KHÓI QUÊ
Khói quê
Thị trấn Tầm Vu xanh rừng dừa nước Đỏ trái thanh long cá rượt ruộng đồng Lều tranh vách đất oằn còng cây đước Cha nhìn mặt trời đang rơi thong dong. Những gốc me già đi qua chinh chiến Anh bộ đội ngồi núp bóng nắng trưa Từng chiều cặm cụi cây nhang điếu thuốc Cái tình đồng chí chí cốt ngày xưa. Đám con xa để ông già mong mỏi Sớm chiều một mình sởi lỡi cùng ai? Trí thần quá khứ thân nơi hiện tại, Lẩm bẩm với mình, cọng cỏ luống khoai. Ngã tư cầu vuông chiều buông nắng tắt Bìm bịp gọi nhau cũng thắt ruột gan Con ơi chớ để đèn lụn nhang tàn Aó quan rực đỏ mới vội vàng khóc (nhớ) Cha. NNT 27.8.2009 __________________''________________________
Thầm yêu
Em Tôn Nữ nhẹ gót vào Thành Nội
Aó tím bay theo gió thổi nhẹ nhàng
Nước sông Hương mỗi độ vẫn chảy tràn
Qua cầu Tràng Tiền mênh mang gọi nhớ.
Trăng Vỹ Dạ đêm nay rất tỏ
Gốc phượng buồn thỏ thẻ đợi mong
Từ em ly xứ theo chồng
Huế sầu lắm những ngày đông nặng nề.
Tháng tám đang dần xa cách đó
Lấy mất mùa nào chớm thơ ngây
Ngự Bình chẳng hẹn mà duyên lỡ
Về ngang là nỗi nhớ khó khuây.
NNT 26.8.2009
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: