trăng thơ
Chỉ Vì Bở vì duyên quá mỏng manh Mà thương với nhớ thôi đành cố quên Muốn mình hãy cứ vượt lên Qua ngày lận đận ở bên...xứ người Khắc nghi chỉ có một lời Vườn thơ anh đợi... rạng ngời sáng tươi
MÒI MỎI Có người em gái xa quê Yêu thương một gánh nặng lề đắng cay Thẩn thờ qua hết tháng ngày Đường về ngõ cũ còn đầy dấu xưa Mình em đứng giữa chốn thưa người Đâu rồi ngày đó còn vương má đào Còn đây..... lỗi cũ bờ ao Mộng lành em chỉ khát khao đợi chờ [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/74566/66DB89B2974747729F02018F8A864802.jpg[/image]
Thu đi....!
Thoáng qua như giấc chiêm bao
Một trời khoáng đẹp.......nghẹn ngào bay đi
Thoảng nhanh...chưa kịp nói gì
Chỉ ghi vồi vội........thầm......thì....đông sang !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.11.2009 14:41:56 bởi lelong54 >
Đơi Em Hãy đợi em... đi xa về anh nhé Lúc bấy giờ em sẽ của riêng anh Hãy đợi em...cho dù là xa cách Bao yêu thương xin nén lại trong lòng Bao năm dài nhưng không là mãi mãi Vì bây giờ em phải nghĩ tương lai út thu
SẼ ĐỢI Ngàn niên nữa dẫu trải bao biến cố Anh vẫn chờ mãi đợi gốc Mù U Và bây giờ anh tìm chỗ đi tu(!) Tụng Kinh Phật mong duyên lành sớm tụ. Tuổi già nua sáng chiều họ sụ sụ... Mắt mù lòa chưa biết phú ra đi Ngày em về chỉ sợ chuốc thương bi Phí xuân thời, đừng vì anh em nhé! -HTS-
Chỉ Vì
Bởi vì duyên quá mỏng manh Mà thương với nhớ thôi đành cố quên. Nói lòng mình hãy vượt lên... Qua ngày lận đận ở bên...xứ người Khắc ghi chỉ có một lời Vườn thơ anh đợi... rạng ngời sáng tươi út thu
Hoa xinh lấp lánh nụ hồng Ong vờn bướm lượn cho lòng hân hoan Em là cô Út giỏi, ngoan... Lo chi duyên nợ trái ngang đời mình? Tơ hồng chỉ thắm lung linh Thắc se đã định ái tình nhân gian. Vườn thơ thả mộng bình an Vu qui Út bước- lộng vàng đón đưa. -HTS-
Phút Quen Biết rằng không thể nhớ mong Yêu thương chỉ để....bận lòng mà thôi Mà sao...ánh mắt... nụ cười Vẫn không quên được bởi người ta yêu Mà sao cứ đến sớm chiều Lòng tôi vẫn cứ....mơ nhiều tới ai? Vì trong những rất mơ dài Hồn tôi vẫn Cứ.....lạc loài hư vô Người vào trong cả giấc mơ Trời ơi! biết đến bao giờ cho nguôi út thu
Ái tình là thế Út ơi! Bảy giây- tiếng sét- bồi hồi con tim. Thiều thời tôi cũng như em Làm sao diễn tả ngọt mềm làn môi? Bây chừ phút ấy xa xôi Lạc loài vô định chẳng nơi bến bờ. Giờ đây ai đợi ai chờ Nâng hồn bay bổng mộng mơ đêm ngày. Thanh xuân trở giấc hạ ngay Đông trườn thu lướt rức rai khôn cùng!!! -HTS-
Phút nào hơn.....!
Khắc nào....hơn phút mới quen
Khắc nào......hơn phút đầu tiên gọi mời
Phút nào........hụt hẩng chơi vơi
Phút nào........cay đắng...."từ" lời yêu đương !
Sướng - đau....bất chợt vô thường
Thì vui lên để......chán chường đi qua !
Thu đi....!
Thoáng qua như giấc chiêm bao
Một trời khoáng đẹp.......nghẹn ngào bay đi
Thoảng nhanh...chưa kịp nói gì
Chỉ ghi vồi vội........thầm......thì....đông sang
Thu đi nhắn gửi câu này Người ơi hờn tủi....ngày ngày đợi ai Sang đông tiếng gió thét ngào Mảnh trời đông lạnh mơ về nơi nao
Phút nào hơn.....!
Khắc nào....hơn phút mới quen
Khắc nào......hơn phút đầu tiên gọi mời
Phút nào........hụt hẩng chơi vơi
Phút nào........cay đắng...."từ" lời yêu đương !
Sướng - đau....bất chợt vô thường
Thì vui lên để......chán chường đi qua !
Khắc Này Hơn Khắc tình, khắc nghĩa ,khắc yêu Khắc lời hẹn ước thuyên duyên đá vàng Khác nào là khắc mênh mang Phút xa vạn dặm...cách ngàn trùng khơi Tình này vẫn mãi đầy vơi Gió sương ngan lại....bên ai một đời
Chỉ Vì
Bởi vì duyên quá mỏng manh
Mà thương với nhớ thôi đành cố quên.
Nói lòng mình hãy vượt lên...
Qua ngày lận đận ở bên...xứ người
Khắc ghi chỉ có một lời
Vườn thơ anh đợi... rạng ngời sáng tươi
út thu
Hoa xinh lấp lánh nụ hồng
Ong vờn bướm lượn cho lòng hân hoan
Em là cô Út giỏi, ngoan...
Lo chi duyên nợ trái ngang đời mình?
Tơ hồng chỉ thắm lung linh
Thắc se đã định ái tình nhân gian.
Vườn thơ thả mộng bình an
Vu qui Út bước- lộng vàng đón đưa.
-HTS- Ong vườn bướm lượn lững lờ Em là phận gái ở nơi xứ người Thơm hồng ,ngơ ngác, trong vườn Nửa mê, nửa tỉnh ,ai thương thiệt tình? Thôi thì...cứ đợi...đến thì Duyên em định sãn ắc tình lên duyên
Phút Quen
Biết rằng không thể nhớ mong
Yêu thương chỉ để....bận lòng mà thôi
Mà sao...ánh mắt... nụ cười
Vẫn không quên được bởi người ta yêu
Mà sao cứ đến sớm chiều
Lòng tôi vẫn cứ....mơ nhiều tới ai?
Vì trong những rất mơ dài
Hồn tôi vẫn Cứ.....lạc loài hư vô
Người vào trong cả giấc mơ
Trời ơi! biết đến bao giờ cho nguôi
út thu
Ái tình là thế Út ơi!
Bảy giây- tiếng sét- bồi hồi con tim.
Thiều thời tôi cũng như em
Làm sao diễn tả ngọt mềm làn môi?
Bây chừ phút ấy xa xôi
Lạc loài vô định chẳng nơi bến bờ.
Giờ đây ai đợi ai chờ
Nâng hồn bay bổng mộng mơ đêm ngày.
Thanh xuân trở giấc hạ ngay
Đông trườn thu lướt rức rai khôn cùng!!!
-HTS- Tình là bể khổ trong tâm Út đâu có dám thương thầm anh ơi Vì đời vốn đã xa khơi... Muôn nơi là bạn,khắp nơi là chờ Tình này Út vẫn thấy mơ Chỉ là lòng xót... lệ mờ mắt ai Một thời yêu đã dở dang... Giờ này ngồi đó nặng mang nỗi niềm Đêm đông ghé đến bên thềm Một mình canh vắng nhớ về xa xăm Út Thu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2009 03:45:58 bởi vao_ha >
Lẽ Loi tôi muốn làm cho thu không rơi lá
cũng như tôi cũng không có nỗi niềm
để trong tôi không bao giờ cô đọng
vết thương lòng của thủa mới vào yêu
Cảnh Buồn Ngồi buồn thấy cảnh tiêu điều Làm thơ cho bớt... buồn hiu cõi lòng Thấy trời....cứ đỗ mưa rào Hát câu thương nhớ nao nao trong lòng Cái tình...cái nghĩa... ta trao Ngồi buồn nhớ lại chiều nào tà dương
Trích Phổ (Đồi Thông Hai Mộ) đi lăng giờ đây đâu nhỉ anh c̉ua em yêu quý suốt đời anh đi mù mịt xa khơi phượng hoàng tung cánh chim trời vẫn bay nỗi niềm em anh hay chăng nhé vẫn chờ anh bóng lẽ phòng không xa chông mây nước mịt mùng lệ sầu thấm áo khăn đêm đông trí ngang dọc non sông biển rộng mọ cao dày vụ trụ tan hồng tuy chưa pháo nổ rượu nồng tuy chưa chăn gối vợ chồng như ai nhớ một buổi sớm mai em nhớ một chiều thu mưa gió âm thầm đồi thông gắn bó sắc cầm đồi thông vĩnh biệt lệ đầm áo xanh ngồi bên anh ,anh em kết nguyện nghĩa trăm năm trọn vẹn lời thề chờ anh cho đến khi về anh chờ em đợi không hề đổi thay chuyến thu dòng ,dù hay dù dở trông vòa anh muôn thủa cậy nhờ sợ anh em chẳng còn ngờ xa anh em chẳng hững hờ đơn sai đi bốn bể tương lai ước hẹn em một thân nguyên vẹn hồn trinh suối tiên đồi rộng,chứng minh em nguyện chỉ có mình anh là chồng một là sống hai k là chết chết còn hơn bị ép tình duyên tình duyên đâu phải bi quyền tình duyên đâu phải bạc tiền bán mua
Tình là bể khổ trong tâm Út đâu có dám thương thầm anh ơi Vì đời vốn đã xa khơi... Muôn nơi là bạn,khắp nơi là chờ Tình này Út vẫn thấy mơ Chỉ là lòng xót... lệ mờ mắt ai Một thời yêu đã dở dang... Giờ đây ngồi chỉ nặng mang nỗi niềm Đêm đông nghé đến bên thềm Một mình canh vắng nhớ về xa xăm Út Thu ẮT GẶP Gió xua mây xám nhú trăng rằm Khe khẻ lời ru lá thì thầm Ngào ngạt hương hoa loanh khắp ngã Ong vờn bướm lượn những quanh năm. Nỗi niềm xưa ấy lỗi riêng ai Đúc kết niềm tin...lướt tháng ngày duyên nợ trần gian đành lỡ hẹn Thiên niên ắt gặp mối tình nay. -HTS-
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: