RE: Tập tản văn của Minh Lam
-
23.08.2009 01:10:11
Mùa hạ
[Tản Văn]
[Kỉ niệm về một ngày mùa đã qua, kí ức mùa hạ]
Đã bấy lâu vắng giọt hương lài. Hoa ơi. Về đâu?
Gió đưa giọt hương lăn dài trên phím. Gảy đoản khúc mùa hạ lắng sâu. Hạ ôi!
Ngân nga những khoảnh khắc của ngày trở lại, nhành phượng đỏ rực góc sân. Ngày mai nắng lên, sắc đỏ lại rạo rực.
Ngày mùa, tiết trời xôn xao, hạt mưa trút nước, vội vã. Ngày trở về của khoảnh khắc và hoài niệm.
Chẳng ai nhớ đâu những ngày buồn của quá khứ quên lãng, chỉ còn mỗi mình, ôm ấp một bóng hình đen đủi, ngày mà sự u ám bao trùm khắp thế gian, một thế gian riêng.
Lài ơi, ta có hẹn mi ngày gặp lại, năm trước ngày này, mi còn nhớ không? Có chăng là vì gió cuốn thời gian kéo theo tâm trí bay đi mất? Hương hoa trầm lắng vỡ tan một khúc nhạc trữ tình.
Cũng như cơn mưa chiều đầy khắc khoải, miên man ngày nào. Bước chân vội vã trong làn sương, nhiều người… nhưng cô độc.
Nhưng có lẽ ngày ấy đâu đã chấm dứt hết tất cả. Ngày ấy khép đi mở ra một không gian mới. Cũng là khi ta bắt gặp thêm một người bạn đường.
Qua đi rồi tháng năm ấy dẫu có hoài niệm nhiều nhiều đi chăng nữa cũng đã là quá khứ. Mưa xóa hết nhạt nhòa trong khóe mắt, gột rửa phần nào.
Bụi trần mùa hạ lắng đọng trong tiềm thức, hạt mưa nào không cuốn trôi đi? Biết là thế nhưng sẽ hay hơn nếu ta giữ lại chút hương vị mặn đắng cho riêng mình.
Hạ về, phượng về, hoa lài lỡ hẹn, chắc không phải vì thẹn thùng đâu đây. Bỗng dưng ta thèm hương vị ấy quá!
Đêm mù mịt vắng tiếng ve kêu, rì rào vài chiếc lá, rung nhẹ cành cây, thiếu cơn mưa, thiếu hơi ẩm đất trời, gió đã quên rót hương vào phòng, vô tình.
Ngày mới nắng vàng lên, tiếng chim ca, hạ vẫn thế, dường như chuẩn bị đón thêm vài cơn mưa, mát lắm, mát lắm!
Ngày mùa là thế, thiếu vắng cái gì đó thật thân thương, song tràn ngập kỉ niệm, ai đã cho tôi, mấy ai còn nhớ, ai đã quên?
Con phố nhỏ vô tình đánh mất nét trầm lặng. Hạ thay đời… đời thay người… người thay nhiều…
Thiên nhiên trao tặng cho con người một mùa quý giá:
Mùa hạ.
Hạ sang.
Mang đường bút chấm phá,
Pha chút sắc hương,
Vị mật ngọt,
Cho chút đường.
Kỉ niệm buồn đời người sang hạ,
Cơn mưa nặng hạt đời người sang hạ,
Mặn đắng nhường ta.
Minh Lam
02, 05, 09
Minh Lam Lặng thầm một mình đi trên phố,
Gió buồn thổi, mơ hồ niềm vui…
Ngắm nhìn dòng đời ngược xuôi
Cảnh buồn như thể tối thui một màu.
...