THƠ TẶNG CHO NGƯỜI
Trích đoạn: Cúc Hương
Biết rằng chẳng có gì đâu
Sao mỗi ngày ta vẫn cứ tình cờ gặp
Trong sâu thẳm những chờ mong nồng ấm
Một nụ cười tan cả mùa đông
Nhưng anh ơi trong tận đáy lòng
Em nhận ra em không là em nữa
Và tự nhủ phải chăng em có lỗi
Phải chăng em nông nỗi dại khờ…
Cuộc sống có bao nhiêu ước mơ
Nhưng phải làm gì để biến ước mơ thành sự thật
Hãy vững tin lên, mùa xuân đang trước mặt
Đừng quên đứa em gái quá dại khờ
Cảm ơn anh đã viết những vần thơ
Kỉ niệm cho em ngày đầu gặp gỡ.
Ta cũng như ai vẫn đợi chờ
Mặc cho sự thật đâu phải mơ
Nụ cười ai đó không còn nữa
Nên trải lòng vào những trang thơ
Cố gặp mà chi, gặp mà chi
Có nói với nhau được những gì
Đành chôn thương nhớ vào tâm trí
Gượng cười, trốn tránh những sầu bi
Những lúc xót xa lòng hỏi lòng
Có còn luyến tiếc nữa hay không?
Người đi vui vẻ tình duyên mới
Còn nhớ ngày xưa chút hương nồng.