trăng thơ
Biển Và Bờ Nếu anh là biển xanh Em là bờ cát trắng Bờ cát dài phẳng lặng Nghe biển hát mỗi ngày Nếu anh là con thuyền Nhấp nhô trên mặt biển Em sẽ là cánh én Bay lượn ở ven bờ Nếu anh là nhà thơ Em là người nghệ sỹ Những vần thờ anh viết Giọng em đọc véo von Nếu anh là chiếc nón Em sẽ là quai thao Để che nắng che mưa Cho má em đỏ mãi Anh sẽ là người lái Đưa con thuyền đi xa Không đậu bến người ta Sẽ quay về bến đợi Bao năm trời vời vợi Ngàn lẽ mấy mươi đêm Anh phải cách xa em Hai phương trời thương nhớ Anh sẽ là ngọn gió Ru em ngon giấc nồng Anh là bếp lửa hồng Để lòng em bớt lạnh Biết giờ này anh đã Ngủ hay còn nhớ ai Chúc anh giấc mộng dài Đợi em về anh nhé....
Khắc gì....!
Khắc tình, khắc nghĩa ,khắc duyên
Khắc lời hẹn ước....ương uyên đá vàng
Khắc vào đâu...hỡi cô nàng
Tít xa vạn dặm...cách ngàn trùng khơi
Khắc rồi....xóa khó ai ơi
Kẽo chừng......oan uổng một thời màu "thu " !
Đỗ thừa....!
Mình buồn......cảnh mới đìu hiu
Xuân xanh....trở dạ.....mới nhiều mưa tuông
Chuông vàng ngân tiếng thê lương
Là vì......ta lỡ......tơ vương....sớm chiều...... !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.11.2009 16:15:16 bởi lelong54 >
TA
Ta đi trỗi giấc mộng mơ
Mơ chưa hé nhuỵ- xác xơ thân tàn.
Ta mang nỗi nhớ dặm đàng
Sầu đong chất ngất hỏi nàng tỏ hay?
Ta sầu theo gió tỉnh say...
Bồng bềnh sương khói lắt lay tâm hồn!
Lệ ta xuôi bước dập dồn
Nửa tan, nửa lắng đọng tồn niềm đau.
Nhiều niên ta hỏi vì sao...
Phải chăng thiên định thấm màu xót xa?
Nợ duyên Nguyệt lão se ta
Tơ hồng chỉ thắm thế mà đứt dây?
Bao giờ én lượn về đây
Cho ta nếm vị ngất ngây men tình?
Hạ, thu mấy lượt trở mình
Đông sang giá buốt ta nhìn mờ xa.
Rõ ràng tình đã phôi pha
Thế nhân khó định- sinh ra hận sầu
Đêm đêm nuối tiếc nhịp cầu
Mượn vần ráp chữ nên câu bẽ bàng!!! -HTS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.11.2009 22:12:22 bởi HÁI TRĂNG SAO >
Lời Dặn Mẹ Cha Lên đường tạm biệt quê hương Đất miền..đất lạ con đường đi riêng Giây phút tạm biệt thiêng liêng Cha dặn mẹ dậy lời khuyên tâm tình Con đi xa....đất quê mình Sống sao phải đạo làm người quê hương Con đi cuộc sống muôn phương Buồn,vui ,cay đắng nhọc nhằn tự lo Con đi chớ.....sống so đo Giàu,sang, nghèo,túng,cao sang thấp hèn Con đi tu....dưỡng luyện rèn Thật thà, dũng cảm, kiên cường nhé con Ba mẹ không... ham gấm son Chỉ mong con hiểu, sánh vai bạn người Ba mẹ không... bị chê cười Sinh con ,con chịu thua người cùng trang Con đi sống...phải đàng hoàng Dẫu trong gian khổ phũ phàng trái ngang Con đi tâm trí.... vững vàng Vượt qua bão táp, phong ba cuộc đời Con đi đến... bốn phương trời Rừng sâu nũi thẳm thác ghềnh hiểu nguy Đi là... vất vả... gian nan Cái tâm,trí ,dũng con càng phài cao Có qua... vất vả... gian lao Có khôn, có lớn, mới lên trưởng thành Con đi con.....nhớ học hành Phương xa, xứ lạ, âm thanh không cùng Đất trời... hoa cỏ....núi sông Người chung dòng máu ,chung cùng yêu thương Con đi... con nhớ....vấn vương Ba mẹ giờ vẫn còn ,đang khỏe nhiều Con đi...con biết...nhiều điều Viết thư gửi mẹ... là điều động viên Con đi ba... chúc lên đường Bình an, thượng lộ ,thuận buồng gió xuôi Con đi...miền ngược...miền xuôi Quê hương bóng mẹ ,đợi mong con về
[color=#0033ff size=5] Khắc gì....![color=#000000 size=5]
Khắc tình, khắc nghĩa ,khắc duyên
Khắc lời hẹn ước....ương uyên đá vàng
Khắc vào đâu...hỡi cô nàng
Tít xa vạn dặm...cách ngàn trùng khơi
Khắc rồi....xóa khó ai ơi
Kẽo chừng......oan uổng một thời màu "thu " !
Ghi Tâm! Khắc tâm,khắc dạ, khắc lời Khắc cho qua hết... cái thơi yêu đương Khắc rồi.. không ngại..tơ vương Dù xa muôn dặm vẫn thương trong lòng Thu qua... đông tới...vẫn nồng Nghi tâm, khắc dạ, không gì cách ngăn...
Đỗ thừa....!
Mình buồn......cảnh mới đìu hiu
Xuân xanh....trở dạ.....mới nhiều mưa tuông
Chuông vàng ngân tiếng thê lương
Là vì......ta lỡ......tơ vương....sớm chiều...... !
Tại Đông...! Thôi thì đổ trút vào mùa Đông sao lạnh thế gió lùa từng cơn Thấy sao cảnh vật trống trơn Trong lòng uất ức!đông về đổ mưa
Hỏi....!
Khắc vào dạ khảm trong tâm
Để cho xiết sợi tơ lòng lương duyên !
Cho tròn hạnh ước niềm riêng
Hỏi em có thán.....ưu phiền yêu đương !
Tại......!
Thấy....sao cảnh vật trống trơn
Nên lòng giá lạnh......buồn hơn lúc nào
Đổ thừa....uất ức nghẹn ngào
Chứ ai có....rỗi...dâng trào nước non !
Tại chim....không hót véo von
Để đông buồn lẻ........lại còn rét rung !
Biển Và Bờ Nếu anh là biển xanh Em là bờ cát trắng Bờ cát dài phẳng lặng Nghe biển hát mỗi ngày Nếu anh là con thuyền Nhấp nhô trên mặt biển Em sẽ là cánh én Bay lượn ở ven bờ Nếu anh là nhà thơ Em là người nghệ sỹ Những vần thờ anh viết Giọng em đọc véo von Nếu anh là chiếc nón Em sẽ là quai thao Để che nắng che mưa Cho má em đỏ mãi Anh sẽ là người lái Đưa con thuyền đi xa Không đậu bến người ta Sẽ quay về bến đợi Bao năm trời vời vợi Ngàn lẽ mấy mươi đêm Anh phải cách xa em Hai phương trời thương nhớ Anh sẽ là ngọn gió Ru em ngon giấc nồng Anh là bếp lửa hồng Để lòng em bớt lạnh Biết giờ này anh đã Ngủ hay còn nhớ ai Chúc anh giấc mộng dài Đợi em về anh nhé.... út thu
MƠ ƯỚC Ánh bình minh vừa hé Chân trời rộng bao la Tan từng giọt sương sa Ngân nga lời chim hót... Mong sao đừng giật thót Bởi bão giông tràn về Chất ngất những não nề Tái tê chồng tê tái...! Nắng hồng tươi sắc thái Hương hoa ngạt ngào bay Ươm lòng những đắm say Trẩm bồng muôn giao khúc. Gió lên nhanh mỗi lúc Ta dường ngất ngây say!!! Làm sao biết ngày mai Chan hòa hay bão táp? Tình ai... Từng báo đáp Những đêm dài nhớ nhung Cho mối tình thủy chung Phải nhận bao cay đắng? Vạn đêm trời yên ắng Nhìn lấp lánh vì sao Nghe lòng bổng đớn đau Lệ trào hoen khoé mắt Nhịp cầu...ai đã bắc Rạng nứt suốt niên dài Gầy hao những tháng ngày Vừa nguôi ngoai - em hỡi! Con tim vừa kí gởi Theo cung nhịp vần thơ Tô lòng chút mộng mơ Cho đời thêm sắc thắm Tình em thật nồng ấm Ước mong mãi dung hòa Ảo mộng nhưng đậm đà Cỏ cây dường xanh mướt. Ngắm trăng sao mơ ước: Đất nước vẹn thanh bình Vườn thơ tỏa hương trinh Bướm, hoa hòa nắng ấm!!! -HTS-
Hỏi....!
Khắc vào dạ khảm trong tâm
Để cho xiết sợi tơ lòng lương duyên !
Cho tròn hạnh ước niềm riêng
Hỏi em có thán.....ưu phiền yêu đương !
Chỉ Là Chỉ là ước vọng mà thôi Nữa phương trời đất nổi trôi khiếp nào Đông sang lạnh lẽo gió ngào Khát khao bầu bạn cùng trao nỗi niềm
Tại......!
Thấy....sao cảnh vật trống trơn
Nên lòng giá lạnh......buồn hơn lúc nào
Đổ thừa....uất ức nghẹn ngào
Chứ ai có....rỗi...dâng trào nước non !
Tại chim....không hót véo von
Để đông buồn lẻ........lại còn rét rung !
Cõi Lòng Mùa đông giá lạnh trong lòng Cô đơn buồn tẻ...ngóng trông xuân về Cõi lòng.. cô quoạnh.. tái tê Buồn vui một thủa ở bên xứ người Thấy trời buồn bã mưa rơi Ngồi nhìn cảnh vật nhớ người xa xăm
Nỗi niềm không biết nói !
Có người man mác nỗi buồn
Thơ thường viết vội....mưa tuôn rì rào
Thơ thường....... hanh vắng xanh xao
Ngẫn ngơ.......không rõ nghẹn ngào vì đâu
Có người.......muốn hỏi vì sao....
Cô đành nức nỡ.........lắc đầu lặng thinh !
Hổng biết....!
Nỗi niềm....không có đặt tên
Làm sao anh biết......mà đền cho em
Hanh khô mà lại......ướt mem
Nóng bưng........mà lại.....bít rèm....bức oi
Giời ơi ngó xuống mà coi
Có người khó hiểu....thường ngồi ngẫn ngơ !
[color=#cc0000 size=5]MƠ ƯỚC
Ánh bình minh vừa hé
Chân trời rộng bao la
Tan từng giọt sương sa
Ngân nga lời chim hót...
Mong sao đừng giật thót
Bởi bão giông tràn về
Chất ngất những não nề
Tái tê chồng tê tái...!
Nắng hồng tươi sắc thái
Hương hoa ngạt ngào bay
Ươm lòng những đắm say
Trẩm bồng muôn giao khúc.
Gió lên nhanh mỗi lúc
Ta dường ngất ngây say!!!
Làm sao biết ngày mai
Chan hòa hay bão táp?
Tình ai... Từng báo đáp
Những đêm dài nhớ nhung
Cho mối tình thủy chung
Phải nhận bao cay đắng?
Vạn đêm trời yên ắng
Nhìn lấp lánh vì sao
Nghe lòng bổng đớn đau
Lệ trào hoen khoé mắt
Nhịp cầu...ai đã bắc
Rạng nứt suốt niên dài
Gầy hao những tháng ngày
Vừa nguôi ngoai - em hỡi!
Con tim vừa kí gởi
Theo cung nhịp vần thơ
Tô lòng chút mộng mơ
Cho đời thêm sắc thắm
Tình em thật nồng ấm
Ước mong mãi dung hòa
Ảo mộng nhưng đậm đà
Cỏ cây dường xanh mướt.
Ngắm trăng sao mơ ước:
Đất nước vẹn thanh bình
Vườn thơ tỏa hương trinh
Bướm, hoa hòa nắng ấm!!!
-HTS- Hy Vọng phương trời nào rộng mở đón những ước mơ hồng của hương tình nồng ấm của những giấc mộng lành và những ngon sao xanh đêm về ôi lấp lánh như ánh mắt em nhìn về phương trời xa thẳm chuyện chúng mình xa vắng chỉ biết ước mờ là bao giờ mùa mai nở sẽ đón mộng tình thơ
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: