người xưa khuất bóng chân mây...
để cho năm tháng từng ngày nhớ nhung....
khi xưa cắp sách học cùng...
mà nay người đã muôn trùng cách xa...
bao mùa thu đã trôi qua...
giờ đây vắng bóng người ta mất rồi....
mặc cho dòng lệ chan môi...
xót thương số kiếp đơn côi lạnh lùng..
* *
*
mùa đông lại đến não nùng....
hàng cây lặng lẽ rùng mình sợ đông...
lòng ai cứ vẫn chờ mong...
tình nồng ..phương đó mà không thấy gì...
tuổi xuân rồi sẽ trôi đi...
con gái chỉ cũng có thì_mà thôi!
mong người đừng mãi đơn côi...
đợi mong hư ảo mây trôi cuối trời...
Nhớ ai khắc khoải đêm dài..
thu qua đông lại mà ai..chưa về ?
LL
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.10.2009 20:09:49 bởi quoctrung6925 >