Chút hương cho đời
CẢM ƠN NGƯỜI ĐÃ YÊU TA DẪU TÌNH KHÔNG TRỌN VẸN
Sáng mở mắt lòng thanh thản nhẹ nhàng
Bình minh lên cho ta thêm ngày mới
Góc phố nhỏ có ai đang chờ đợi
Ly cà phê thơm nồng hòa khúc nhạc vui.
Mở cửa đón chào ngày mới xinh tươi
Hít thật sâu một hơi căng lồng ngực
Hoa lá nhoẽn cười tỏa hương thơm phức
Ong bướm vờn nhau cho lòng bỗng rộn ràng.
Này người yêu ơi nhớ đừng vội vàng
Cứ tận hưởng những gì thiên nhiên ban tặng
Hạnh phúc mong manh chóng tàn như tia nắng
Khéo giữ cho mình sẽ cảm nhận được hơi ấm tình ta.
Này người yêu ơi hãy cứ ngân nga
Khúc nhạc đam mê khi còn hơi thở
Mở lòng ra thêm một lần thương nhớ
Kẻo mai này cát bụi vùi lấp thân ta.
Kìa phố xá đông vui chờ đón bước chân qua
Nụ cười quen cùng tiếng chào thân thuộc
Cảm ơn người một lần cho ta được
Yêu đời hơn và quên bỏ những muộn phiền!
Dec 12, 2019
Cúc Hương
ĐÃ LỠ YÊU NGƯỜI
Đã lỡ yêu người làm sao ngăn được lòng
Đã lỡ yêu người sao giấu được nỗi chờ mong Mỗi sáng thức giấc nhịp đời vang tiếng gọi Người ở nơi nào có thấu hay không?
Nhớ lúc bên người bàn tay còn hơi ấm
Yêu nét môi cười, đuôi mắt hằn vết thời gian Hơn nửa đời trái tim còn bao say đắm Tưởng đã chết theo ngày tình vỡ làm đôi.
Đông đã về rồi, sinh nhật thêm tuổi mới
Cũng chỉ một mình vì yêu người vẫn là đơn côi Cơn gió nào chạm vai gầy thêm buốt lạnh Lạnh của đất trời hay bởi lòng tôi.
Người đến chưa kịp hong khô giọt lệ đã vội đi rồi
Để lại đây nỗi sầu chất chồng cùng năm tháng Nguyện ước bên nhau cũng vùi chôn vào quên lãng Không thể trách hờn vì duyên kiếp quá long đong.
Đã lỡ yêu người làm sao ngăn được lòng
Đã lỡ yêu người sao giấu được nỗi chờ mong Qua hết mùa đông, xuân sẽ về trên phố nhỏ Và nắng lại lên ngày mới sẽ tươi hồng.
16/12/19
Cúc Hương
GIẤC MƠ HỒNG Nghe thử đi anh trái tim em nhịp rung nhè nhẹ Nhớ đừng chạm vào làm tan chảy giấc mơ ngoan Chốn thiên đàng nhiều hoa lung linh sắc Hương của đất trời hòa quyện chút sương tan. Khe khẽ nha anh bước chân lên thềm cũ Mưa nắng bao mùa có làm phai dấu yêu xưa Ôi những nụ hôn ngọt bờ môi ươm mọng Như viên kẹo ngon ngậm mãi vẫn thơm nồng. Dù mai này có cách ngăn Dù đời không như chờ mong Xin giữ cho nhau mặn nồng Yêu nhau một lần nhớ mãi. Dù mai này có đổi thay Ngàn năm không dễ mờ phai Dấu yêu một đời lưu giữ Vẫn thương dù đã xa rời. Thoang thoảng đâu đây mùi hương dịu ngọt Lá chạm niềm riêng nghe giọt rớt môi mềm Tan giấc mơ hồng vườn xuân vẫn bình yên Có tiếng chim ca hân hoan chào ngày mới.
23/12/19 CH
ĐI GIỮA MÙA YÊU
Trong những ngày nắng mới
Môi thơm điểm nụ cười
Nét buồn xin khép lại
Sớm xuân về xinh tươi.
Mây thay sắc xanh ngời
Nắng vàng ươm trải nhẹ
Gió lùa qua khe khẽ
Lá giật mình đong đưa.
Em về phố hay chưa
Có ai đang chờ đợi
Nụ hồng tươi phơi phới
Hay đã rũ cánh mềm?
Đã bao mùa lặng im
Nghe nhịp đời rất nhẹ
Trôi qua trong lặng lẽ
Những nốt trầm không tên.
Đêm chờ đợi nắng lên
Thắp sáng hồn đơn lẻ
Ngày đến thêm quạnh quẽ
Còn mơ ước xa vời.
Trở mình nghe lá rơi
Hay giọt sầu vừa rớt
Hơn nửa đời mỏi mệt
Bao giờ thấy niềm vui?
Hai ngàn lẻ hai mươi
Ngày đầu tiên thức dậy
Bài thơ cho người đấy
Đã mấy mươi xuân rồi.
Thôi đừng đếm ngày trôi
Mặc thời gian qua vội
Nắm tay nhau cười nói
Cùng đi giữa mùa yêu.
CH
ĐỜI CÒN NHỮNG NIỀM RIÊNG
Em đã về rồi nắng vẫn lang thang
Gió đi hoang ở nơi nào chẳng rõ Dấu thời gian còn in hằn trước ngõ Nơi hàng cây che mát lối em qua.
Kỷ niệm ngày xưa giờ đã phôi pha Ly cà phê không hương vị nhạt màu Hoàng hôn xuống chìm dần trong hư ảo Nghe sóng trào lòng phố bỗng chênh chao.
Em đã về đây lá vẫn xôn xao Tiếng chim ca ngày nao nghe đã khác Không ngọt ngào như lời yêu lãng mạn Không lắng sâu như tiếng guitar buồn.
Mùa xuân sang hoa khoe sắc tỏa hương Đã qua rồi những muộn phiền năm cũ Có điều chi khiến lòng luôn ủ rũ Phải chăng đời còn vương vấn niềm riêng?
Mai nắng xuân tràn qua ngõ bình yên Em hãy cứ môi hồng xinh xuống phố Như nụ hoa sớm xuân về nở rộ Buồn hay vui cũng qua hết một ngày.
Xin mắt em cười như thuở thơ ngây Và má em hồng khi tay chạm bàn tay Trong đắm say giọng ai đầy tha thiết “Ngồi đây với anh trong cuộc đời này”. (*)
(*) Tình tự mùa xuân – Từ Công Phụng Jan 13, 2020 Cúc Hương R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2020 22:42:35 bởi Ct.Ly >
NGƯỜI ĐÃ XA RỒI
Anh đâu nhìn thấy bàn chân em bước trong đêm
Sầu dâng lên mắt còn ai chia sớt nỗi niềm
Anh đâu cần biết giờ này em ở nơi nao
Ngày còn bên nhau tình yêu đã chớm phai màu.
Mưa giăng ngàn lối bàn tay em ngón tê rồi
Làm sao anh biết giọt sầu rơi mặn bờ môi
Cơn đau vật vã tìm đâu hơi ấm hôm nào
Giờ mình xa nhau tìm đâu hạnh phúc mai sau.
Ta chia tay, ước mong không gặp lại
Để khỏi nhìn nhau mắt lệ tuôn trào
Khi xưa bên nhau biết bao nhiêu mộng đẹp
Vẫn phải rời xa một mình nghe tim nhói đau.
Khi đêm dần xuống ngồi ôm nỗi nhớ chơi vơi
Chìm trong màn tối thời gian trôi lấp tuổi đời
Mai trời sẽ sáng dù bao cơn bão đi qua
Đường ta lẻ bước, đành thôi, người đã xa rồi.
Cúc Hương
Jan 30, 2020
NHỮNG LÚC NHỚ ANH
Có những lúc nhớ anh
Thèm nghe một tiếng gọi
Thèm nghe quen giọng nói
Anh giờ ở đâu rồi?
Tan ca … không về vội
Lang thang suốt con đường
Thoảng ngan ngát mùi hương
Ngọc lan nơi phố nhỏ.
Lối về đêm lặng gió
Bước chân buồn lẻ loi
Cánh chim nhỏ mồ côi
Lạc đường trong màn tối.
Lá vướng làn tóc rối
Thầm thì trong đêm say
Tay nhẹ nắm bàn tay
Nhớ một bờ môi ấm.
Tiếng vọng từ sâu thẳm
Nỗi nhớ nhung dâng đầy
Anh chẳng còn nơi đây
Hơi lạnh về giăng lối.
Thèm nghe một tiếng gọi
Từ đâu đó bên trời
Thèm nghe quen giọng nói
Một người đã mù khơi.
Cúc Hương
NGƯỜI DƯNG
Người dưng - em gọi trong thơ
Thuở còn đôi tám mộng mơ giăng đầy
Phất phơ tà áo trắng bay
Trường tan hoa nắng rơi đầy gót chân.
Người dưng theo về thật gần
Ngỏ lời muốn được đôi lần đón đưa
Và rồi ... bao mùa nắng mưa
Trầu cau hỏi cưới, anh đưa em về.
Thơ tình em viết người ơi
Sum vầy hai đứa thành đôi vợ chồng
Tháng năm vun đắp mặn nồng ...
Tháng năm ... òa vỡ cho lòng quặn đau
Đường về hun hút ngõ sâu
Vì đâu đôi lứa xa nhau nửa chừng?
Chồng em giờ thành người dưng!
Cúc Hương
TỰ KHÚC Khi hoàng hôn dần buông Ngõ về mình tôi buồn tênh Thêm một mùa mưa đến Phải chăng ta mất nhau rồi?
Đi tìm một mình tôi Bóng dài thuyền xa mù khơi Ngày nao mặn nồng ân ái Đã tan như áng mây trời. Dấu chân còn in lối Tiếng cười còn trên môi Gối chăn còn hơi ấm Mà sao thân đau rã rời.
Hỡi người ơi có về cùng tôi Dẫu trong chiêm bao giấc mơ lạc loài Thì thầm với tôi Đã quên hay còn thương nhớ Ôm tôi vào lòng Xem tình còn thiết tha không? Thoảng nghe bước người nhẹ qua Nhưng có chăng là tiếng lá Xạc xào trong mưa Tan vỡ một cuộc tình. Mai này khi bình minh Phố đầy người vui ngược xuôi Còn ai cùng tay nắm Hỏi han những khi tôi buồn. 18.4.20 Cúc Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.04.2020 22:39:30 bởi Cúc Hương >
VỀ QUA PHỐ CŨ Em về qua phố
Ngày xưa tình thơm môi mềm Nụ cười tỏa nắng dịu êm Để lòng tôi ước xa vời Thương áo dài, thương câu thơ Thả rơi trên lối em về. Bao ngày xa vắng Thoảng nghe câu ru ơi hời Thì thầm gió nói cùng tôi Em về vu qui với người Thân rã rời, tim chơi vơi Mong em hạnh phúc bên người. Những đêm dài trong men say Câu thơ vỡ vụn ơ hờ Nhớ người em gái nhỏ Nhớ tình tôi thuở dại khờ Ướp hương nồng chờ tôi sang đón Tách trà thơm, thơm đôi môi hồng.
Tôi về qua phố Chiều nay mưa rơi nhiều Đường dài hun hút quạnh hiu Giọt buồn thấm ướt vai gầy Mong dáng người yêu qua đây Chỉ nghe gió lạnh giăng đầy. CH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.05.2020 21:53:46 bởi Cúc Hương >
LỜI RU CHO EM VÀ MÙA THU
Vì em là người dưng Khác họ nhưng dễ gần Nên tôi thương từ dạo Thấy em lòng bâng khuâng.
Vì em đêm không ngủ Sáng ra mắt lờ đờ Lạ thay sao cứ nhớ Như thể người ngu ngơ.
Vì em tôi làm thơ Sóng tình đâu có ngờ Tự dưng thành lãng mạn Yêu cả chiếc lá vàng.
Heo may gọi mùa sang Nắng tô hồng môi má Nụ cười sao thương quá Nét buồn ru hồn tôi.
Vì sao em vẫn ngồi Hong tóc bên thềm cũ? Đừng để lòng ủ rũ Cùng dạo phố mùa thu.
Em của ngày tháng cũ Xanh xao với u sầu Tôi của ngày tháng cũ Có hơn gì em đâu.
Nửa đời ta gặp nhau Hãy cùng tôi tay nắm Người dưng ơi thương lắm Đừng để lệ rưng rưng.
Vì em - tôi người dưng Khác họ nhưng dễ gần Thì thôi gần hơn nữa Về một nhà làm thân!
Aug 16th, 2020 Cúc Hương R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2020 17:12:38 bởi Thanh Vân >
CÒN NHÌN THẤY NHAU Còn nhìn thấy nhau Tìm đến nhau Khi trái tim chưa nguội lạnh. Đừng hờn trách chi Đời mấy khi Còn được cùng nhau chia sớt vui buồn. Những ngày phố nắng, lá vàng rơi Bàn chân thèm rong chơi Thèm hát ca vui đùa. Những ngày phố mưa Mình ta ngân nga khúc ca sang mùa. Tìm trong hư vô Bến bờ xưa xa mù khơi. Dòng đời cuốn trôi Người đến đây Đêm trao giấc mơ hồng. Rồi trời bão giông Tìm trong mênh mông Lệ thấm tình buồn không? Còn nhìn thấy nhau Ghì chắc đời nhau Bao đớn đau vơi dần. Cùng ngồi với nhau Cùng khát khao Thương lắm đời đơn côi. Aug 30th, 2020 Cúc Hương
NGÀY BUỒN TÊNH Lời ngọt ngào người nói cùng ta Vẫn ngọt ngào trau chuốt cùng ai Và ta tin lời hứa đầu môi Và đau thương một mảnh đọa đày. Ngày thật dài theo bóng người đi Bước một mình thơ thẩn ta về Rồi lá thu tàn úa chiều vơi Rời xác thân xanh xao hao gầy. Ta vẫn tin, ta vẫn tin lời Dù khối tình rách nát vương rơi Ta vẫn yêu, yêu nét môi cười Dù khô héo môi mình rạn đau. Ta vẫn nhớ nụ hôn ngọt ngào Bờ vai run ngộp dồn hơi thở Trong trái tim đóa tình hé nở Một thoáng đời tàn lụi muôn sau. Lời ngọt ngào giờ đã nhòa phai Trong lạnh lùng sương khói mờ giăng Ngày trôi đi hờ hững buồn tênh Còn bên ta tràn nỗi muộn phiền. Ngày trôi đi hờ hững buồn tênh Đời khi không chuốt thêm u sầu. CH Oct 5th, 2020
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.10.2020 22:25:46 bởi Cúc Hương >
DỊ THƯỜNG Ờ thì nhớ Ờ thì thương Mà sao im ắng Mà sao dị thường!? Ngày qua thật chậm Chiều run rẩy tơ sầu Len miền ký ức Lạc đêm sâu. Réo rắt tiếng lòng Nhịp chờ mong Trong sâu thẳm Cứ chần chừ chìm nổi. Ngưng đọng thời gian Ngưng đọng dòng xoay Ngưng đọng bàn tay Ngổn ngang mớ đục mờ. Ờ thì nhớ Ờ thì thương Mà sao dị thường!? Oct 11, 2020 CH
ĐÓNG CỬA TRÁI TIM
Rồi em cũng sẽ chỉ yêu một người Là anh thôi đó dù không vẹn tình Lòng em chua xót lệ vương mi buồn Đành thôi dang dở thầm thương thân mình.
Lời yêu anh hỡi còn riêng cho em Hay đã theo gió về ngang lưng trời? Yêu ai, em đã lỡ sầu một đời Tình em tan vỡ, người đi mất rồi.
Và anh đến, nụ hôn ngọt môi Vòng tay siết chết em thôi Tim em bao ngày buốt lạnh Giờ đang đập nhịp bồi hồi. Và anh đến xua tan đêm tối Cho em nét đẹp dịu hiền Đã lâu lòng em đá sỏi Giờ mềm nhũn yêu thương anh trao. Trời không cho ta được ở bên nhau Mang bão giông đến chia xa bến bờ Vì anh không của em, không bao giờ Lẻ loi em chịu, nhưng vẫn gắng cười. Rồi em cũng sẽ chỉ yêu một người Là anh thôi đó dù không thành đôi Từ nay tim em đã khép lại rồi Lời ca lưu giữ mang theo xuống mồ!
Từ nay tim em đã khép lại rồi Mong anh hạnh phúc trọn kiếp bên người.
Nov 4th, 2020 CH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.11.2020 16:36:19 bởi Cúc Hương >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
Kiểu: