Thơ Tôi ... Là Thế Đấy !
Thơ tôi chẳng chút văn hoa
Từng câu từng chữ như loa bể đầu
Nên thơ chẳng phải đề cầu
Đề câu để móc để hầu người ta
Thơ tôi chẳng phải đâu xa
Trong tâm trong tưởng in ra từ đầu
Chỉ cần nghe đến một câu
Là câu nối chữ sắp xâu thành lời
Thơ tôi chẳng muốn gọi mời
Lời tình... lời ý... lời đời người ta
Thật như giọng hát lời ca
Chẳng hoa chẳng mỹ chẳng pha mùi đời
Thơ tôi chẳng thể thảnh thơi
Nên không nổi tiếng một đời như ai
Nhưng tôi chẳng phải là ai
Làm sao tôi phải biết ai làm gì.
Ngạo mạng quá Long ơi.... Trong thơ thôi nhé.
V. Long
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.02.2011 22:54:20 bởi vietlong >