Chút hương cho đời
THƯƠNG CÂU LỤC BÁT NGƯỜI DƯNG
Thương nhau đâu kể lạ quen
Gặp chi … nỗi nhớ mon men tìm về
Ngại ngùng không dám tỏ lời
Đêm ngày lẩm bẩm nhớ … lời người dưng
Gieo câu lục bát lạc vần
Mong người hãy giữ ân cần cho nhau
Sắc son mãi đến ngày sau
Thương câu lục bát ngọt ngào … người dưng
NHỚ NGƯỜI DƯNG
Khi không
lại nhớ
người dưng
Đứng
đi
ngủ
nghĩ
lừng khừng
khổ ghê!
Ước nhà
cách mấy con đê
Ước mình
lạc bước
đi về ... cùng ai!
Ước gì
sánh bước hôm mai
Chân đê
thảm cỏ
cùng ai tự tình.
Khi không
nghĩ ngợi linh tinh
Khi không
mộng mị
nhớ mình
nhớ ta.
Khi không
lại nhớ người xa...
Thương
câu lục bát
thiết tha nhường nào!
Lời ai
dịu ngọt làm sao
Đêm
không ngủ được
lào xào lá rơi ...
Bâng khuâng
Nhẩm đếm sao trời
Sương
gieo ướt đẫm
ngọt lời con tim
Nhớ thương
còn mãi kiếm tìm
Đêm ru giấc mộng
ngọt mềm đôi môi
Người dưng
ở tận ... xa xôi
Ngày nao hai đứa
chung đôi
lối về?
Ngày nao
lối cỏ ven đê
gió lùa tay vuốt tóc thề
người dưng.
Bâng khuâng
hồn gió ngập ngừng
Mơ người
về giữa mùa xuân
nồng nàn!
Ngóng hoài
chẳng thấy người sang
Sáng nay thức giấc
ngỡ ngàng
dáng ai
Mùa xuân về
đã bao ngày
Người dưng còn mãi
mãi hoài đợi mong!
Lạ thay
cứ ngẩn ngơ lòng
Người dưng mới gặp
đèo bòng người dưng.
Người dưng
về giữa chừng xuân.
Câu thơ lục bát
ngập ngừng
trao thương.
Dường như
có nỗi vấn vương
Thoảng trong làn gió
ngập đường em qua
Dường như
xa thật là xa
Tiếng ai khẽ gọi
như là trong mơ
Dường như
giây phút tình cờ
Người dưng
gởi những
dòng thơ
ấm nồng!
Nhủ rằng
Ai nhớ mà mong
Trà giang khúc khuỷu
Cửu Long mỡ màu.
Nhủ rằng
Ta mới quen nhau
Người dưng nước lã
Phải đâu nợ nần.
Nhủ rằng
Thơ thẩn lạc vần
Người dưng
kỳ ngộ
tình thân
một nhà!
Người dưng
giờ ở rất xa
Ngày nao
hội ngộ
một nhà tình thân
Không gian
dẫu có cách ngăn
Lời thơ
vẫn giữ
ấm nồng thương trao
Một ngày
xui ta gặp nhau
Người dưng nước lã
thắm màu …
bâng khuâng!
Thương
câu lục bát lạc vần
người dưng xa ngái
tình thân một nhà.
Bao giờ
cây khế trỗ hoa
bao giờ đến được
miền xa nẻo người?
Thương nhau
chín bỏ làm mười…
câu thơ lục bát
còn tươi đến giờ
Hỏi lòng
sao cứ ngẩn ngơ
Gieo câu lục bát
đợi chờ mình ên
Người dưng
còn chửa biết tên
Chỉ nghe trong gió
mông mênh câu chào
Ngoài song
ánh nắng muôn màu
Gởi
cho nhau
chút ngọt ngào ban mai
Hỏi ai
có biết chăng ai ...?
CH - HĐ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.04.2010 21:05:24 bởi Cúc Hương >
Vì yêu !
Vì yêu....nên em quên tất cả
Bao dỗi hờn,mưa lã chã mùa xuân,.....
Quên lời dối gian...cho em ước ngập tràn
Lời mát ngọt ru thiên đàn bay bỗng !
Vì yêu đó....nên em càng phải sống
Sống cho người và sống nốt đời em
Mắt láy long lanh.... tuy nay đã buông rèm
Mà ước nguyện đêm đêm....vì quên cả !
Một chút nắng còn vương trên cành lá
Ngày dần trôi năm tháng cứ đi qua
Chẳng vì yêu mà quên bỏ người xa
Vẫn lưu luyến thơ trao không lời dối.
Bởi lòng mình luôn chứa đầy giận dỗi
Nên nỗi buồn đeo đẳng mãi con tim
Hạnh phúc mong manh chẳng dễ kiếm tìm
Thương nhớ lắm ngày đầu cùng vui bước! Ngày tháng ấy non tơ mềm óng mượt
Chầm chậm đi mà mơ ước mênh mông
Một chiếc áo son còn cả tất dạ hồng
Trời cũng đẹp,núi rừng sông...cũng đẹp !
Ngày tháng ấy ...trên chông không mang dép
Áo bà ba thường vẫn nét đoan trang
Có xe ngựa gì đâu....đi bộ vẫn đường hoàng
Lòng gói trọn đôi tim vàng một thuở !
NGÀY MONG Anh đã về chưa? Em tự hỏi lòng Những chờ mong Nồng thắm … Chẳng có nỗi thất vọng nào lớn hơn Khi về đến nhà Không thấy anh đâu Vài ngày xa nhau Em cứ ngỡ bốn mùa vàng nỗi nhớ Từng ngày qua trông ngóng Một cái gì như là tình yêu Mà tình yêu như tia nắng mặt trời Lụi tàn mỗi khi đêm về Và thổi bùng lên ngọn lửa Ngay thời điểm rát bỏng thịt da! Em muốn gào lên thét gọi Ôi tình yêu-nỗi nhớ-chia lìa Sao cứ đan quyện mãi vào nhau Em ước mơ anh đừng xa cách Em ước mơ anh ở mãi bên em và yêu em như ngày đầu Sẽ chẳng còn điều gì thú vị hơn Sẽ chẳng còn niềm khao khát nào hơn Bao giờ anh về nắng sẽ hồng lên rực rỡ Tim em sẽ thôi đập những nhịp chờ mong Mắt em sẽ thôi trông ngóng Để đêm về Chỉ nghe tiếng thở dồn Của một đôi tim!
THƯƠNG CÂU LỤC BÁT NGƯỜI DƯNG
Thương nhau đâu kể lạ quen
Gặp chi … nỗi nhớ mon men tìm về
Ngại ngùng không dám tỏ lời
Đêm ngày lẩm bẩm nhớ … lời người dưng
Gieo câu lục bát lạc vần
Mong người hãy giữ ân cần cho nhau
Sắc son mãi đến ngày sau
Thương câu lục bát ngọt ngào … người dưng
NHỚ NGƯỜI DƯNG
Khi không
lại nhớ
người dưng
Đứng
đi
ngủ
nghĩ
lừng khừng
khổ ghê!
Ước nhà
cách mấy con đê
Ước mình
lạc bước
đi về ... cùng ai!
Ước gì
sánh bước hôm mai
Chân đê
thảm cỏ
cùng ai tự tình.
Khi không
nghĩ ngợi linh tinh
Khi không
mộng mị
nhớ mình
nhớ ta.
Khi không
lại nhớ người xa...
Thương
câu lục bát
thiết tha nhường nào!
Lời ai
dịu ngọt làm sao
Đêm
không ngủ được
lào xào lá rơi ...
Bâng khuâng
Nhẩm đếm sao trời
Sương
gieo ướt đẫm
ngọt lời con tim
Nhớ thương
còn mãi kiếm tìm
Đêm ru giấc mộng
ngọt mềm đôi môi
Người dưng
ở tận ... xa xôi
Ngày nao hai đứa
chung đôi
lối về?
Ngày nao
lối cỏ ven đê
gió lùa tay vuốt tóc thề
người dưng.
Bâng khuâng
hồn gió ngập ngừng
Mơ người
về giữa mùa xuân
nồng nàn!
Ngóng hoài
chẳng thấy người sang
Sáng nay thức giấc
ngỡ ngàng
dáng ai
Mùa xuân về
đã bao ngày
Người dưng còn mãi
mãi hoài đợi mong!
Lạ thay
cứ ngẩn ngơ lòng
Người dưng mới gặp
đèo bòng người dưng.
Người dưng
về giữa chừng xuân.
Câu thơ lục bát
ngập ngừng
trao thương.
Dường như
có nỗi vấn vương
Thoảng trong làn gió
ngập đường em qua
Dường như
xa thật là xa
Tiếng ai khẽ gọi
như là trong mơ
Dường như
giây phút tình cờ
Người dưng
gởi những
dòng thơ
ấm nồng!
Nhủ rằng
Ai nhớ mà mong
Trà giang khúc khuỷu
Cửu Long mỡ màu.
Nhủ rằng
Ta mới quen nhau
Người dưng nước lã
Phải đâu nợ nần.
Nhủ rằng
Thơ thẩn lạc vần
Người dưng
kỳ ngộ
tình thân
một nhà!
Người dưng
giờ ở rất xa
Ngày nao
hội ngộ
một nhà tình thân
Không gian
dẫu có cách ngăn
Lời thơ
vẫn giữ
ấm nồng thương trao
Một ngày
xui ta gặp nhau
Người dưng nước lã
thắm màu …
bâng khuâng!
Thương
câu lục bát lạc vần
người dưng xa ngái
tình thân một nhà.
Bao giờ
cây khế trỗ hoa
bao giờ đến được
miền xa nẻo người?
Thương nhau
chín bỏ làm mười…
câu thơ lục bát
còn tươi đến giờ
Hỏi lòng
sao cứ ngẩn ngơ
Gieo câu lục bát
đợi chờ mình ên
Người dưng
còn chửa biết tên
Chỉ nghe trong gió
mông mênh câu chào
Ngoài song
ánh nắng muôn màu
Gởi
cho nhau
chút ngọt ngào ban mai
Hỏi ai
có biết chăng ai ...?
CH - HĐ Thương câu lục bát người dưng(CH) Rối bời câu chữ ngập ngừng lạ quen Một chuyến đò cũng nên duyên Một vần thơ cũng để thuyền chông chênh Chẳng là duyên nợ ba sinh Mà say đắm mãi cái tình trong thơ Chỉ là lục bát vu vơ Mà tôi cứ đợi cứ chờ người ơi... K.N
Thương câu lục bát người dưng(CH) Rối bời câu chữ ngập ngừng lạ quen Một chuyến đò cũng nên duyên Một vần thơ cũng để thuyền chông chênh Chẳng là duyên nợ ba sinh Mà say đắm mãi cái tình trong thơ Chỉ là lục bát vu vơ Mà tôi cứ đợi cứ chờ người ơi... K.N Chỉ là lục bát nhà quê Mộng mơ chi vẫn lối về mình ên Chỉ là câu chữ bồng bềnh Người dưng có thấu lòng mênh mông sầu… Đôi vần thơ gởi cho nhau Nghe nhiều ấm áp ngọt ngào … người dưng! CH
Trích đoạn: Cúc Hương
Thương câu lục bát người dưng(CH)
Rối bời câu chữ ngập ngừng lạ quen
Một chuyến đò cũng nên duyên
Một vần thơ cũng để thuyền chông chênh
Chẳng là duyên nợ ba sinh
Mà say đắm mãi cái tình trong thơ
Chỉ là lục bát vu vơ
Mà tôi cứ đợi cứ chờ người ơi...
K.N
Chỉ là lục bát nhà quê
Mộng mơ chi vẫn lối về mình ên
Chỉ là câu chữ bồng bềnh
Người dưng có thấu lòng mênh mông sầu…
Đôi vần thơ gởi cho nhau
Nghe nhiều ấm áp ngọt ngào … người dưng!
CH
Nguời dưng nhưng chẳng dửng dưng
Buông câu lục bát ngập ngừng chờ nhau
Tuy không cùng một chuyến tàu
Vần thơ tri kỉ thắm màu thời gian
CÚC xưa còn mãi sắc vàng
HƯƠNG tình ngày ấy vẫn mang trong lòng
ngng
Thương câu lục bát người dưng(CH) Rối bời câu chữ ngập ngừng lạ quen Một chuyến đò cũng nên duyên Một vần thơ cũng để thuyền chông chênh Chẳng là duyên nợ ba sinh Mà say đắm mãi cái tình trong thơ Chỉ là lục bát vu vơ Mà tôi cứ đợi cứ chờ người ơi... K.N Chỉ là lục bát nhà quê Mộng mơ chi vẫn lối về mình ên Chỉ là câu chữ bồng bềnh Người dưng có thấu lòng mênh mông sầu… Đôi vần thơ gởi cho nhau Nghe nhiều ấm áp ngọt ngào … người dưng! CH Nguời dưng nhưng chẳng dửng dưng Buông câu lục bát ngập ngừng chờ nhau Tuy không cùng một chuyến tàu Vần thơ tri kỉ thắm màu thời gian CÚC xưa còn mãi sắc vàng HƯƠNG tình ngày ấy vẫn mang trong lòng ngng Đố ai đếm nỗi chờ mong Người dưng về giữa hư không dạt dào Cách xa thương mãi câu chào Ghé về bên ấy nghẹn ngào lời yêu Thấy người buồn hắt buồn hiu Cũng đành một sớm một chiều phai mau Nếu còn ngày tháng cùng nhau Xin câu lục bát ngọt ngào người ơi! CH
CHỜ NGƯỜI
Sao chẳng thấy người ghé qua nhà em
Để gió thổi bạc màu đôi chiếc lá
Người và em ngày càng thêm xa lạ
Đêm chập chờn giấc ngủ chẳng về mau!
Người và em không thể đến với nhau
Con đường nhỏ nay bỗng dài vô tận
Nhớ giọng nói, tiếng cười vang trong nắng
Một thoáng đời em hạnh phúc vô ngần.
Người cứ đến rồi đi trong im lặng
Dòng thơ trao ... lại thấp thỏm mong chờ
Ghét người ghê vậy đó cứ làm ngơ
Chỉ dõi mắt theo chân em đi mãi.
Hãy ghé thăm em xin đừng ngần ngại
Tách trà thơm em ấp ủ bao ngày
Chờ một sáng người sang em mở cửa
Tim rộn ràng nhịp đập … rối lòng ai!
CH
Trích đoạn: Cúc Hương
Thương câu lục bát người dưng(CH)
Rối bời câu chữ ngập ngừng lạ quen
Một chuyến đò cũng nên duyên
Một vần thơ cũng để thuyền chông chênh
Chẳng là duyên nợ ba sinh
Mà say đắm mãi cái tình trong thơ
Chỉ là lục bát vu vơ
Mà tôi cứ đợi cứ chờ người ơi...
K.N
Chỉ là lục bát nhà quê
Mộng mơ chi vẫn lối về mình ên
Chỉ là câu chữ bồng bềnh
Người dưng có thấu lòng mênh mông sầu…
Đôi vần thơ gởi cho nhau
Nghe nhiều ấm áp ngọt ngào … người dưng!
CH
Người dưng nhưng chẳng dửng dưng
Buông câu lục bát ngập ngừng chờ nhau
Tuy không cùng một chuyến tàu
Vần thơ tri kỉ thắm màu thời gian
CÚC xưa còn mãi sắc vàng
HƯƠNG tình ngày ấy vẫn mang trong lòng
ngng
Đố ai đếm nỗi chờ mong
Người dưng về giữa hư không dạt dào
Cách xa thương mãi câu chào
Ghé về bên ấy nghẹn ngào lời yêu
Thấy người buồn hắt buồn hiu
Cũng đành một sớm một chiều phai mau
Nếu còn ngày tháng cùng nhau
Xin câu lục bát ngọt ngào người ơi!
CH
CHỜ NGƯỜI
Sao chẳng thấy người ghé qua nhà em
Để gió thổi bạc màu đôi chiếc lá
Người và em ngày càng thêm xa lạ
Đêm chập chờn giấc ngủ chẳng về mau!
Người và em không thể đến với nhau
Con đường nhỏ nay bỗng dài vô tận
Nhớ giọng nói, tiếng cười vang trong nắng
Một thoáng đời em hạnh phúc vô ngần.
Người cứ đến rồi đi trong im lặng
Dòng thơ trao ... lại thấp thỏm mong chờ
Ghét người ghê vậy đó cứ làm ngơ
Chỉ dõi mắt theo chân em đi mãi.
Hãy ghé thăm em xin đừng ngần ngại
Tách trà thơm em ấp ủ bao ngày
Chờ một sáng người sang em mở cửa
Tim rộn ràng nhịp đập … rối lòng ai!
CH
Trà pha em rót ra rồi Bồn chồn mong đợi em ngồi chờ anh Trà thơm hương vị ngọt lành Gửi vào đó chút mong manh tình người Em nhìn ấm chén có đôi Vu vơ ước cả cuộc đời bên anh... K.N
Ước rồi em lại ngó quanh Chỉ nghe trong gió thoảng nhanh … giận hờn Người chờ người … mãi cô đơn Trà, em mời nhé … ấm hơn môi nồng! CH
Trích đoạn: Cúc Hương
Thương câu lục bát người dưng(CH)
Rối bời câu chữ ngập ngừng lạ quen
Một chuyến đò cũng nên duyên
Một vần thơ cũng để thuyền chông chênh
Chẳng là duyên nợ ba sinh
Mà say đắm mãi cái tình trong thơ
Chỉ là lục bát vu vơ
Mà tôi cứ đợi cứ chờ người ơi...
K.N
Chỉ là lục bát nhà quê
Mộng mơ chi vẫn lối về mình ên
Chỉ là câu chữ bồng bềnh
Người dưng có thấu lòng mênh mông sầu…
Đôi vần thơ gởi cho nhau
Nghe nhiều ấm áp ngọt ngào … người dưng!
CH
Nguời dưng nhưng chẳng dửng dưng
Buông câu lục bát ngập ngừng chờ nhau
Tuy không cùng một chuyến tàu
Vần thơ tri kỉ thắm màu thời gian
CÚC xưa còn mãi sắc vàng
HƯƠNG tình ngày ấy vẫn mang trong lòng
ngng
Đố ai đếm nỗi chờ mong
Người dưng về giữa hư không dạt dào
Cách xa thương mãi câu chào
Ghé về bên ấy nghẹn ngào lời yêu
Thấy người buồn hắt buồn hiu
Cũng đành một sớm một chiều phai mau
Nếu còn ngày tháng cùng nhau
Xin câu lục bát ngọt ngào người ơi!
CH
Muốn câu lục bát ngọt ngào
Du dương âm điệu để trao về người
Nhưng sao héo hắt nụ cười
Mùa thu không giữ hoa tươi bên lòng
Nên đành câu chữ long đong
Giang hồ vô định hỏi lòng vu vơ
Chỉ còn nỗi nhớ vô bờ
Kết thành hoa những vần thơ trao người.
ngng
Trích đoạn: Cúc Hương
Ước rồi em lại ngó quanh
Chỉ nghe trong gió thoảng nhanh … giận hờn
Người chờ người … mãi cô đơn
Trà, em mời nhé … ấm hơn môi nồng!
CH
Môi nồng sẽ ấm môi nồng
Mai "người" sẽ, nhớ trà hương, tìm về
Ta, người bạn cũ (đã quên ?)
Rượu bầu, xuống núi thăm em u buồn
Trăng khuya. Bạn cũ. Rượu nồng
Say đi để thấy đời không là đời
Chén trà em giữ cho người
Cạn ta chén rượu. Để ngày sẽ qua
Vũ Quỳ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.08.2010 00:56:46 bởi Vũ Quỳ >
HOÀI NIỆM Nhớ mãi tình ai chẳng thể mờ Nhiều đêm thức trọn dệt bài thơ Bài thơ thương nhớ dồn thương nhớ Gởi có được đâu lại phải chờ Lối cũ người ơi mãi thẩn thờ Đêm buồn hiu hắt bóng người mơ Sương rơi trên lá vang niềm nhớ Mộng gởi về đâu … lối hẹn chờ! CH
Chiều Ninh Kiều
Chiều về trên sông xưa
Nhớ mảnh đời xuôi dòng phiêu lãng
Sóng mạn thuyền vổ những âm mơ
Nhớ những chiều thơ
Cắm thuyền bên bờ cạn
Có ai qua đó một thời
Nhớ ánh mắt gọi mời
Nhớ thời gian ngưng đọng
Nhớ những đêm hong nóng
Chìm đắm đuối một đời
Ta trở về, em ơi
Trong chiều, vàng nắng ấm
Giữa dòng đời buốt lạnh
Theo sợi tóc chơi vơi
Em ơi. Tiếng thời gian đếm
Thầm lặng trong dấu êm
Hôm qua lời lưu luyến
Những ngày. Ôi những quên
Vũ Quỳ
(a small gift, Cúc Hương, to entertain you)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.08.2010 00:13:34 bởi Vũ Quỳ >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: