tiếng con bập bẹ
Mẹ, tiếng mừng chờ quà buổi chợ tan
Mẹ, tiếng lí nhí nép bàu áo buổi tựu trường
Mẹ, hơi thở sốt mê mang … mặn thâu đêm dòng nước mắt.

Mẹ, lời thốt vu vơ trên đầu ngọn sóng
khi be thuyền kêu răng rắc giữa biển khơi
Mẹ, lời xoa dịu những lằn roi
giọt máu nhỏ đánh thức màn đêm trong ngục tối.

Mẹ … mẹ … tiếng kinh cầu … bên vực sâu đau khổ.

Khù Khờ

R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.08.2012 05:37:30 bởi Ct.Ly >
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 250
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 27.06.2012 22:55:47
0
Làm thinh

Núi thức bao đêm … núi bạc đầu ?
hay dòng mây lạc vẫn chưa trôi
mây ngang đỉnh núi … mây thờ thẫn
núi đứng chênh vênh hứng lạnh lùng.

Thả mắt trên sông … nước đục ngầu
hay lòng chưa lắng … mới hôm nao
mặt trời ngụp lặn theo đợt sóng
nắng nhảy tung tăng … ấm cả dòng.

Mười ngón tay hờ trên vai co
em đã lần ra mối lặng thầm ?
ngoài trời nổi gió … lòng tôi động
tôi đứng cầu trời ... chớ làm thinh.


Khù Khờ


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/74366/60248BF742164331B606095D314ECD1D.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.07.2012 01:46:58 bởi Khù Khờ >
Attached Image(s)
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 250
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 30.07.2012 07:03:23
0
Rượu nốc bao chung, trời vẫn tỉnh
mắt … vừa va khẽ, té nhào … say …


Nhớ em đời bỗng nên thơ

Em đã vào đây tự khi nào
nghiêng đầu cho bước nhỏ chao theo
bịt tai, tôi bắt, thòng, thả … níu …
tiếng cười trốn chạy giữa lòng tay.

Em đến … thật xa tận chân trời
mây chiều đang dệt lớp mộng mơ
nắng đang xoã tóc bay trong gió
vài sợi vương mi mắt ngập ngừng.

Em khuất … còn nghe tiếng thì thầm
ru đời thêm đẹp, chép vào thơ
thơ đến chợt nhiên như ngọn gió
rung nhẹ con tim … ngất … bồi hồi.

Khù Khờ
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 250
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 19.08.2012 12:21:22
0
Trên biển vắng

Góc biển vắng một mình em … goá phụ
gió/ gió gào, môi chặt mím thương đau
rượu trong ly đỏ thẫm vết thương lòng
từng gợn sóng trào ly … dòng nước mặn
vai gầy trống một choàng tay thân thuộc
tóc rối bời … ngày mới tối như đêm
đêm không sao … sóng lấp cả bóng tàu
giọt nước mắt đẩy vầng trăng khuyết, lệch.


Khù Khờ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2012 02:51:40 bởi Khù Khờ >
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 250
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 19.08.2012 13:11:37
0
Chiều

Chiều … thả trôi … còn gì trong lọn tóc
năm ngón tìm ngày tháng uốn quanh co
gáy thon xoay / vụt thoáng mắt thẫn thờ
vừa biến mất … tìm đâu xa, lọn tóc.

Chiều … nghiêng nghiêng … chợt nhìn qua khung cửa
bóng lá còn thấp thoáng nép bên song
vạch thời gian chợt nhớ đến tiếng cười
trong như nắng … lùa chân theo, lạc bước.


Khù Khờ
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 250
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 16.09.2012 22:50:48
0
Thắc mắc

Muốn hỏi … đã mấy giờ bên ấy?
hôm nay em mặc áo màu gì?
bên ngoài nắng vẫn đang say ngủ
sương còn mơ giấc … thở hơi thơ.

Muốn hỏi … đã mấy ngày trong tháng?
hôm nay em chải tóc bên nào?
gió khẽ rung cây, màu nắng nhạt
như vừa le lói … ở trong tôi.

Muốn hỏi … thu nay đã mấy mùa?
đếm gì trên tóc xoã ngang vai?
thời gian hao hụt trên mười ngón
gieo tiếng ngập ngừng … rớt trong thơ.

Khù Khờ


<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.10.2012 16:28:51 bởi diên vỹ >
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 250
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 24.09.2012 13:13:14
0
Vệt lửa đêm thu

Sờ trên thớ gỗ theo đông, hạ
tóc nhuộm lòng tay, ý trời ! thu …
ánh trăng lai láng, trên đọt lá
vài đốm nâu nâu, nối lại … lời.

Nín thở … chờ nghe … gió thật gần
rất gần … như hơi thở bên tai
mùi hương quen thuộc, quen thuộc lắm
nhắm mắt tìm em, níu lại ... đời.

Trăng … tỏ rồi lu … bóng gục đầu
buông lời sám hối giữa đêm thu
lòng không chay tịnh như ngọn nến
cháy cả bao thu, bóng … hình hài.

Khù Khờ
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 250
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 12.10.2012 14:14:36
0
Đọng trên môi

Nhẹ như gió lướt qua làm tóc rối
tuổi mộng mơ theo lá trải sân trường
ngón tay mềm đang gỡ lá me non
hay tìm kiếm vành môi va trên tóc?

Mỏng như nắng phớt ngang hâm má ửng
mắt long lanh tìm trốn dưới chân bàn
lời thì thào … chiều nép bóng công viên
tay em ấp cả tiết thứ ba ngày thứ Bảy.

Trăng mười tám đượm hương trên nhánh ổi
sao long lanh, mây đêm cúi thật gần
ngón tay còn lời nhắc chẳng buông nhau
môi chợt ướt … mặn trao câu từ tạ.

Thu lại đến … tôi ngồi nghe gió chuyển
tháng năm hong nỗi nhớ đã vàng cây
đôi môi khô mái tóc hất vô tình
đọng chút nắng … và mưa … vi vu gió.

Khù Khờ
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 250
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 14.11.2012 22:17:25
0
Bóng thu

Nghe lá trên cây nói xì xào
mấy lời to nhỏ đủ trời nghe
trăng đi đâu vắng? đêm thao thức
bắt hạt sương rơi … túi chửa đầy.

Như ai rải muối chẳng đều tay
cỏ nối đêm thâu trắng từng vùng
kiếm gì trong đó? bàn chân gió
giẫm bước loanh quanh … tóc phạc phờ.

Lá đuổi theo nhau khuất cuối đường
đến giòng suối nhỏ tiếng du dương
ru trăng say ngủ, treo trên ngọn
một túi thơ vơi … chín nửa vời.

Góp lại đôi câu nhúm lửa lòng
cây từng cụm trắng nhả sương đêm
mái tóc, đôi vai … bàn tay rối
với cả đêm thu ... bóng chập chờn.

Khù Khờ
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Khù Khờ
  • Số bài : 250
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2009
RE: Cơn Gió Thoảng - 15.11.2012 11:37:04
0
Kiêng cữ

Phở kiêng - tóc rụng, mắt mờ
cơm kiêng – tinh bột làm phì béo thân
muối kiêng – cao máu kinh niên
đường kiêng - chất ngọt dựa tường kiến bu
rượu kiêng – ung nhọt sâu gan
thuốc kiêng – hơi khói sụ ho cả ngày
trà kiêng – làm loạn nhịp tim
casino chớ! bán nhà như chơi
bạn bè tụ tập thêm ồn
ra đường rửng mỡ áo quần cuốn đi
xem phim con nít đỡ phiền
thơ văn vớ vẩn bỏ giờ phí không

tháng năm kiêng cữ giữ mình
đời thêm bao tuổi bốn mùa trống trơn

trời vừa trở gió heo may
mây thu mấp máy trời thèm nụ hôn.

Khù Khờ

chú thích: ở câu cuối tác giả bỏ bớt vài dấu ngắt câu. Tuỳ người đọc thêm bớt theo ý thích của mình.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.11.2012 11:40:25 bởi Khù Khờ >
Thuở kia có gã khù khờ
Nghe cơn gió thoảng suốt đời ngu ngơ

Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 7 trang, bài viết từ 151 đến 180 trên tổng số 200 bài trong đề mục