Chút hương cho đời
O.....giờ rồi !
Không giờ rồi nhưng sao còn chưa ngủ
Mõi, mòn, mê mà mắt nhắm được đâu
Đêm vắng hoe đầu óc mãi cơ cầu
Thương xen ghét đan sẩm màu nhung nhớ !
Vẫn biết thế nhưng đâu nào có sợ
Bởi vì ai mà sống dỡ thế nầy
Người với người có thật vẫn chưa hay
Sao ngăn cách cho từng ngày thất thiễu !
Đêm vắng ngắt phiếm mòn tay nặng trĩu
Ở trời nao ai thấu hiểu dùm chăng
Qua giá đông rồi xuân đến thật gần
Đơn côi vẫn.... không giờ ngồi chát mặn !
LL
VÀI ĐÊM NỮA …
Bởi đơn côi nên không giờ chưa ngủ
Có ai đâu chờ đợi dỗ giấc nồng
Gió khẽ lùa qua khoảng trống mênh mông
Len vào dạ lạnh lùng đêm thức trọn!
Quen cô đơn nên chẳng cần ai đón
Dẫu đông qua xuân về đến cạnh nhà
Ghét gì đâu người ta ở quá xa
Lời hứa ấy chắc phai cùng năm tháng!
Còn chút nữa thì trời sẽ sáng
Bình minh lên ngày mới lại bắt đầu
Vậy mà hồn còn để ở nơi đâu
Vài đêm nữa chắc thành người … thiên cổ!
CH
Chết như thế trời ơi ngưới thật khổ Bởi vì đâu mà thức trọn nhiều đêm Sao không phôn nghe lời ấm ngọt mềm Hui hiu giấc tình cho thêm sáng mắt ! Sáng ra thấy bình minh lên chói mặt Cuộc đời tươi xinh trẻ vắt ngang trời Gió giao mùa nôn nao hẳn người ơi Lòng phơi phới xuân gọi mời đưa đón ! Biết làm sao những đêm dài thức trọn Muốn phôn ai gởi một chút ưu phiền Nhưng người ta còn ngon giấc bình yên Thôi mặc kệ để hồn đi phiêu lãng … Muốn mà chẳng....nên chân trời đã sáng Muộn màng thôi...dơi tìm tổ về ngàn Chào một ngày vui lắng....lắm buồn than Bao đêm nữa cũng tàn theo dĩ vãng ! Bởi như thế thành ra người lãng mạn Mãi lang thang nên quên cả lối về Rồi một ngày chợt bừng tỉnh cơn mê Hai tay trắng với tấm thân cằn cỗi.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.01.2010 10:06:00 bởi Cúc Hương >
O.....giờ rồi !
Không giờ rồi nhưng sao còn chưa ngủ
Mõi, mòn, mê mà mắt nhắm được đâu
Đêm vắng hoe đầu óc mãi cơ cầu
Thương xen ghét đan sẩm màu nhung nhớ !
Vẫn biết thế nhưng đâu nào có sợ
Bởi vì ai mà sống dỡ thế nầy
Người với người có thật vẫn chưa hay
Sao ngăn cách cho từng ngày thất thiễu !
Đêm vắng ngắt phiếm mòn tay nặng trĩu
Ở trời nao ai thấu hiểu dùm chăng
Qua giá đông rồi xuân đến thật gần
Đơn côi vẫn.... không giờ ngồi chát mặn !
LL
VÀI ĐÊM NỮA …
Bởi đơn côi nên không giờ chưa ngủ
Có ai đâu chờ đợi dỗ giấc nồng
Gió khẽ lùa qua khoảng trống mênh mông
Len vào dạ lạnh lùng đêm thức trọn!
Quen cô đơn nên chẳng cần ai đón
Dẫu đông qua xuân về đến cạnh nhà
Ghét gì đâu người ta ở quá xa
Lời hứa ấy chắc phai cùng năm tháng!
Còn chút nữa thì trời sẽ sáng
Bình minh lên ngày mới lại bắt đầu
Vậy mà hồn còn để ở nơi đâu
Vài đêm nữa chắc thành người … thiên cổ!
CH
Chết như thế trời ơi ngưới thật khổ Bởi vì đâu mà thức trọn nhiều đêm Sao không phôn nghe lời ấm ngọt mềm Hui hiu giấc tình cho thêm sáng mắt ! Sáng ra thấy bình minh lên chói mặt Cuộc đời tươi xinh trẻ vắt ngang trời Gió giao mùa nôn nao hẳn người ơi Lòng phơi phới xuân gọi mời đưa đón ! Biết làm sao những đêm dài thức trọn Muốn phôn ai gởi một chút ưu phiền Nhưng người ta còn ngon giấc bình yên Thôi mặc kệ để hồn đi phiêu lãng … Muốn mà chẳng....nên chân trời đã sáng
Muộn màng thôi...dơi tìm tổ về ngàn
Chào một ngày vui lắng....lắm buồn than
Bao đêm nữa cũng tàn theo dĩ vãng !
Bởi như thế thành ra người lãng mạn Mãi lang thang nên quên cả lối về Rồi một ngày chợt bừng tỉnh cơn mê Hai tay trắng với tấm thân cằn cõi.
Vẫn biết thế... thành ra không muốn nói Cho người vui ,cho ta mõi với thời gian Chân tình cho... thiêng liêng quý nồng nàng Yêu là vậy ! Dẫu thân tàn đâu ngại !
TÌNH XUÂN Em không cần son phấn Đi xuống phố cùng anh Phố mùa xuân đầy nắng Lòng tràn ngập bâng khuâng. Em khẽ hát thì thầm Khúc ca xuân nồng ấm Tay trong tay bước chậm Mùa đã về mênh mông. Cầm tay anh bảo rằng: “Mai lễ chùa em nhé (Tim khẽ rung nhè nhẹ) Chỉ chúng mình thôi nghe!” Những cánh hoa đua nở Ngộp cả một góc trời Ước đường dài xa mãi Tình dâng cao chơi vơi! CH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.01.2010 20:00:34 bởi Cúc Hương >
TÌNH XUÂN Em không cần son phấn Đi xuống phố cùng anh Phố mùa xuân đầy nắng Lòng tràn ngập bâng khuâng. Em khẽ hát thì thầm Khúc ca xuân nồng ấm Tay trong tay bước chậm Mùa đã về mênh mông. Cầm tay anh bảo rằng: “Mai lễ chùa em nhé (Tim khẽ rung nhè nhẹ) Chỉ chúng mình thôi nghe!” Những cánh hoa đua nở Ngộp cả một góc trời Ước đường dài xa mãi Tình dâng cao chơi vơi! CH Không điểm trang ra phố Mà mặt em ửng hồng Anh ghé tai nói nhỏ : Trông em xinh vô cùng Líu lo đôi chân sáo Như đi vào hư không Em cùng anh đi dạo Khối người ngước mắt trông Em ngập tràn hạnh phúc Niềm vui dâng trong lòng Nắm tay anh thật chặt Sợ lạc anh đám đông kimrbl
O.....giờ rồi !
Không giờ rồi nhưng sao còn chưa ngủ
Mõi, mòn, mê mà mắt nhắm được đâu
Đêm vắng hoe đầu óc mãi cơ cầu
Thương xen ghét đan sẩm màu nhung nhớ !
Vẫn biết thế nhưng đâu nào có sợ
Bởi vì ai mà sống dỡ thế nầy
Người với người có thật vẫn chưa hay
Sao ngăn cách cho từng ngày thất thiễu !
Đêm vắng ngắt phiếm mòn tay nặng trĩu
Ở trời nao ai thấu hiểu dùm chăng
Qua giá đông rồi xuân đến thật gần
Đơn côi vẫn.... không giờ ngồi chát mặn !
LL
VÀI ĐÊM NỮA …
Bởi đơn côi nên không giờ chưa ngủ
Có ai đâu chờ đợi dỗ giấc nồng
Gió khẽ lùa qua khoảng trống mênh mông
Len vào dạ lạnh lùng đêm thức trọn!
Quen cô đơn nên chẳng cần ai đón
Dẫu đông qua xuân về đến cạnh nhà
Ghét gì đâu người ta ở quá xa
Lời hứa ấy chắc phai cùng năm tháng!
Còn chút nữa thì trời sẽ sáng
Bình minh lên ngày mới lại bắt đầu
Vậy mà hồn còn để ở nơi đâu
Vài đêm nữa chắc thành người … thiên cổ!
CH
Chết như thế trời ơi ngưới thật khổ Bởi vì đâu mà thức trọn nhiều đêm Sao không phôn nghe lời ấm ngọt mềm Hui hiu giấc tình cho thêm sáng mắt ! Sáng ra thấy bình minh lên chói mặt Cuộc đời tươi xinh trẻ vắt ngang trời Gió giao mùa nôn nao hẳn người ơi Lòng phơi phới xuân gọi mời đưa đón ! Biết làm sao những đêm dài thức trọn Muốn phôn ai gởi một chút ưu phiền Nhưng người ta còn ngon giấc bình yên Thôi mặc kệ để hồn đi phiêu lãng … Muốn mà chẳng....nên chân trời đã sáng
Muộn màng thôi...dơi tìm tổ về ngàn
Chào một ngày vui lắng....lắm buồn than
Bao đêm nữa cũng tàn theo dĩ vãng !
Bởi như thế thành ra người lãng mạn Mãi lang thang nên quên cả lối về Rồi một ngày chợt bừng tỉnh cơn mê Hai tay trắng với tấm thân cằn cỗi.
Vẫn biết thế... thành ra không muốn nói Cho người vui ,cho ta mõi với thời gian Chân tình cho... thiêng liêng quý nồng nàn Yêu là vậy ! Dẫu thân tàn đâu ngại !
Gom tất cả những gì còn sót lại
Hong nắng mùa xuân thêm chút hương nồng
Để vẫn còn nhắc nhớ một tấm lòng
Gởi yêu thương vào hồn ru giấc mộng.
TÌNH XUÂN Em không cần son phấn Đi xuống phố cùng anh Phố mùa xuân đầy nắng Lòng tràn ngập bâng khuâng. Em khẽ hát thì thầm Khúc ca xuân nồng ấm Tay trong tay bước chậm Mùa đã về mênh mông. Cầm tay anh bảo rằng: “Mai lễ chùa em nhé (Tim khẽ rung nhè nhẹ) Chỉ chúng mình thôi nghe!” Những cánh hoa đua nở Ngộp cả một góc trời Ước đường dài xa mãi Tình dâng cao chơi vơi! CH
Em không son phấn loẹt lòe Cùng anh dạo phố vai kề bên xuân Lòng tràn ngập nắng bâng khuâng Em trao lời hát thì thầm lời yêu Ước mong giản dị một điều Con đường dài mãi tình yêu cao vời. nnc Chúc CH jui je và luôn có thơ hay nhé!
Chúc chị vui vẻ đẹp tươi
Như mùa xuân mãi ấm ngời yêu thương !
VÀI ĐÊM NỮA … Bởi đơn côi nên không giờ chưa ngủ Có ai đâu chờ đợi dỗ giấc nồng Gió khẽ lùa qua khoảng trống mênh mông Len vào dạ lạnh lùng đêm thức trọn! Quen cô đơn nên chẳng cần ai đón Dẫu đông qua xuân về đến cạnh nhà Ghét gì đâu người ta ở quá xa Lời hứa ấy chắc phai cùng năm tháng! Còn chút nữa thì trời sẽ sáng Bình minh lên ngày mới lại bắt đầu Vậy mà hồn còn để ở nơi đâu Vài đêm nữa chắc thành người … thiên cổ! CH ==============================
Anh ngày trước bán hàng đồ cổ
Nên em thành "thiên cổ" càng ham
Vài đêm nữa em đắt hơn vàng
Anh chờ nhé!...xin một tràng pháo tết!
* Vui nhé Cúc Hương (chớ thành thiên cổ)
Để cho anh lạc lõng giữa thế gian....
MT
Màu cao quý !
Màu vàng cao quý thuỷ chung
Vào thu sắc cúc,đông mừng ánh mai
Thản nhiên dung dẻ tháng ngày
Trước sau như một đẹp hoài lòng xuân !
Cảm ơn phuongminh ghé chúc tết tới 2 lần mà chủ nhà không ra tiếp đãi được, thật là có lỗi quá! Năm mới vui và thành công nhé!
* Vui nhé Cúc Hương (chớ thành thiên cổ)
Để cho anh lạc lõng giữa thế gian....
MT Để cho anh lạc bước giữa nồng nàn Bên cạnh anh em xin thành nỗi nhớ... CH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.02.2010 13:44:36 bởi Cúc Hương >
VIẾT CHO NGÀY GẶP LẠI
Tôi biết ngày mai mình sẽ gặp lại anh
Ngày cưới nhỏ bạn - tôi đưa dâu về nơi ấy
Lòng ngập nhớ mong.
Anh biết không
Trong những niềm vui
Có niềm vui gặp lại nhau sau bao năm xa cách
Kỷ niệm ngày xưa quá đổi ngọt ngào.
Chẳng biết bây giờ anh sống ra sao?
Những đứa con của anh chắc thông minh như cha của chúng
Những đứa con của anh có đôi mắt buồn thăm thẳm
Đôi mắt một thời ngự trị trong trái tim của bao người con gái
Đôi mắt một thời làm tôi choáng ngộp giữa dòng đời.
Và anh sẽ đến giới thiệu với chúng tôi
Người con gái may mắn
trong số những người
ngày xưa anh đeo đuổi
Nàng không đẹp
Nhưng rất dịu dàng.
Bây giờ giữa mùa xuân sang
Tôi vẫn một mình bên cây đàn ngày xưa anh hay cùng tôi hát
Tôi vẫn một mình bên bài thơ bỏ dở
Khi cảm xúc nữa chừng chợt phai
Khi tình yêu nữa chừng không dưng cách trở
Tôi sẽ thuộc về ai?
Rồi ngày mai
Tôi gặp lại anh
Ánh mắt với nữa nụ cười bỗng dưng trở thành xa lạ
Tiếc thời gian đã qua.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.03.2010 16:44:45 bởi Cúc Hương >
Thương nhau đâu kể lạ quen
Gặp chi … nỗi nhớ mon men tìm về
Ngại ngùng không dám tỏ lời
Đêm ngày lẩm bẩm nhớ … lời người dưng
Gieo câu lục bát lạc vần
Mong người hãy giữ ân cần cho nhau
Sắc son mãi đến ngày sau
Thương câu lục bát ngọt ngào … người dưng
CH
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: